Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Moon

Beta-er: Kỳ Giản Niệm

Lần thứ hai Trình Tử Phong quyết định tìm đến Trần Nam là ba tháng sau. Trong khoảng thời gian này, anh có tìm vài người hỏi chuyện sửa chén Ô Kim, nhưng mọi người đều nói không sửa được. Cuối cùng, ai ai cũng đề cử cho anh: “Hay là… cậu đi tìm Trần Thập Tam ở Bi Lâm, Tây An thử xem?”

Tuy Trình Tử Phong được dạy dỗ cẩn thận, nhưng nhớ đến đủ loại chuyện trước đây, anh cũng không nhịn được mà chửi thầm: Thật ra tôi cũng muốn tìm Trần Thập Tam nhưng lại không chịu nổi cô ta!

Nghĩ vậy, anh lại không nhịn được mà tìm đến anh Triệu: “Anh hỏi thăm giúp em đi!”

Lúc đó anh Triệu đang ở trong tiệm đồ cổ của mình chơi bài con nhện trên máy tính: “Em trai à, không phải anh đây không cho chú mặt mũi mà là địa vị của đứa em gái này tương đối đặc thù, đừng nói là anh, chú có hỏi mười một người khác cũng không đồng ý miễn cưỡng con bé vì chuyện này.”

“Vậy ý của anh là chén này của em không có cách gì sửa sao?” Trình Tử Phong có chút nhụt chí.

“Cũng không đến mức đấy.” Anh Triệu thắng một ván, quay đầu lại nhìn anh: “Chú lại đến đấy tìm thử xem, con bé có nhiều tiền lại đầu từ mù quáng, không làm việc đàng hoàng. Nhưng tay nghề rất tốt, tính tình có chút quái dị thật nhưng rất hay mềm lòng. Chú đi một lần nữa đi, ngẫm lại xem, Lưu Bị còn ba lần đến mời người cơ mà.”

Nhưng người Lưu Bị mời chính là Gia Cát Lượng, anh tìm người này tính là gì?

Một người bán lẩu cay!

Anh Triệu nhìn dáng vẻ của anh liền biết anh nghĩ gì, lại chậm rì rì nói một câu: “Chú coi như là trời cao đang kiểm nghiệm lòng hiếu thảo của chú. Là chính chú nói mà, bà nội chú cái gì cũng không thiếu, chỉ thương nhớ cái chén này.”

Nghĩ đến bà nội, Trình Tử Phong lại đến Tây An!

Anh Triệu lại cho anh một địa chỉ mới, Trình Tử Phong cho rằng lần này có thể đáng tin cậy một chút, kết quả tìm theo địa chỉ, phát hiện là một cửa hàng thú cưng không mở cửa.

Lúc anh đi, Trần Nam đang chỉ huy công nhân trang hoàng ở trong tiệm, thấy Trình Tử Phong thì làm như không quen biết.

Trình Tử Phong hít sâu tại chỗ, nháy mắt bị vật liệu trang hoàng làm sặc không nhẹ: “Khù khụ… Trần Nam, khù khụ… có thể nói chuyện một lát không?”

Trần Nam đánh giá người trước mắt, da dẻ trắng trẻo, mắt chứa nước thu, nhìn trông có vẻ “dẹo”. Nhưng anh không như vậy, hai chiếc lông mày rậm thẳng, đường nét trên khuôn mặt càng làm nổi bật mười phần nam tính.

Đàn ông đẹp trai thường rất xấu xa. Trần Nam yên lặng nghĩ.

“Cô không nhớ ra tôi hả? Trước đó tôi có đến tìm cô ở cửa hàng lẩu cay?”

Thấy cô trố mắt, Trình Tử Phong định gợi lên hồi ức của cô.

“Không nhớ,” Trần Nam nói, “Mù mặt.”

Trình Tử Phong: “……”

Cố ý! Chắc chắn là cô cố ý!

Tuy là anh được dạy dỗ cẩn thận nhưng cũng bắt đầu không nhịn được nữa. Trình Tử Phong nhìn các công nhân đang giả vờ bận rộn nhưng thật ra lại cố tình quan sát bên này, anh liền nắm lấy cánh tay cô gái kia, nhanh chóng kéo cô chạy ra ngoài cửa hàng.

Sức lực của anh rất lớn, Trần Nam giãy giụa vài lần cũng không tránh thoát.

Mặt trời đầu hạ rực rỡ chiếu xuống, anh kéo cô vào con hẻm nhỏ mới buông tay: “Cô nhận ra tôi từ lâu rồi đúng không? Trước kia tôi từng đắc tội với cô sao? Cô nói ra thì hai chúng ta đều thoải mái.”

Trần Nam thấy mình không lừa được anh, khoanh tay lại nói: “Chỉ có chút việc như vậy đâu nhất thiết phải tìm đến tôi. Anh tìm người khác được không? Không nhìn thấy tôi đang bận sao?”

Trình Tử Phong bị cô chọc tức cười: “Cô… chỉ bận sai? Bận bán heo?”

“Nói gì mà khó nghe như vậy?” Trần Nam nói: “Tôi thức ăn và đồ trang trí cho heo con, cũng là một loại thú cưng đấy! Phong cách rất tây được không…”

Sườn mắt Trình Tử Phong cười lạnh kết luận: “Làm cái này sớm muộn gì cô cũng hối hận! Cô có biết hay không!”

Trần Nam vừa nghe vậy thì nổi giận, không nghĩ ngợi gì đã cắt lời anh: “Vậy cũng tốt hơn sửa chén cho anh!”

Lần thứ hai, Trình Tử Phong bị cô chọc tức đến mức chống nạnh, hơn nửa ngày mới bình tĩnh lại.

“Thôi! Coi như tôi chưa nói gì! Đến lúc đó cô cũng đừng hối hận.” Anh nói xong phủi tay rời đi, cũng không quay đầu lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK