• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Xẩm Xẩm

Lộ Thừa Hữu vẫy tay, ý bảo bảo cô đừng lại đây chiếm lĩnh lãnh địa của anh nữa: “Cũng đâu phải em chưa từng sờ qua.”

“Lần đó có thể tính à? Em nghĩ muốn nghiên cứu nó phải có một quá trình, cẩn thận tìm tòi từng chút một xem tại sao lại như vậy.”

Lộ Thừa Hữu liếc mắt nhìn tay cô, anh như thế nhưng lại thấy cả người mình hơi run lên một chút khi nghe cô nói vậy.

“Thật sự không có gì tốt để em nghiên cứu cả.”

“Nhưng em rất ngạc nhiên, anh càng không cho em xem thì em càng tò mò.”

“Tô Thiển Oanh, em muốn đến thế à?”

Cô gật gật đầu: “Em muốn, giống như lúc anh làm thế nào cũng thấy không đủ, nhất định phải lên được đến đỉnh, trường hợp của em bây giờ cũng như thế.” Cô tự thấy hình dung bản thân mình như thế rất phù hợp.

“Phụ nữ như em sao có thể nói những lời như thế?”

“Hiện giờ không phải chỉ có hai chúng ta sao? Vừa rồi không có ai khác nghe thấy. Hơn nữa, gì mà phụ nữ như em, đàn ông như anh mà còn nhăn nhó như thế, anh đúng là kỳ cục.”

Lộ Thừa Hữu tức giận quá chừng: “Dù sao thì em cũng cách xa anh một chút.”

Cô lắc đầu: “Không.”

Ánh mắt của cô thẳng thắn theo dõi vị trí kia của anh, hơi nóng lòng muốn thử kích thích nó, hai mắt cô đều hớn hở sáng lên lấp lánh. Giây phút này, Lộ Thừa Hữu không ngừng đề phòng cô, nhất là trạng thái bây giờ của cô.

Tô Thiển Oanh cũng thấy lá gan của mình càng ngày càng lớn, bởi vì cô cũng không tin được chuyện sắp xảy ra, cô thật sự đi về phía anh. Lộ Thừa Hữu còn chưa kịp phản ứng, cô đã nhanh nhẹn ôm lấy anh, anh cũng không dám dùng sức nhiều, chỉ sợ sẽ làm tổn thương cô.

Cô vừa gắt gao quấn lấy anh, vừa lấy lòng: “Em rất ngạc nhiên mà, anh thỏa mãn tò mò của em, được không?”

Anh nghĩ muốn đẩy cô ra, nhưng cô vẫn kiên trì triền miên ở trên người anh.

Cô buồn rầu nhìn anh: “Anh như vậy khiến em rất tò mò.”

Lộ Thừa Hữu nuốt nước miếng, liếc mắt nhìn cô một cái đầy thâm trầm, sau đó biểu cảm bi thương như sắp chết bỏ tay đang ngăn cản động tác của cô ở nơi đó ra.

Cô giống như chiếm được vé vào cửa, dáng vẻ “anh đừng hổi hận”.

Cô ngồi trên đùi anh, tay thò vào bên trong quần ngủ của anh, sau đó hướng đến chỗ đó thỏa thích nghiên cứu tìm tòi.

Thật ra cô rất khẩn trương, nhất là khi chứng kiến dáng vẻ hiện tại của anh, lại thấy anh rất đáng thương, nhưng tò mò vẫn là hơn hết. Cô sờ cái kia, sờ này sờ nọ, cảm giác thật sự cũng chỉ có ngạc nhiên, nhéo nhéo nó, đúng là có biến hóa, cô rất tò mò, muốn lấy nó ra nhìn một cái.

Hô hấp của Lộ Thừa Hữu tăng dần, vẻ mặt âm trầm nhìn cô.

Hiện tại, cô thấy đặc biệt kích thích, vả lại, biểu cảm của anh lúc này cô chưa từng thấy bao giờ, càng giống như là đang cổ vũ hành vi tiếp theo của cô.

Cô lại dùng hai tay chà xát một chút, anh há hốc miệng thở dốc vài tiếng, trên trán đều là mồ hôi lạnh, anh nhìn cô: “Em xác định muốn biết cảm giác như thế nào sao?”

Cô dừng lại, hơi khó hiểu nhìn anh, sau đó gật đầu.

Anh không phát biểu bất cứ ý kiến gì.

Cô kéo quần anh xuống, chỗ đó chậm rãi lộ ra từng chút một, hai mắt của cô mở rất lớn, giống như nhìn thấy một sự kiện thần kỳ gì đó xảy ra.

Chỉ trong nháy mắt, Lộ Thừa Hữu liền kéo cô qua, sau đó ấn ở dưới thân anh: “Em cũng sờ rồi, xem cũng xem rồi, anh cũng nên cho em trải nghiệm một chút đúng không?”

“Anh đùa giỡn em!”

“Cởi ra nào!”

Lộ Thừa Hữu liếc nhìn cô một cái, hơi mất khống chế cởi áo ngủ của cô ra, sau đó hung hăng hôn cô. Sức của anh dùng hơi lớn, cố định đặt trên người cô, ép cô phải chịu đựng sức nặng của anh. Tay anh cũng thoải mái vuốt ve cơ thể cô, nhẹ nhàng mở ra hai đầu gối của cô, sau đó thừa dịp mà đẩy vào, nhẹ nhàng lách vào trong. Đôi môi anh cắn xé vành tai của cô: “Trải nghiệm được biến hóa chưa?”

“Anh ...”

Anh giật giật, càng muốn xâm nhập sâu hơn: “Thấy “dư lào”?”

Cô kẹp chặt lấy thắt lưng của anh: “Giống như một loại cảm giác rất phong phú.”

Lộ Thừa Hữu nở nụ cười, còn ngờ vực cho nên, chỉ như thám hiểm càng muốn xâm nhập nhiều hơn. Tay cô bám lấy lưng anh, cũng không biết dùng bao nhiêu phần sức. Anh cảm nhận được cơ thể cô có thay đổi, lúc này mới cặm cụi ra vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK