-Thôi hai ông đừng đùa cháu nữa. Chỉ cho cháu đường về nhà đi. Ở nhà cháu còn có người đang chờ
Nghe Quang nói hai lão giả vẻ mặt bối rối nhìn nhau rồi bảo Quang:
-Tuy rất khó chấp nhận nhưng thực sự cậu đã chết. Việc này không phải tại số cậu phải chết mà là do ông ta gây ra nên cậu sẽ được bồi thường một cuộc sống mới.
Nghe vậy Quang cũng cảm thấy an ủi phần nào và cũng cảm thấy khá uất ức về việc mình chết oan nhưng rồi anh cũng nhận mệnh:
-Việc đã như vậy rồi thì hai ông mau đưa tôi trở lại để tôi còn tiếp tục sống
Đó là điều ko thể,một người đã chết thì ko thể sống lại, đó là quy tắc của vũ trụ
Lão giả béo mập nói. Nghe vậy Quang gắt lên:
- Chẳng phải hai người vừa nói rằng tôi sẽ có một cuộc sống mới hay là sao?
-Đúng vậy một cuộc sống mới nhưng ko phải ở đây mà là một cuộc sống mới ở một hành tinh khác, vũ trụ khác.
Lão giả cao gầy từ từ nói. Tới đây Quang cũng đã hiểu ra vấn đề của bản thân. Anh vốn sinh là trẻ mô ̀̀ côi, lớnlên trong quân ngũ ( được nhà nước nuôi từ bé để tham gia vào các đơn vị đặc biệt) cuộc đời anh cũng chẳng có gì đặc biệt. Điều anh nuối tiếc chỉ có mỗi Xuân. Thấy anh ta lâm vào tình trạng trầm tư hai lão giả cũng im lặng. Một lúc sau có vẻ như Quang đã đưa ra quyết định, hai lão giả mới nhìn nhau với ánh mắt thâm tường. Sau khi suy nghĩ kỹ thì Quang thấy một cuộc sống mới cũng ko có gì là ko tốt cả. Nghĩ đến đây Quang cũng ngẩng đầu nhìn hai lão giả với ánh mắt sắc bén giống như ánh mắt của một tên gian thương vậy:
-Được tôi sẽ có một cuộc sống mới nhưng hai người cũng cần bôi thường cho tôi một chút gì đó coi như bồi thường cho kẻ sấu số này chứ. Mà tôi cũng thắc mắc tại sao tôi lại phải chịu cái chết oan như vậy???
Nghe Quang hỏi vậy hai lão giả nhìn nhau tỏ vẻ bối rối rồi lão giả cao gầy nói:
- Như cậu đã biết thì đây là thiên đàng còn ta là chúa (god) người chưởng quản các quy tắc của vũ trụ này còn kia là ala người chưởng quản các quy tắc của vũ trụ song song bên cạnh. Để bồi thường cho cậu thì cậu sẽ có một cuộc sống mới tại ĐẤU TINH ĐẠI LỤC trực thuộc vũ trụ do Ala cai quản cùng một số ưu đãi khác. Còn về nguyên nhân cái chết của cậu thì......khụ....khụ... là do ta lỡ tay làm rơi một đạo lôi phạt....khụ....khụ...mà tất cả cũng tại tên Ala béo ú kia kìa.
Nghe thấy god nói thế Ala giãy nẩy lên:
- Tại cái gì mà tại, chính ngươi mới là người ném cái lôi phạt đó chứ ko phải ta à nha.
- Nha cái con ba ba, ko phải tại ngươi né để nó rơi vào chiếc gương thời ko thì liệu có chuyện gì sảy ra hay ko??
- Ngươi vẫn còn già mồm à, ngươi có thấy ai ngu mà nhìn thấy sét đánh mà ko chạy.....
-Ngươi nói thế mà cũng nghe được à? Ngươi da thịt dày béo tia sét đó chẳng bõ gãi ngứa cho ngươi đó
..........bla....bla....blo....blo....
Nhìn hai vị tối cao chưởng quản các quy tắc của vũ trụ cãi nhau như hai bà hàng cá ngoài chợ, Quang thấy mình được mở rộng tầm mắt đồng thời anh cũng tức tới xì khói đầu vì qua việc họ cãi nhau anh cũng biết tại sao mình chết oan( đơn giản là do Ala ăn mất của god một cái bánh nếp... sau đó họ ₫&«#«#««₫«$«$....rồi ảnh chết oan. Càng nghĩ càng tức càng ức chế anh gắt lên:
- Dừng,các người cãi nhau ko thấy mất mặt à? Đường đường hai đấng chưa trời lại cãi nhau như hai đứa trẻ bộ não các người bị nhiễm nước hết rồi sao?......bla....bla..₫»»₫»₫»]₫]]«_*:@»#::₫]₫:.......
Sau khi xả một tràng, Quang đại tá cũng bình tĩnh lại. Nhìn thấy hai lão đầu đang cúi mặt xuống bàn tay xoay xoay hai chén trà như hai đứa trẻ bị mẹ mắng. QUANG: ta ngất..
- Thôi việc gì qua rồi thì cũng cho qua đi. Vấn đề bây giờ là cuộc sống mới của tôi sẽ được bồi thường như thế nào? Và tôi sẽ được bồi thường những gì? HỬM.
Sau tiếng HỬM Quang vỗ mạnh xuống bàn khiến cho hai đứa trẻ kia giật mình bừng tỉnh. Ngẩng đầu nhìn Quang Ala tiếp lời:
-Cái đó thì cậu khỏi lo, chúng tôi đã tính cả rồi. Cậu sẽ có một cuộc sống mới tại ĐẤU TINH ĐẠI LỤC trực thuộc vũ trụ do ta cai quản vì việc cậu sống lại ở vũ trụ này là ko thể.Và cậu cũng yên tâm rằng ở đó cậu sẽ có một cuộc sống tốt hơn và hiển nhiên là sẽ ko có chuyện chết oan như vậy bởi vì ta ko như ai kia đâu nhỉ?
Vừa nói Ala vừa nhìn god với ánh mắt chế giễu. Dù rất tức nhưng god cũng cố nén giận:
- Và cũng để bồi thường cho cậu tôi sẽ tặng cậu ba món quà và Xuân ta cũng sẽ sắp xếp ổn thỏa nên cậu yên tâm mà sống mới đi.
Nói xong god đánh tay sang Ala bên cạnh híp mắt nói:
-Này Ala ngươi chủ nhà thì cũng ko nên qúa kiệt sỉ đi ha
Ala quay mặt đầy căm phẫn nghĩ « đồ cáo già » nhưng vẫn nói:
-Ta cũng sẽ có hai món quà dành cho cậu nhưng những món quà của chúng tôi sẽ gửi cho cậu vào các lần sinh nhật của cậu lần lượt la 1-3-5-12-15 tuổi của cậu. Đồng thời sổ vận mệnh của cậu cũng sẽ được để trắng còn bây giờ thì cậu đi thôi.
Ko để Quang nói gì thì anh đã biến mất theo nhịp kết ấn của god và Ala.