Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Moon

Beta-er: Kỳ Giản Niệm

Lần động lòng này đến không hề có dự báo gì.

Ngay chính bản thân Trình Tử Phong cũng không chấp nhận được, chứ đừng nói đến người sao hoả có mạch não khúc chiết thành ghim kẹp giấy, vừa uống rượu đã đứt phim như Trần Nam.

Trình thiếu gia trời sinh đã là người đào hoa, lãng mạn, nhưng thường ngày đều là người khác theo đuổi anh. Giờ anh lại muốn theo đuổi một người phụ nữ.

Phải theo đuổi thế nào đây?

Đại thiếu gia nhà họ Trình nghĩ đến những việc đã làm với Trần Nam, bất giác trở nên dè dặt hơn, lại do dự xem có nên giữ giá không. Thích người ta nhưng không dám nói thẳng, thi thoảng không có việc gì, anh lại chạy đến Tây An, quyết tâm thâm nhập vào cuộc sống của Trần Nam.

Anh càng chạy càng cảm thấy cô gái tên Trần Nam này rất thần kỳ, mỗi lần thấy cô, nếu không phải đang làm việc thì chắc chắn là đang suy nghĩ sẽ mua một miếng đất ở ngoại thành trồng dưa hấu.

Lúc này Trình Tử Phong không muốn thấy cô vấp ngã nữa, anh biết việc này không đáng tin nên nhắc nhở cô: “Trồng dưa hấu ở đất vuông không khoa học lắm đâu?”

“Ai nói, anh thì hiểu cái gì.” Trần Nam dần dần cũng quen với sự tồn tại của anh, còn kiên nhẫn mà giải thích: “Khi còn nhỏ trồng dưa hấu ở trong hộp vuông, lúc nó lớn lên sẽ thành hình lập phương.”

Cô nói đầy chắc chắn, Trình Tử Phong càng nghi ngờ cô càng hăng hái, cuối cùng thất bại rồi cô mới phản ứng lại mà oán giận với Trình Tử Phong: “Trồng trong hộp từ khi còn nhỏ không thể phơi nắng được, không có ánh mặt trời thì làm sao mà lớn chứ, anh nói xem, vì sao tôi lại ngốc như vậy chứ?”

Cô cũng biết mình ngốc à?

Trong lòng Trình Tử Phong cảm thấy cô gái thật sự là…

Ngốc đến mức tận cùng cũng có thể yêu đến mức tận cùng.

Cuối cùng cũng chờ đến một ngày Trần Nam ăn cơm với anh, đang ăn thì dừng lại hỏi: “Chén của anh sửa được rồi à?”

“Chà!” Trình Tử Phong cười: “Cô còn nhớ chuyện này hả?”

Trần Nam bĩu môi, nhìn anh đầy mờ ám: “Nửa năm nay anh chịu khó chạy đến chỗ tôi như vậy, đừng tưởng tôi không biết trong lòng anh tính toán cái gì!”

Trình Tử Phong giật mình, nghĩ thầm đột nhiên cô nhóc này hỏi như vậy có phải là nhận ra anh thích cô không?

Nào ngờ giây tiếp theo anh nghe thấy cô dõng dạc nói: “Anh định học theo Lưu Bị, 3 lần cất công đi mời Gia Cát Lượng đấy hả? Anh Triệu đã nói với tôi rồi, coi bộ tính toán của anh cũng được quá nhỉ, rất có kiên nhẫn.” Cô nói xong còn duỗi tay vỗ vai anh: “Có tiền đồ đấy, tôi thấy tên nhóc nhà anh tương lai nhất định sẽ rất thành đạt! Đến lúc đó đừng quên chị đây!”

Chị cái đầu quỷ nhà cô!

Trình Tử Phong sắp bị cô chọc tức chết rồi: “Cô biết hôm nay là ngày bao nhiêu không?!”

“Không biết.” Trần Nam lắc đầu sau đó cười nham hiểm: “Nhưng lập tức sẽ trở thành ngày kỷ niệm tôi đồng ý làm công cho anh, cảm động không?”

Cảm động cái quỷ!

Hôm nay là Valentine trắng!

Trình Tử Phong không thể nhịn được nữa, ném muôi xới cơm, dùng khăn lau miệng, phẫn hận hỏi: “Tôi thấy chắc cô thiếu tiền đúng không?”

Trần Nam “a” một tiếng cũng không đỏ mặt: “Ai da, anh thật hiểu tôi quá. Mang đồ đến không? Tôi về nhà xem kỹ cho anh. Chúng ta là người quen, tôi giảm giá 20% phí sửa chữa cho anh nhé!”

“Không mang,” Trình Tử Phong cười lạnh: “Không cần cô sửa.”

Lúc này đến lượt Trần Nam không hiểu: “Hả? Không phải anh nói bà nội anh rất thích cái chén đó cho nên anh mới để bụng sao? Nhanh như vậy đã từ bỏ rồi?”

Nhanh?

Đã một năm rồi có được không?!

Một người có tình, một người vô tình.

Cho nên cô càng vô tâm vô phế như vậy, Trình Tử Phong càng tức giận, cuối cùng ném khăn lên bàn, bỗng chốc đứng lên.

Trần Nam ngừa đầu nhìn anh, còn đang ngây ngốc hỏi: “Anh làm gì thế, đột nhiên tức giận cái gì? Đó không phải bà nội của anh sao?”

Mọi người nhìn xem người phụ nữ này hỏi kìa?!

Trình Tử Phong thật sự tức giận rồi! Trong bụng no đến mức ba ngày cũng không cần ăn cơm, sau khi nghẹn hồi lâu anh mới nổi giận với cô: “Có thể tôi là cháu trai giả! Được rồi chứ?!”

Nói xong anh sải bước rời đi!

Trần Nam ngồi tại chỗ một lúc lâu, sau đó vô cùng tức giận. Thậm chí sau đó, cô còn gửi tin nhắn thoại cho anh: “Biết tôi không có tiền còn chọn chỗ đắt đỏ như vậy! Anh muốn tôi trả tiền chứ gì?! Đồ xấu xa!”

Trình Tử Phong đang giận dỗi ở khách sạn, lúc mới nhìn thấy thông báo, anh còn tưởng là cô gửi tin nhắn đến dỗ anh, ai ngờ mở ra lại nghe thấy nội dung này. Người thích sạch sẽ như anh cũng tức giận đến mức không tắm luôn, ném điện thoại lên giường xong liền vùi đầu ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK