Thật ra cô cũng sống ở thành phố Đại Lưu, bên cạnh công việc hacker chuyên nghiệp trong thế giới công nghệ đầy rẫy những mặt tối, hacker Diamond còn là một tác giả tiểu thuyết mạng nổi tiếng với bút danh Điềm Manh. Cô bắt đầu sự nghiệp viết lách từ năm năm trước, sau nhiều nỗ lực cố gắng, tiểu thuyết của cô ngày càng được nhiều đọc giả đón nhận, cô cũng dần trở nên nổi tiếng.
Viết lách là niềm đam mê to lớn của cô. Điềm Manh đã tốn rất nhiều công sức để có được vị trí trong lòng độc giả như hiện tại, cũng chính vì vậy, cô không thể để sự nghiệp của mình bị Lục Ngạn Hy hủy hoại. Bên cạnh đó, cô không muốn dính líu đến kiện tụng và ngồi tù, quá nhiều bất lợi đang chỉa mũi súng vào cô, Điềm Manh chỉ đành chấp nhận cuộc hẹn với địa điểm kỳ dị và giờ hẹn kỳ quái do Lục Ngạn Hy đưa ra.
Cô bắt taxi đến đầu đường số 4 trong khu dân cư 108 rồi đi bộ vào trong. Ngôi nhà hoang màu trắng hoen ố đang sơn dở dang, chân tường phủ nhiều rong rêu do lâu ngày không ai lau dọn, trống trước hụt sau vì công trình đang xây bị bỏ phế giữa chừng. Lúc cô vừa đến trước cửa căn nhà hoang, Điềm Manh có cảm giác hơi lạnh sống lưng, mặc dù cô khá gan dạ, nhưng vào giờ khuya lại đến nơi u ám, trống vắng như thế này thì sao không ớn lạnh cho được. Chưa kịp nhắn tin cho anh thì Ngạn Hy đã chủ động gửi tin trước:
"Lên tầng thượng đi".
Cô có cảm giác mình đang trở thành nhân vật chính trong các bộ phim kinh dị, thật chẳng thể hiểu nổi anh đang nghĩ gì: "Liệu anh ta có cho người thủ tiêu mình không?".
Đường đường là một nam ca sĩ nổi tiếng kiêm chủ tịch của cả một công ty giải trí đứng đầu showbiz trong nước mà lại hẹn gặp cô ở một nơi không thể tệ hơn được nữa. Điềm Manh đang nghi ngờ đầu óc của anh có vấn đề.
Hít thở một hơi thật sâu, cô tự nhủ với lòng phải thật bình tĩnh, dù sao cũng đã đến tận đây, chỉ còn cách đối mặt thôi, cùng lắm thì tha thiết van xin, mong Lục Ngạn Hy từ bi hỉ xả mà tha cho cô lần này.
Ở phía xa xa, một chiếc xe ôtô đang đỗ, hai người đàn ông ngồi bên trong, dùng ống nhòm tập trung nhìn về hướng căn nhà hoang với vẻ mặt đầy hớn hở rồi quay sang nói với nhau:
- Lại có thêm người đi vào căn nhà đó, trong vóc dáng mảnh mai như này, chắc chắn là phụ nữ.
Kẻ ngồi bên cạnh ngay lập tức hưởng ứng, gật đầu liên tục, phấn khích còn hơn cả khi bắt được vàng.
- Tôi dám cá đây chính là bạn gái của Venn, chắc chắn cậu ta đang bí mật hẹn hò. Kỳ này chúng ta có tin hot nhất showbiz rồi, đủ để đăng bài cho cả tháng, chuẩn bị hốt bạc thôi.
Người kia hơi chau mày, bày ra vẻ mặt nghĩ ngợi:
- Mà này, tôi không hiểu nổi, tại sao bọn họ lại hẹn hò ở nhà hoang chứ? Bộ hết chỗ bí mật hơn rồi sao?
Tên kia lập tức phản biện, thể hiện "trình độ" phân tích thượng thừa:
- Ây, anh chẳng sâu sắc gì cả. Thử nghĩ xem, Venn là một siêu sao nổi tiếng, đi đến đâu cũng bị người hâm mộ soi mói. Nơi không ai nghĩ đến nhất chính là nơi an toàn nhất, hẹn hò ở nhà hoang thì ai mà ngờ tới được. Cũng chính vì vậy nên bài báo của chúng ta sẽ càng gây tò mò, khán giả càng sốc thì tin tức càng hot.
Vốn dĩ là ngôi sao sáng trong giới nghệ sĩ, Venn đang là nam ca sĩ được săn đón nhất nhì showbiz nên không lấy làm lạ khi cánh phóng viên thường xuyên theo dõi anh. Thậm chí bọn họ còn đến trước nhà anh, ăn ngủ trong xe chỉ để chờ theo dõi nhất cử nhất động của chàng Idol.
Cô run chân nhưng cố giữ bình tĩnh để bước lên những bậc thang. Căn nhà này mọi thứ đều bị bỏ dở dang, cầu thang trần trụi không có tay vịn dẫn lối thẳng lên tầng thượng ở lầu ba. Cứ đà này cô sẽ sớm đau tim mất.
Vừa đặt bước chân đầu tiên lên tầng thượng, cảm giác gió thổi mạnh lướt qua đầy lạnh lẽo. Theo hướng nhìn thẳng, cô thấy một vóc dáng cao ráo, chân dài miên man hệt người mẫu, nhưng trùng hợp thay, anh cũng mặt đồ đen, đội mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang kín mặt. Trông thoáng qua còn tưởng cả hai mặc đồ đôi đi hẹn hò thật sự. Nhìn từ phía sau, dáng vóc của anh thật sự quá hoàn hảo, đặc biệt khi khoát trên mình chiếc áo sơ mi đen quyến rũ, Điềm Manh thầm nghĩ: "Vóc dáng của anh ta chuẩn thật, nhìn ở ngoài còn ngon hơn cả trên tivi".
Nghe tiếng bước chân, anh bình thản quay người lại, chiếc mũ lưỡi trai hạ thấp gần như che cả đôi mắt. Anh nhìn đồng hồ đeo tay, giọng nói trầm ấm nhưng vô cùng nghiêm túc:
- Cô đến muộn một phút.