So với hai người bạn thân thì ngoại hình của hắn có phần kém cỏi hơn.
Tên thật của hắn là Lê Ngọc Tuấn nhưng vì có mái tóc xoăn tít tự nhiên nên mọi người đặt biệt danh là Tuấn Xoăn.
Dáng người hắn hơi lùn, chỉ khoảng một mét sáu lăm, thân hình béo tròn khiến mỗi khi hắn cười có cảm giác như những lớp mỡ cũng rung rinh theo.
Đặc biệt là khi đi cạnh người tình Tố My vốn là người mẫu có tiếng trong giới showbiz thì trông càng đối lập.
Tuy nhiên, hắn ta lại là con trai độc nhất của một quan chức cấp cao trong chính phủ, do đó chơi thân với Đình Phong và Thanh Sơn bởi cả ba đều có những mối liên hệ mật thiết với nhau.
“Cậu nói thế là có ý gì?”
Đình Phong cau mày nhìn cặp đôi đũa lệch kia ngồi xuống đối diện với mình.
Nói thật anh cũng không quá thân thiết với tên này, chẳng qua đây là người Thanh Sơn giới thiệu và hắn cũng giúp anh một vài mối làm ăn nên cả ba thỉnh thoảng tụ tập đi nhậu hay đi chơi cùng nhau.
Tuấn Xoăn nhận ly rượu từ người yêu và uống một ngụm, hắn cười híp mắt lại hồn chụt một cái vào má Tố My khiến cô nàng giận dối lườm hắn rồi cũng nhấp môi uống rượu.
Tuy nhiên, khi ngẩng đầu lên không biết vô tình hay cố ÿ mà ánh mắt cô ta khẽ lướt qua gương mặt Đình Phong, dừng lại một chút rồi mới quay sang cười duyên với người tình.
“Đâu có ý gì, chẳng qua biết một vài thông.
tin khá hay ho về vợ cậu nên muốn mời cậu đế đây chia sẻ thôi, phải không Sơn?”
Đình Phong quay đầu lại nhìn Thanh Sơn, thấy nụ cười trên mặt cậu ta hơi cứng lại nhưng sau đó nhanh chóng tỏ ra ngạc nhiên, giống như bản thân cũng rất tò mò về điều này.
Anh bỗng có dự cảm bất an về điều mà tên Tuấn Xoăn này sắp nói.
“Nói đi, có chuyện gì liên quan đến Khả Hân?”
“Bình tĩnh lại nào anh bạn, nghe nói dạo này cậu rất để ý đến cô vợ câm của mình? Thế nào? Yêu rồi hả? Không phải trước đây cậu vô cùng chán ghét cô ta sao? Cũng phải thôi, nghe đồn cô ta đẹp lắm, chậc… chậc… đàn bà vừa có sắc lại có mưu, quả thật là vưu vật.”
Chơi cùng Đình Phong và Thanh Sơn nên Tuấn Xoăn cũng biết khá rõ về chuyện của Khả Hân, trước đây không ít lần hắn cười cợt chế nhạo cô là loại đàn bà mưu mô thủ đoạn, khiến kẻ sành sỏi trong chính trường như hắn cũng phải ngả mũ chào thua.
Lúc đó Đình Phong còn rất oán hận và khinh thường Khả Hân nên chỉ im lặng, coi như đồng ý với lời nói của hắn.
Nhưng bây giờ nghe thấy những lời này, Đình Phong nổi giận, anh đập mạnh ly rượu xuống mặt bàn khiến mọi người đều giật mình Thanh Sơn vội vàng liếc mắt ra hiệu cho Tuấn Xoăn đừng nói nữa.
“Đủ rồi, nếu không muốn nói thì tôi đi về, các cậu cứ tự nhiên chơi vui vẻ.”
Đình Phong đứng lên và trừng mắt nhìn Thanh Sơn, ánh mắt phun lửa.
Nếu không phải cậu ta lừa anh tới đây thì anh đã không phải kiên nhẫn làm trò trước mặt tên Tuấn Xoăn này rồi “Hắc hắc… bình tĩnh lại nào Phong, đừng vì một chuyện cỏn con mà làm bị thương hòa khí Không phải trước đây chúng ta bàn luận mấy điều này là rất bình thường sao.
Hay là cậu bắt đầu trọng sắc khinh bạn hả?”
Thanh Sơn nói chuyện có vẻ bông đùa nhưng ánh mắt lại theo dõi nhất cử nhất động của bạn thân.
Thấy Đình Phong nổi giận vì những.
điều Tuấn Xoăn nói về Khả Hân, lòng hắn bỗng trầm xuống.
Xem ra những điều mà hắn điều tra được trong một tháng nay là sự thật.
Đình Phong đã bắt đầu có tình cảm với cô vợ câm của mình.
Điều này thật không công bằng với Hoàng Ly chút nào.
Nghĩ đến cô gái xinh đẹp như ánh mặt trời, nhìn thấy hắn là lao tới ngọt ngào gọi hai tiếng “Anh Sơn”
, hắn cảm thấy lòng nặng trĩu, bàn tay vô thức siết chặt lấy ly rượu trên tay.
Hắn biết Hoàng Ly vô cùng yêu Đình Phong, bất đắc dĩ cô mới phải bỏ sang nước ngoài để theo đuổi nghiệp múa, trước khi đi cô đã gặp hắn và khóc.
rất nhiều, nói rằng không dám gặp Đình Phong vì sợ sẽ mềm lòng mà từ bỏ quyết định này.
Hoàng Ly cũng từng nói sẽ có một ngày cô trở về Việt Nam, nếu lúc đó Đình Phong vẫn còn yêu cô thì hai người đó sẽ kết hôn.
Vốn dĩ Thanh Sơn cũng nghĩ với sự si tình của Đình Phong thì chuyện này còn có hi vọng, chính vì thế kể cả khí biết bạn mình kết hôn và có con trai thì hắn vấn không lo lắng, bởi vì đối với cô gái câm kia, Đình Phong không hề có chút tình cảm nào.
Nhưng kế hoạch bỗng xảy ra biến số và Thanh Sơn có nằm mơ cũng không nghĩ ra được rằng Đình Phong sẽ bắt đầu có tình cảm với Khả Hân.
Theo tính cách cố chấp của cậu ta, chắc chắn một khi lựa chọn sẽ kiên quyết đến cùng, dù sau này Hoàng Ly có trở về cũng rất khó chiếm lại được trái tim của Đình Phong.
Tuy nhiên, nếu Khả Hân bị phát hiện có điều gì đó mờ ám khiến Đình Phong thay đổi cách nhìn thì lại khác.
Vì thế, hắn gấp gáp hỏi ngay: “Đừng nói chuyện quanh co nữa, biết được tin tức thì mau nói đi, úp úp mở mở sốt hết cả ruột.”
Tố My chớp đôi mắt được trang điểm cầu kỳ chăm chú nhìn người tình, cô cũng có hứng thú với câu chuyện mà cả ba đang đề cập.
Nói thật, cô cảm thấy ghen tị với con bé câm kia, nghe nói nhờ thủ đoạn không được sạch sẽ lắm nên mới ép được cậu chủ nhà giàu cưới mình.
Nhưng nếu cô là con nhỏ đó thì cô cũng muốn làm vậy, ai bảo người đàn ông này hoàn hảo quá làm chi, chưa nói đến địa vị và xuất thân, chỉ riêng khuôn mặt với dáng người kia cũng đủ khiến cô say mê rồi Ít nhất là hơn xa cái tên bạn trai lợn chết này.
của cô, ngoài việc dựa dẫm vào ông bố quyền lực thì chẳng được cái tích sự gì.
Đã thế còn thích kiểm soát và ghen tuông linh tính.
Thật hận là không gặp được Đình Phong sớm hơn.
Bằng thủ đoạn của cô thì sợ gì không bước chân vào được hào môn.
Tuấn Xoắn ngồi bên cạnh vẫn không biết “Đừng nói chuyện quanh co nữa, biết được tin tức thì mau nói đi, úp úp mở mở sốt hết cả ruột.”
Tố My chớp đôi mắt được trang điểm cầu kỳ chăm chú nhìn người tình, cô cũng có hứng thú với câu chuyện mà cả ba đang đề cập.
Nói thật, cô cảm thấy ghen tị với con bé câm kia, nghe nói nhờ thủ đoạn không được sạch sẽ lắm nên mới ép được cậu chủ nhà giàu cưới mình.
Nhưng nếu cô là con nhỏ đó thì cô cũng muốn làm vậy, ai bảo người đàn ông này hoàn hảo quá làm chi, chưa nói đến địa vị và xuất thân, chỉ riêng khuôn mặt với dáng người kia cũng đủ khiến cô say mê rồi Ít nhất là hơn xa cái tên bạn trai lợn chết này.
của cô, ngoài việc dựa dẫm vào ông bố quyền lực thì chẳng được cái tích sự gì.
Đã thế còn thích kiểm soát và ghen tuông linh tinh.
Thật hận là không gặp được Đình Phong sớm hơn.
Bằng thủ đoạn của cô thì sợ gì không bước chân vào được hào môn.
Tuấn Xoăn ngổi bên cạnh vẫn không biết hắn đang bị bạn gái mình khinh thường, thấy Đình Phong và Thanh Sơn đã tỏ ra thiếu kiên nhấn, hắn vội vàng nói ngay: “Các cậu biết tôi vốn có các mối quan hệ rộng rãi với nhiều tập đoàn, trong đó có cả Thiên Thành, hôm trước bỗng có người quen lộ ra với tôi một thông tin khá thú vị, đó là con trai thứ nhà đó yêu cầu hắn ta điều tra về một cô gái tên là Đặng Khả Hân.
Theo những gì hắn tra được thì đây chính là cô vợ câm bị giấu diếm suốt bốn năm trời của Đình Phong.
Nhưng điểm quan trọng là phải nói đến anh trai của cô ta, trước khi để em gái úp sọt Đình Phong, người hắn dự định để em gái tới tiếp cận là Phạm Nhật Dương.
Mà các cậu biết đó là ai rồi đấy.”
“Ôi, hóa ra là trước đây vợ anh Phong thiếu chút nữa trở thành người của cậu chủ Thiên Thành ư? Nghe nói anh ta cũng là một người đàn ông võ cùng xuất sắc, là con út trong một gia đình giàu có vốn được cưng chiều nhưng lại tự lập từ sớm, hơn nữa tính cách cũng ấm áp, dịu dàng.”
Tố My nói chen vào, biểu cảm tỏ ra tiếc hận nhưng nhìn thấy ánh mất sắc như dao của Đình Phong thì lập tức im miệng không dám nói tiếp.
Thông tin mà Tuấn Xoăn ném ra không khác gì một quả bom rơi vào đầu Đình Phong, anh mím môi để ngăn chặn sự tức giận và cay đắng trong lòng.
Ngay cả Thanh Sơn cũng sửng sốt, hăn ta vội ngồi thẳng dậy truy vấn: “Liệu thông tin này có chính xác không? Đừng để tôi biết là cậu bịa ra đấy nhé.”
“Hừ, cậu coi thường thằng Tuấn này quá, chuyện này thật còn hơn đống tóc xoăn trên đầu tôi đấy, hơn nữa tôi còn biết được hiện giờ vợ.
cậu ta đang tham gia dự án về ứng dụng dành cho người câm điếc mà tên Dương này và vài người bạn cùng thực hiện.”
Tuấn Xoăn bĩu môi nói với Thanh Sơn trong khi tay thì chỉ vào Đình Phong.
Dám coi thường nguồn tin của hắn.
Không phải hắn bốc phét chứ, khắp cái Sài Gòn này nếu hắn vỗ ngực nói mình đứng thứ hai trong việc thu thập thông tin thì đố kẻ nào dám tự nhận là thứ nhất.
Tuấn Xoăn dám nói như vậy thì đoán chừng điểu này là sự thật, Thanh Sơn trầm mặt nhìn phản ứng của Đình Phong, không biết cậu ta đang nghĩ gì.
Lúc này vẻ mặt Đình Phong rất bình tĩnh, nếu không phải quen biết Đình Phong từ nhỏ thì có lẽ Thanh Sơn cũng nghĩ rằng bạn thân mình chẳng có vẻ gì là để tâm đến thông tin này.
Nhưng hắn lại biết tính tình bạn mình, trong lòng càng tức giận thì biểu cảm càng bình tĩnh, thậm chí có đôi khi bĩnh tĩnh một cách đáng sợ.
“Phong, cậu…”
Thanh Sơn định lên tiếng an ủi nhưng không sao mở miệng tiếp được.
Chẳng lẽ hắn nên nói là thôi đừng buồn, dù sao cũng chỉ là một người đàn bà thôi, xuất thân kém cỏi nên cả anh trai lẫn em gái đều xảo quyệt như nhau.
Hoặc là chế giễu Đình Phong coi trọng một người phụ nữ vốn dĩ lúc đầu chưa chắc đã thuộc về mình.
Đình Phong không để ý gì đến những người Xung quanh, anh đang chìm vào trong ký ức lần đầu tiên bắt gặp Khả Hân và Nhật Dương.
Thì ra là thế, rốt cuộc anh đã hiểu tại sao khi vợ anh nghe thấy tên Nhật Dương lại có phản ứng như vậy, cô đã sớm biết điểu này từ lâu nhưng do chưa từng gặp mặt hắn ta nên mới tỏ ra luống cuống như thế.
Chẳng trách sau đó Khả Hân lại tức giận đến nỗi về nhà nhốt mình trong phòng.
Có lẽ cô cảm thấy hối hận vì người chiếm đoạt cô đêm đó không phải là tên Nhật Dương ấm áp dịu dàng kia mà là kẻ kiêu ngạo ngang ngược như anh.
“Xoảng.”
Chiếc ly trên tay của Đình Phong bị anh ném xuống đất vỡ tan khiến tất cả mọi người đều hoảng sợ.
Hơi thở phát ra từ anh lạnh lẽo đến nỗi làm người ta có cảm giác muốn đóng băng Đình Phong đột ngột đứng dậy bỏ đi, không quan tâm đến những tiếng gọi của bạn bè sau lưng, trong đầu anh lúc này chỉ có một suy nghĩ duy nhất, muốn tìm Khả Hân để xác nhận sự thật.
Thanh Sơn thấy bóng dáng Đình Phong xa dần, hắn thở dài, không ngờ Khả Hân đã chiếm một vị trí quan trọng trong lòng Đình Phong đến thế.
Trước kia tính cách cậu ta rất ngạo mạn, tuyệt đối sẽ không vì một người mình không để ý mà thất thố như vậy.
Thậm chí hắn sợ rằng ngay cả bản thân Đình Phong cũng không tự giác được điều này.
Đây gọi là người trong cuộc u mê còn người ngoài thì tỉnh táo.
“Ủa, đây là sách gì vậy?”
Giọng nói tò mò của Tố My vang lên.
Thanh Sơn cau mày nhìn thấy trên tay cô ta cầm một cuốn sách nhỏ, bìa sách có ghi: “Dạy kí hiệu tay cho người khiếm khuyết.”
Cả ba người nhìn nhau, ánh mắt không tự giác liếc về hướng người đàn ông vừa bước ra khỏi cửa.