Tệ hại và sốc hơn cả chính là việc đối phương biết được bí mật thần kín mà cô luôn che giấu, chưa từng tiếc lộ với bất kỳ ai. Bên cạnh công việc hacker có chút bất lương thì cô còn là một tác giả tiểu thuyết mạng nổi tiếng với bút danh Điềm Manh. Một bộ mặt trái ngược hoàn toàn với công việc hacker, chẳng một ai hay biết cho đến khi cô nhận được tin nhắn từ Lục Ngạn Hy.
Điềm Manh nhanh chóng trở về nhà, trong lòng cô không ngừng hồi hộp, dù đã tự nhủ phải thật bình tĩnh nhưng nhịp tim nơi lòng ngực cứ đập nhanh.
Lục Ngạn Hy gửi tin nhắn đến gmail tác giả mà cô chỉ dùng để trao đổi công việc và giao lưu với độc giả trong lĩnh vực viết lách. Thật chẳng rõ là ai cao tay hơn ai?
Tuy trong lòng thấp thỏm âu lo nhưng Điềm Manh vẫn giữ nét điềm tĩnh trên khuôn mặt, cô ngồi xuống bàn làm việc, vội vã mở máy tính lên rồi vào gmail, bâng khuâng chẳng biết phải hồi âm thế nào. Sau một hồi nghĩ suy, cô quyết định giữ im lặng.
- Để xem tiếp theo hắn ta sẽ làm gì?
Sự kiên nhẫn của anh có giới hạn. Ở phía bên kia, Ngạn Hy đang chờ đợi nữ hacker liều lĩnh đưa ra câu trả lời. Từ trước đến nay, ngoài anh ra thì chưa từng có người bị hại nào biết được giới tính của Diamond, mọi thông tin về cô đều mơ hồ, chỉ toàn những lời đồn đoán không xác thực.
Hơn một giờ trôi qua, bụng anh bắt đầu đói cồn cào. Hôm nay có quá nhiều việc, anh phải xử lý đến tận tối mới trở về nhà, nào ngờ vừa tắm xong đã nhận được tin hacker đang gây chuyện với Collin.
Trong căn hộ chung cư cao cấp, người giúp việc đã ra về từ chiều, ban đầu anh bảo sẽ ăn ở ngoài nên dì ấy không nấu nướng. Nhưng công việc quá bận rộn, anh cứ miệt mài để rồi quên cả việc ăn cơm, bây giờ đã bắt đầu cảm thấy đói.
Vào bếp nấu nhanh một ly mì ăn liền, anh lại tiếp tục vừa nhâm nhi bữa tối đạm bạc vừa chờ hồi âm. Nhưng từng giây từng phút cứ thế trôi qua, phía bên kia vẫn bật vô âm tín, sức chịu đựng của Lục Ngạn Hy đã đạt đến đỉnh điểm.
- Tưởng im lặng là xong sao? Cô tự xưng là Diamond, vậy thì tôi cũng chẳng ngại mà giúp cô tạo áp lực.
Những ngón tay thon dài tiếp tục gõ trên bàn phím. Cũng may gmail của anh chỉ bị cô xóa khỏi tài khoản mạng xã hội chứ không bị hack mất, nếu không bây giờ đã phải tạo một nick mới để liên lạc, rắc rối chồng chất rắc rối.
Điềm Manh cũng đang chờ đợi hành động tiếp theo của anh. Cô nhìn đồng hồ treo tường, đã gần mười hai giờ khuya, nhờ ly coffee mà cô vẫn còn tỉnh táo. Dự định đêm nay thực hiện thêm một phi vụ theo lời thỏa thuận, nào ngờ va vào tên Lục Ngạn Hy, bây giờ cô cứ thấp thỏm lo lắng.
Tin nhắn thứ hai từ anh lại đã gửi đến, lần này, sự đe dọa càng được nhấn mạnh và quyết liệt hơn:
"Đừng dùng sự im lặng để thách thức tôi. Nếu trong ba mươi phút nữa cô vẫn không phản hồi, tôi sẽ để tất cả độc giả của cô biết tác giả Điềm Manh mà họ ngày đêm ngưỡng mộ thực chất là con người thế nào. Tùy cô lựa chọn!".
Xem ra hiện tại chẳng thể giả vờ lặng thinh thêm được nữa, đây không phải cách an toàn để trốn tránh. Đêm nay cả hai đều mất ngủ, số tiền cọc cô đã nhận của phía đối tác e rằng nuốt không trôi vì đã không thể hoàn thành nhiệm vụ suôn sẻ.
- Nếu biết gặp vận xui như vậy thì mình đã không nhận phi vụ này. Tại sao hắn lại biết thông tin về mình chứ?
Bí bách đường cùng, bị đẩy vào thế khó, cô chỉ đành phải trả lời tin nhắn gmail trong sự miễn cưỡng. Dẫu tình thế trước mắt cho thấy cô đang là người yếu thế, tuy nhiên Điềm Manh vẫn nhất quyết không tỏ ra ủy mị.
Dòng tin nhắn hồi âm chỉ vỏn vẹn một câu hỏi, Lục Ngạn Hy đã biết đến nước này thì cô chẳng còn cách nào ngụy biện được nữa, chỉ sợ nếu làm anh nổi nóng thì danh tiếng trong giới viết lách mà cô cố gắng gầy dựng suốt năm năm qua sẽ bị hủy hoại.
"Anh muốn gì?".
Chờ đợi một lúc khiến anh thêm phần mỏi mệt, Ngạn Hy tắt máy tính, sau khi dùng xong bữa ăn nhanh thì cầm lấy điện thoại rồi trở về phòng ngủ. Nằm xuống giường, anh bình thản mở bản nhạc yêu thích trên tivi, vừa hay điện thoại báo tin nhắn, anh mở ra xem, đôi môi khẽ cong:
- Vẫn còn ngạo mạn à? Cô cứ chờ đó.
Bây giờ nói số phận của cô đang nằm trong tay anh cũng chẳng phải nói quá. Điềm Manh cứ ngỡ thực tại như một giấc mơ, tỉnh giấc mọi chuyện sẽ lại ổn thỏa. Nhưng cô đã lầm, đây hoàn toàn là sự thật, Lục Ngạn Hy từ kẻ bị hại thoáng chốc đã lật ngược tình thế, hiên ngang trở thành người nắm cán.
- Sao lại lâu như vậy, rốt cuộc hắn ta muốn gì đây chứ?
Cô vừa nói dứt lời liền nhận được tin nhắn của anh, nội dung gây sốc cứ lần lượt theo cấp độ tăng dần:
"Tôi muốn gặp cô".