Trong đó Đàm Hoa Liên đương nhiên được nhiều người chú ý tới nhất nhưng Tú Lệ và ngay cả Y Hoa cũng vô cùng hấp dẫn ánh mắt mê đắm bởi hình tượng nữ hiệp vô cùng được hoan nghênh trên võ lâm.
- Những nữ nhân này là ai vậy? Tại sao ta chưa từng thấy ở trên Trường Bạch Sơn bao giờ?
- Có lẽ là những vị tiểu thư này tới đây là để học kiếm giống chúng ta.
- Nếu vậy thì hay quá, từ khi tới đây ta chẳng thấy Luận Kiếm Đường có bóng dáng nữ nhân nào cả mà chỉ toàn là một đám đại lão gia hôi hám.
- Còn kẻ đi cùng họ là ai thế kia?
Phạm Thiên nhan trị cũng rất cao nên cũng hấp dẫn ánh mắt của kẻ khác nhưng hầu hết đều là ánh mắt không mấy thiện cảm. Dù sao hắn vẻ ngoài soái khí vô cùng lại đi cạnh mấy vị mỹ nhân này thì đương nhiên sẽ trở thành công địch trong lòng nam tính rồi.
Lúc này trong Luận Kiếm Đường có mấy người phụ trách dạy võ đã nhận ra Đàm Hoa Liên thì liền chạy tới nói:
- Đàm tiểu thư, ngươi tới đây sao không báo trước để chúng ta ra đón?
Đàm Hoa Liên nói:
- Mấy vị thúc thúc không cần phải như vậy đâu, đây cũng là nhà của ta mà.
Đàm Hoa Liên là cháu gái của Kiếm Hoàng thì dù không mang thân phận gì đặc biệt nhưng trong lòng những người đã từng là môn hạ của Huyền Vũ Môn thì nàng chính là đại tiểu thư nên vô cùng khách khí.
- Tiểu thư tới gặp Ân tổng sư phải không? Hắn đang ở bên trong chờ các ngươi.
Mấy người này đã được Ân Tích Ngưu dặn dò nên liền dẫn mấy người Phạm Thiên vào bên trong để lại đám quần chúng đứng ngoài bàn tán xôn xao.
- Ngụy sư phụ, không biết mấy người vừa rồi là ai thế?
Đám người này liền chăm chú chờ nghe đáp án của vị Ngụy sư phụ này.
Ngụy sư phụ đáp:
- Cô nương cầm kiếm trong tay đó chính là Đàm tiểu thư, cháu gái của Kiếm Hoàng đại nhân còn những người kia đều là bạn của nàng.
Nghe được đáp án này thì đám người này vô cùng kinh ngạc:
- Kiếm Hoàng đại nhân có cháu gái sao?
- Cháu gái của Kiếm Hoàng quả là một mỹ nhân bại hoại.
- Hai nữ nhân bên cạnh nàng cũng không kém…
- Chỉ là không biết tên tiểu tử kia là ai mà lại tốt số được làm bạn với Đàm tiểu thư nhỉ?
Mặc kệ đám người ở ngoài đang bàn tán thì Phạm Thiên liền đi theo một vị sư phụ họ Công Tôn tiến vào bên trong Luận Kiếm Đường.
Khi đi ngang qua một cái sân rộng thì bọn họ liền thấy một đám thanh niên mặc bạch y đang luyện kiến trong sân.
- Đó là các ngân kết của Luận Kiếm Đường.
Kim kết đã là người của Trường Bạch Sơn nên ngân kết đã được coi là cấp độ cao nhất trong Luận Kiếm Đường rồi.
Phạm Thiên nhìn thoáng qua một vòng thì thấy được một đám thanh niên võ công không tệ đang chăm chú luyện kiếm.
Những kẻ này võ công không thua gì thành viên của Hắc Phong Bang trên giang hồ cũng có thể coi là một hảo thủ. Nhờ những người này mà mặc dù không có môn phái nào tọa trấn nhưng Trường Bạch Sơn vẫn cứ là một thánh địa của chính phái không kẻ nào dám động tới.
- Hả?
Ánh mắt của Phạm Thiên bỗng ngừng lại trên một ngân kết đứng ở trước nhất, kẻ này động tác mau lẹ chính xác hơn những người còn lại không biết bao nhiêu lần, kiếm lực đã có thể coi là bậc thiên tài trong võ lâm rồi.
Nhưng điều khiến hắn chú ý tới là khí chất của kẻ này vô cùng hư vô mờ mịt điều Phạm Thiên chỉ thấy trên một số ít người đã đạt tới cảnh giới Vô Vi như là Ân Tích Ngưu. Dù đã giấu vô cùng kỹ càng nhưng thân mang thần cấp võ hồn cảm giác của Phạm Thiên vô cùng nhạy bén nên không thể nhầm được.
Phá Vọng Chi Nhãn!
Một luồng tinh quang lóe lên trong mắt Phạm Thiên và trong mắt hắn liền hiện ra thông tin của kẻ này.
Bạch Lợi Hương
Đẳng cấp: 51
!!!
Cường giả!!!
Tại sao một cường giả cảnh giới Vô Vi lại trở thành ngân kết của Luận Kiếm Đường, hắn có ý đồ gì?
Phạm Thiên không phải là người thích lo chuyện bao đồng nhưng nơi này là Trường Bạch Sơn, là nhà của Đàm Hoa Liên nên hắn không thể để một nhân tố bất ổn ngư tên Bách Lợi Hương này tồn tại mà không làm rõ thân phận được.
Phạm Thiên âm thầm ghi nhớ khuôn mặt của kẻ này sau đó lên tiếng hỏi:
- Công Tôn sư phụ, ta thấy người thanh niên kia kiếm pháp vô cùng tinh xảo hơn hẳn những người khác, hắn là ai vậy?
Công Tôn sư phụ liền nhìn về hướng Phạm Thiên chỉ và nói:
- Phạm công tử quả nhiên nhãn lực tinh tường, đó là Bạch công tử, thực lực của hắn rất tốt chỉ cần vượt qua khảo hạch là hoàn toàn có thể trở thành kim kết…
Phạm Thiên hỏi chuyện thì chỉ biết được rằng đối phương là thiếu gia của Bạch gia đã tới Trường Bạch Sơn được vài năm mà thôi.
Xem ra kẻ này giấu diếm thân phận thiếu gia Bạch gia thì Phạm Thiên không hỏi được thông tin gì có giá trị cả.
Kẻ này tu vi không thua gì Ân tổng sư, nếu hắn có ý đồ bất chính thì sẽ nguy hiểm vô cùng.
Công Tôn sư phụ dẫn bọn họ tới gặp Ân Tích Ngưu đang đứng quan sát ở bên cạnh luyện võ tràng.
- Tiểu thư đã tới rồi đó sao.
Đàm Hoa Liên chào Ân Tích Ngưu một tiếng Ân thúc thúc rồi đối phương liền nhìn về phía Phạm Thiên.
- Ân tổng sư!
Phạm Thiên chắp tay chào Ân Tích Ngưu và được đối phương niềm nở tiếp đón.
- Phạm công tử đã tới rồi thì quả là rất tốt, ta đang chuẩn bị tiến hành khảo hạch các ngân kết của Luận Kiếm Đường ngươi có thể tới quan sát một chút.
Thấy Ân Tích Ngưu có ý muốn tạo cơ hội để quan sát võ công của mình thì Phạm Thiên cũng không từ chối mà gật đầu đáp ứng.
Bọn hắn theo Ân Tích Ngưu đi vào trong sân thì các ngân kết liền dừng tay lại và chắp tay cúi đầu hành lễ.
- Bái kiến Ân tổng sư!
Ân Tích Ngưu đưa tay ra nói:
- Lần này việc khảo hạch các ngân kết sẽ do ta phụ trách, các ngươi hãy chuẩn bị đi.
Đám ngân kết liền gật đầu rồi bắt đầu nghỉ ngơi tĩnh khí để khôi phục thể lực. Trong lúc này vẫn có mấy người bàn tán:
- Lần này Ân tổng sư tự mình tới để khảo hạch chúng ta có lẽ là vì Bạch công tử.
- Đúng thế, có lẽ sau lần khảo hạch này Bạch công tử sẽ được trở thành kim kết đó
- Khi đó Bạch công tử nhất định phải chỉ giáo thêm cho bọn tiểu đệ này đấy.
Bạch Lợi Hương thấy mấy người này bàn tán về mình thì cười đáp:
- Ta cũng không có ý định trở thành ngân kết, khi nào cảm thấy kiếm pháp đã học đầy đủ rồi thì ta sẽ xuống núi thôi.
- Vậy thì tiếc quá…
- Các ngươi đừng bàn tán nữa, thử xem mấy người đang đứng cạnh Ân tổng sư kìa.
Đám ngân kết toàn bộ đều là nam tính thì ngay lập tức bị mấy người Hoa Liên hấp dẫn.
Nhưng Bạch Lợi Hương lúc này lại không chú ý tới Hoa Liên hay hai người Tú Lệ, Y Hoa mà lại âm thầm nhìn Phạm Thiên mà nở nụ cười âm hiểm.
!!!
Phạm Thiên bỗng nhiên cảm thấy mình như bị một con độc xà nhắm vào thì đồng tử co rút lại nhìn về phía Bạch Lợi Hương thì thấy được vẻ mặt mỉm cười của đối phương.
Phạm Thiên trong lòng âm thầm nổi lên sát khí. Kẻ này đem lại cho hắn cảm giác vô cùng khó chịu, hắn vốn dự định sẽ tìm hiểu thân phận của đối phương trước lúc này thì không cần nữa rồi.
Cái cảm giác này hắn đã từng cảm nhận được từ cách đây không lâu, nếu như không có gì ngoài ý muốn thì Phạm Thiên đã đoán được thân phận của tên Bạch Lợi Hương này rồi.
Thần Địa!
Bạch Lợi Hương đem lại cho Phạm Thiên cảm giác rất giống với đám võ sĩ của Thần Địa. Hơn nữa chỉ có Thần Địa mới có thể sản xuất ra một cao thủ trẻ tuổi như vậy mà thôi.
Bạch Lợi Hương còn chưa biết thân phận của mình đã bị lộ nên chỉ nhìn Phạm Thiên một lát rồi quay đi.
Lúc này Ân Tích Ngưu đã lên tiếng gọi đám ngân kết tới.
- Bây giờ sẽ chuẩn bị khảo hạch, lần này sẽ đặc biệt hơn một chút vì ta đã mời một người được Kiếm Hoàng đại nhân truyền thụ kiếm pháp về để khảo hạch các ngươi.
Đám ngân kết nghe được lời này thì vô cùng bất ngờ.
- Người được Kiếm Hoàng truyền dạy kiếm pháp? Ta nghe nói Kiếm Hoàng đại nhân không nhận đệ tử mà.
- Có lẽ không phải đệ tử của Kiếm Hoàng đâu mà chỉ là được truyền thụ vài đường kiếm pháp thôi.
- Chỉ học được chút kiếm pháp từ Kiếm Hoàng đại nhân mà muốn làm người khảo hạch chúng ta sao?
Phạm Thiên nhìn đám ngân kết xôn xao thì liền hiểu ra dụng ý của Ân Tích Ngưu.
Kẻ này cho rằng mấy ngày nay Phạm Thiên không tới gặp mình là bởi vì nghĩ hắn nhờ Đàm Hoa Liên truyền dạy Trường Bạch Kiếm Pháp để qua mặt đối phương.
Đám ngân kết này võ công không tệ chút nào nếu như đấu với chúng thì chỉ một vài đường kiếm pháp học qua loa quả thực không thể quá quan được.
Đến lúc đó Phạm Thiên sẽ phải bại lộ chân tài thực học của mình ra mà thôi.
- ------☆☆☆☆-------