Hai con dị thú đã sớm thông nhân tính nên đương nhiên là thích ăn thức ăn đã nấu chín hơn là thịt sống. Đặc biệt ở Nam Lâm thì cả người và chủ đều cực kỳ thích ăn thịt nướng và uống rượu nên hai con thú đã không ngừng nuốt nước bọt khi nhìn thấy Phạm Thiên nướng thịt.
Phạm Thiên nhìn thấy vậy thì liền cầm lấy mấy xiên thịt lớn vừa nướng xong và đi về phía Tiểu Hương.
Tiểu Hương có chút hoảng hốt vội vàng ẩn nấp nhưng chỉ thấy Phạm Thiên đi được nửa đường thì đã dừng lại và đem đống thịt nướng đặt trên một chiếc lá lớn để trên một tảng đá rồi quay trở về.
Chứng kiến hành động của Phạm Thiên thì Tiểu Hương liền cảm thấy bất ngờ sau đó mới từ từ đi tới nơi để thịt nướng rồi nhẹ nhàng cầm lấy chúng rồi trở về chỗ cũ bắt đầu ăn.
Đối với một tiểu nha đầu cảnh giác như vậy Phạm Thiên khó mà trực tiếp lại gần được mà phải từ từ tiếp cận mới được.
Chỉ cần Tiểu Hương ăn vào đồ ăn do hắn làm thì Phạm Thiên dám đảm bảo có thể khiến cho tiểu nha đầu bị chinh phục bởi đồ ăn của hắn.
Như vậy sau này Phạm Thiên liền có thể thông qua Tiểu Hương để mượn sức của Nam Lâm Dã Thú Vương Hoàng Kiến Ngâu.
Cùng với Bắc Hải Băng Cung thì Phạm Thiên coi như là đã kết thân được với hai trong số thế ngoại tứ thiên vương rồi.
Hành động của Phạm Thiên không chỉ hạ thấp lòng cảnh giác của Tiểu Hương mà ngoài ra còn khiến cho hình tượng của hắn trong lòng Đàm Hoa Liên được tăng cao nữa.
Việc Phạm Thiên đối xử tốt với phụ nữ và trẻ con đương nhiên là phù hợp với cách nghĩ của Đàm Hoa Liên nên càng dễ chiếm được lòng hảo cảm của nàng.
Nhìn khuôn mặt vui vẻ của Đàm Hoa Liên thì Phạm Thiên thầm suy nghĩ không biết hiện tại hắn đã có thể thu phục được nàng chưa.
Nghĩ tới liền làm, Phạm Thiên lấy ra một tấm Tỏa Linh Lệnh và sử dụng.
“Tỏa Linh thất bại”
Tiếp tục!
“Tỏa Linh thất bại”
Thêm một lần nữa!
“Tỏa Linh thành công”
Một âm thanh truyền đến bên tai khiến cho Phạm Thiên tưởng rằng mình đã nghe nhầm.
Không thể nào? Mới chỉ thử ba lần mà đã thành công rồi!?
Phạm Thiên vốn còn cảm thấy mình phải cùng Đàm Hoa Liên bồi dưỡng tình cảm một thời gian nữa để hạ thấp sự cảnh giác của nàng xuống thấp nhất mới có thể thành công thu phục đối phương không ngờ những kế hoạch mà Phạm Thiên còn chưa kịp vận dụng nay đã trở nên vô dụng rồi.
Lúc này hệ thống liền lên tiếng:
“Sự bài xích chỉ có thể ảnh hưởng tới tỉ lệ Tỏa Linh thành công mà không phải là yếu tố quyết định. Trừ khi đối phương cực độ bài xích ký chủ thì vẫn có tỉ lệ Tỏa Linh thành công”
Phạm Thiên gật đầu, tất cả đều là dựa vào vận khí mà thôi. Chỉ cần có 0.001% tỉ lệ thành công thì có nghĩa là hắn vẫn có một chút cơ hội tỏa linh thành công.
Cho dù đối với trường hợp kẻ mà Phạm Thiên muốn Tỏa Linh trong lòng cực kỳ căm hận thì thì cũng chưa chắc là Phạm Thiên không thể thu phục đối phương bởi vì ngoại trừ tâm tính của đối phương thì trạng thái cũng có yếu tố quyết định rất lớn.
Hai thứ này có thể nói là 50-50, cho dù Phạm Thiên bị đối phương căm hận thì hắn có thể chờ cho tới khi kẻ này cận kề cái chết thì vẫn có 50% tỉ lệ thành công thu phục.
Phạm Thiên thành công thu phục Đàm Hoa Liên thì nhìn sang thấy đối phương vẫn không có gì thay đổi quá nhiều thì hắn muốn cười lớn.
Phạm Thiên liền đưa tay chạm vào búi tóc của Đàm Hoa Liên sau đó liền tháo bỏ nó ra khiến mái tóc dài của nàng bung ra.
Phạm Thiên thấy gương mặt của Đàm Hoa Liên lúc trước đã hết sức xinh đẹp nhưng lúc này với mái tóc dài được thả ra thì lại càng thêm mê người.
Quả nhiên giả nam trang cái gì đó chính là tà đạo, nữ nhân trong trang phục của nữ vẫn là tuyệt nhất.
- Phạm Thiên…
Đàm Hoa Liên bị Phạm Thiên tháo bỏ búi tóc thì hai má liền ửng hồng cúi đầu xuống có chút không dám nhìn hắn. Mặc dù đối phương lúc trước trị thương cho nàng đã biết nàng là nữ rồi nhưng lần đầu lấy thân phận nữ nhi đối mặt với Phạm Thiên thì Đàm Hoa Liên vẫn hết sức hồi hộp.
Nhiều ngày nhìn vẻ nam trang của Đàm Hoa Liên nay thấy nàng trong dáng vẻ này thì Phạm Thiên cũng có chút rung động. Khóe miệng của hắn có chút cong lên khi thấy nàng thẹn thùng.
Phạm Thiên không kịp chờ đợi liền cúi xuống chiếm lấy đôi môi mềm chưa người chạm đến của Đàm Hoa Liên.
Đàm Hoa Liên vẫn chỉ là một thiếu nữ ngây ngô nên không biết phải làm sao mà chỉ có thể đem thân mình tựa vào lòng Phạm Thiên và để mặc cho hắn chiếm tiện nghi.
……
Sáng hôm sau, Phạm Thiên mở hai mắt ra thấy Đàm Hoa Liên đang nằm ngủ trong ngực mình như một con mèo nhỏ thì mỉm cười đưa tay chạm vào mái tóc mềm mại của nàng.
Phạm Thiên cử động khiến cho Đàm Hoa Liên hơi nhăn mặt sau đó nàng điều chỉnh tư thế và tiếp tục say giấc nồng. Hắn liền không di chuyển nữa tránh đánh thức nàng.
Đêm qua hai người thực chất chưa làm ra bước cuối cùng kia. Dù sao thì nơi dã ngoại như vậy có muốn làm gì cũng không thoải mái. Hơn nữa bên cạnh còn đang có một tiểu nha đầu ở bên quan sát đây này, Phạm Thiên cũng không muốn đem nàng dọa sợ chạy mất.
Dù sao con vịt đã chui vào nồi thì cũng không lo bay đi mất nên Phạm Thiên không việc gì phải vội vàng cả. Chuyện gì phải đến thì từ từ cũng sẽ đến thôi.
- Từ đây tới Tứ Thiên Giáo cũng phải mất một ngày nữa, chắc chưa kịp tới nơi thì trời cũng đã tối om rồi.
Phạm Thiên tính toán đường đi rồi bắt đầu triệu hồi ra Đạp Diệm Xích Long.
- Nếu dùng tiểu Xích thì chắc tới gần trưa là đến nơi thôi.
Phạm Thiên liền nhảy lên lưng ngựa và đưa tay kéo Đàm Hoa Liên lên. Thế giới này không thiếu tà thuật cải tạo con người và động vật nên nàng chỉ hơi bất ngờ mà thôi.
Phạm Thiên vỗ vỗ tiểu Xích và nói:
- Đi từ từ thôi kẻo tiểu nha đầu kia không theo kịp.
Tiểu Xích nhìn về phía Tiểu Hương cùng Lôi Ưng, Huyết Báo thở phì một cái rồi bắt đầu cất bước.
Tiểu Hương mới tỉnh dậy thấy Phạm Thiên đã kiếm đâu ra một con ngựa trông hết sức kỳ quái thì vội vàng nhảy lên lưng Huyết Báo và đuổi theo. Tới chiều bọn họ đã tới được Tứ Thiên Giáo.
Trấn nhỏ này thuộc về lãnh địa cai quản của Tứ Thiên Giáo, nơi này cách Hổ Huyệt Cốc không xa nên Phạm Thiên liền thu lại tiểu Xích và tìm một khách điếm để nghỉ lại.
- Lão bản, cho ba phòng thượng hạng.
Phạm Thiên lấy ba phòng để cho cả Tiểu Hương vào nghỉ chân. Còn về phần hắn và Đàm Hoa Liên thì đương nhiên là sẽ ở riêng rồi.
Dù sao khách điếm ở trấn này không lớn nên chỉ trang bị những chiếc giường khá nhỏ chỉ vừa đủ cho một người nằm vì vậy Phạm Thiên đành phải để mỗi người ở một phòng riêng.
- Khi nào thì tên Tử Hào mới xuất hiện nhỉ?
Phạm Thiên không nhớ rõ thời gian cụ thể nhưng vẫn nhớ rằng Hàn Bảo Quân phải mất một thời gian ngắn để dưỡng thương trước khi đấu với Thiên Vân Nhạc sau đó mới tới Tân Võ Môn rồi đi ngang qua nơi này.
(Hàn Bảo Quân phải dưỡng thương tận 1 tháng sau khi trúng chất độc của Phích Lịch Tử nhưng mình cho skip qua đoạn này nhé:v)
Phạm Thiên vừa định ra ngoài tìm hiểu tình hình một chút thì bỗng nhiên thấy được một đám đông đang xôn xao trước một tửu điếm nhỏ.
Hắn đi qua đó nhìn thì lập tức thấy được đám người này đang vây quanh quan sát một vị cô nương xinh đẹp vẻ ngoài thanh tú động lòng người đang ngồi thêu thùa như hoàng hoa khuê nữ.
Phạm Thiên lập tức nhíu mày, cảnh này thật sự là quá quen rồi. Phá Vọng Chi Nhãn lập tức được kích hoạt lên.
Thôi Thường Hy
Đẳng cấp: 47
Quả nhiên là hắn!
Vị mỹ nhân trước mắt Phạm Thiên đây chính là đệ tử thứ 5 của Thiên Ma Thần Quân, Thôi Thường Hy.
Thôi Thường Hy dù tuổi còn trẻ nhưng là một tuyệt thế thiên tài. Hắn đã sớm đem Thiên Ma Thần Công luyện tới cảnh giới cực cao.
Thôi Thường Hy mặc dù là đệ tử thứ 5 nhưng nếu xét về võ công thì thậm chí còn cao hơn cả đệ tử thứ 4.
Về phần ba đệ tử đầu tiên của Thiên Ma Thần Quân thì đều là lũ biến thái nên Thôi Thường Hy cho dù có là thiên tài cũng khó mà vượt qua nổi khi còn trẻ như vậy.
Nhưng nếu xét riêng trong ba tên đệ tử sau thì Thôi Thường Hy là mạnh nhất, cho dù là Hàn Bảo Quân thì trước khi làm thức tỉnh được Hỏa Long Đao thì cũng không bằng hắn.
Điều đáng nói nhất là kẻ có ngoại hình khiến bao nữ nhân phải tự ti này vậy mà lại là con trai!
Thôi Thường Hy dù không cố ý cải trang thành nữ nhưng vẻ ngoài nhu nhược cùng sở thích thêu thùa của hắn khiến cho người khác không nhịn được mà hiểu lầm.
- ------☆☆☆☆-------