Cô oán hận Khả Hân bao nhiêu thì chán ghét Hoàng Ly bấy nhiêu, đến nỗi tuyên bố tuyệt giao với chị họ mình.
Điều này làm Hoàng Ly vừa tức giận lại vừa ảo não. Rõ ràng lão Khang đã nói với cô là sắp xếp ổn thỏa chuyện này bởi vì đây không phải lần đầu lão làm việc đó.
Sau khi bị Hương Linh chửi mắng một tràng qua điện thoại và cúp máy, Hoàng Ly cáu kỉnh liên lạc ngay với Hoàng Minh Khang để làm cho ra lẽ. Không ngờ, phải gọi đến lần thứ ba lão mới bắt máy, đây cũng là lần đầu tiên lão tỏ ra gắt gỏng với cô.
“Có chuyện gì mau nói.” Hoàng Ly hơi sửng sốt, nhưng nghĩ rằng lão bận việc gì đó nên vội vàng tóm tắt chuyện của em họ mình.
“Có thể tên phục vụ đó đã lén lút báo với Julia Trương và Denis Trần để bán thông tin Hương Linh định lợi dụng lúc Denis Trần trúng thuốc, muốn trèo lên giường của anh ta cũng nên.
Hoàng Ly nghiến răng nghiến lợi đề ra nghi Sau đó không quên oán trách lão Khang “Tưởng anh bản lĩnh thông thiên ra sao, thì ra chỉ được cái miệng ba hoa phét lác, đến làm chút chuyện cũng không xong” “Bây giờ thì hay rồi, con bé bị một thằng ất ơ khốn nạn đem làm thịt, giận đến nỗi xì và em không tiếc lời. Anh có biết…” “Im miệng đi, tôi cũng không phải ba đầu sáu tay mà lúc nào cũng phải lo chuyện cho cô.
Từ nay về sau, cô tự lo lấy bản thân mình đi.
Bên kia, lão Khang gầm gừ nói những lời lẽ khá nặng nề làm Hoàng Ly bắt đầu cảm thấy có chuyện gì đó không ổn.
Nghĩ đến chuyện mình còn cần mượn tay lão để làm những việc xấu khác nên cô đành dịu giọng xuống: “Hôm nay anh bị sao vậy? Tự nhiên nói chuyện bằng thái độ như thế với em. Chẳng lẽ những lời em nói không đúng à?” “Tôi chuẩn bị về Anh.” Lão Khang đột ngột ném ra một câu làm Hoàng Ly sửng sốt. Đây là điều cô mong đợi từ rất lâu, nhưng khi nó xảy ra cô chợt cảm thấy có chút không thể tin nổi.
“Anh…anh định về hẳn đó sao? Còn quay về đây không?” Hoàng Ly nén sự phấn khích trong lòng, dè dặt hỏi: “Cô hỏi thế là có ý gì? Hay là cô nghĩ đến chuyện sau này sẽ không còn dính líu gì đến tôi nữa nên vui sướng, nói cho cô biết, nằm mơ đi.” Nụ cười trên môi Hoàng Ly vụt tắt. Tên khốn kiếp này không biết nay ăn phải thứ gì mà trở nên miệng lưỡi sắc bén vậy.
“Người ta chỉ quan tâm đến anh thôi mà. Nói cho em biết đi, anh về Anh làm gì vậy?” “Vợ tôi vừa gọi, thằng Anh Kiệt bị tai nạn rồi.! Hoàng Ly có thể tỉnh ý nhận ra trong giọng nói của lão Khang hàm chứa chút nghẹn ngào.
Cũng phải thôi, hiện tại Hoàng Anh Kiệt là trai duy nhất của lão. Tuy tên này cũng Chẳng tốt đẹp gì nhưng dù sao cũng là đứa con độc đinh để lão nhờ cậy lúc tuổi già.
“Vết thương của cậu ấy có nặng lắm không?” Hoàng Ly giả bộ sốt sắng hỏi han, trong lòng thì thầm nguyền rủa tốt nhất là tai nạn thật nghiêm trọng, để giữ chân lão Khang vĩnh viễn đừng trở về.
“Chấn thương nhiều chỗ, nặng nhất là ở cột sống, có khả năng trở thành người thực vật. Hiện giờ nó còn đang hôn mê nên tôi phải về Anh gấp.” Không đợi Hoàng Ly nói thêm điều gì, Hoàng Minh Khang đã lên tiếng cảnh cáo: “Trong thời gian tôi không ở đây, tốt nhất là cô nên ngoan ngoãn đừng gây chuyện gì cả. Nếu để anh tôi và thằng Phong biết chuyện của hai chúng ta, tôi cũng chẳng giúp nổi cho cô đâu.” Thân thể Hoàng Ly chợt cứng đờ, ánh mắt cô lóe lên một tia lạnh lẽo cùng nghi hoặc.
Trước đây, lão ta năm lần bảy lượt mượn chuyện này để gây áp lực với cô, bắt cô phải trở thành con búp bê cho lão chơi đùa.
Vậy mà bây giờ cô lại có cảm giác lão đang muốn che dấu chuyện dan díu của hai người, điều mà lão chưa bao giờ sợ hãi.
Chắc chắn có chuyện gì khác còn nghiêm trọng hơn cả chuyện con trai lão bị tai nạn đã xảy đến. Xem ra, cô phải tìm người điều tra cặn kẽ mới được.
Sau khi nói vài câu dối trá để lão Khang yên lòng, Hoàng Ly bắt đầu nghĩ cách tìm hiểu những chuyện xảy ra với Hoàng Minh Khang trong thời gian vừa rồi.
Cũng may, trong thời gian chịu lão Khang khống chế, cô cũng moi ra được không ít thứ tốt từ hắn, Một trong số đó chính là đường dây liên hệ với tổ chức giang hồ, tuy không có máu mặt bằng gia đình Thanh Sơn nhưng cũng đủ để dùng nếu có việc cần.
Tuy nhiên, có một vấn đề là hiện tại cô đang trở thành gương mặt đại diện được nhiều nhãn hàng săn đón, việc giữ hình tượng trong sạch là vô cùng quan trọng.
Vì vậy, nếu tự mình ra mặt lo chuyện này, có thể sẽ rất mạo hiểm khi để lọt thông tin ra ngoài.
Phải làm thế nào đây? Hoàng Ly cắn môi suy nghĩ. Cô không thể nào nuốt trôi cục tức này. Vốn dĩ muốn mượn tay Hương Linh để làm cho Julia Trương phải đau khổ.
Chẳng ngờ lại thất bại trong gang tấc, khiến Hương Linh quay lại chửi mắng cô không tiếc lời.
Thật đúng là đổ vô dụng.
Ngôn Tình Hay
Không thể dùng kế sách để hại Julia Trương, vậy thì cô trực tiếp thuê giang hồ đến xử lý cô ta, tốt nhất là đánh một trần bầm dập cho bố ghét Tất nhiên, chuyện này phải được xử lý một cách khéo léo để.Julia Trương và Denis Trần nghĩ rằng do Hương Linh làm nhằm trả thù việc họ khiến cô ta mất hết mặt mũi.
Hoàng Ly nhếch miệng cười. Khuôn mặt trở nên Văn vẹo, ác độc, trong lòng thầm thì Hương Linh, đừng trách chị, có trách thì trách em quá ngu xuẩn và đáng ghét. Mọi chuyện là do.Julia và Denis gây ra, em lại không oán họ mà quay về trách móc chị thậm tệ, còn đòi tuyệt giao.
Tốt thôi, em đã vô tình thì chị đây vô nghĩa Hi vọng, cả hai người sẽ thích “món quà” mà chị chuẩn bị.
Khả Hân cùng Cát Tiên đi mua sắm ở một trung tâm thương mại lớn. Từ hồi còn ở bên Mỹ, cả hai đã có thói quen sau mỗi lần huấn luyện mệt mỏi và nguy hiểm, họ sẽ dành cả một ngày sau đó để đi mua sắm xả stress.
Phong cách thời trang của Khả Hân tương đối da dạng. Cô có thể biến hóa từ một nữ doanh nhân thành đạt sang một rickid sành điệu, còn Cát Tiên chỉ trung thành với phong cách tomboy nổi loạn.
Khi cả hai đã chọn xong đồ, xách cả đống túi lớn, túi bé ra ngoài thì bỗng nhiên, Cát Tiên nHận được cuộc gọi của Antony, yêu cầu cô trở về gấp vì có nhiệm vụ quan trọng.
“Em về trước đi, chị còn cẩn mua vài thứ nên sẽ về sau,! Khả Hân mỉm cười gỡ đống đồ từ tay Cát Tiên, để cô có thể nhanh chóng trở về. Tuy nhiên, Cát Tiên lại tỏ ra hơi lo lắng khi để Khả Hân một mình tại đây, Cô thẩm mắng Antony không hiểu chuyện, bộ anh ta không nhớ là Boss đã giao cho cô trách nhiệm bảo vệ sự an toàn cho Khả Hân sao.
Dường như đọc được suy nghĩ của Cát Tiên.
Khả Hân vội vàng trấn an cô: “Đồ ngốc, em lo lắng gì chứ. Với thân thủ của chị, còn cần có vệ sĩ suốt ngày kè kè bên cạnh sao? Mau đi đi, Antony đã gọi thì chắc chắn.
có chuyện quan trọng. Một lát chị sẽ tự bắt xe về” Cát Tiên tìu nghỉ gật đầu, giành cầm lấy toàn bộ đống túi xách vừa mua của hai người và bảo: “Em sẽ mang chúng ra để cốp xe. Ai lại để €ltj ôm cả đống đồ linh kình này đi mua sắm chứ.
Lúc đang chăm chú lựa chọn dây chuyền, Khả Hân chợt nghe thấy một giọng nói vô cùng quen thuộc. Bốn năm trước đây, chính chủ nhân của giọng nói này từng mang đến cho cô không ít tổn thương và đau khổ: “Tôi muốn lấy chiếc lắc tay này, gói lại cho tôi.
Nữ nhân viên bán hàng chớp mắt nhìn chiếc lắc tay mình vừa cầm lên để chuẩn bị đóng hộp, sau đó ngẩng lên nói: “Xin lỗi bác, chiếc vòng này đã được một người khác đặt mua rồi ạ. Bác có thể lựa chọn món khác được không?” Bà Kim Nhã nhíu mày hỏi lại: “Vậy ngoài chiếc này còn chiếc khác cùng loại không? Con dâu tương lai của tôi từng nói rất thích họa tiết kiểu này nên tôi muốn tặng nó.” “Dạ, hiện tại mẫu này nằm trong bộ sưu tập trang sức được thiết kế độc quyền, chỉ có duy nhất một chiếc thôi ạ.” Bà Kim Nhã ngẫm nghĩ một lát rồi hỏi nữ nhân viên: “Người mua món đồ này còn ở đây không? Tôi muốn gặp người đó để mua lại” Nữ nhân viên đảo mắt tìm xung quanh, thấy.
Khả Hân đang bước tới gần, vui vẻ reo lên “Dạ, cô ẩy kia thưa bác.! Theo hướng chỉ của người bán hàng, bà Kim Nhã quay đầu về đằng sau. Vừa nhìn thấy cô gái trước mặt, bà sững sờ đến nỗi bất động luôn tại chỗ.
Khóe môi Khả Hân khẽ nhếch lên, cô thong thả đi đến chỗ bà Kim Nhã, vươn tay lấy chiếc hộp đựng trang sức và lên tiếng: “Xin chào, nghe nói bà muốn tìm tôi?”“