"Tôi đã từng nói với cô, tôi có thể cho cô những thứ cô muốn chỉ cần không vượt quá phạm vi, nhưng tấm ảnh đó là cô gửi, khiến vợ tôi bị tiền sản giật cũng là cô, đúng không?"
Mạnh Cường nói đến đấy ánh mắt mấy phần điên cuồng, tay nắm chặt hơn. Ngọc Trà không biết chột dạ hay bị bóp nghẹn mà sắc mặt lúc xanh lúc tím.
Cô ta khó khắn mở miệng:"Anh Cường, em...em thứ em muốn trước giờ luôn là anh, em không cần mấy thứ vật chất đó, thứ em thích luôn là anh" nói xong bàn tay cô ta định chạm vào tay anh. Mạnh Cường phát hiện ra nhanh chóng nới lỏng tay đem người cô ta ném ra phía sau. W𝗲b đọc 𝒏ha𝒏h tại ( 𝗧𝑟Um𝗧𝑟uyệ𝒏.𝑽𝑵 )
Mạnh Cường còn định nói nhưng nghe thấy tiếng bước chân liền vội vã rời đi.
Đằng xa xa Thuỷ Tiên bước đến gần chỗ cô ta.
Từ trên cao nhìn xuống cô gái đang ôm cổ mà ho. Thuỷ Tiên nhếch mép cười.
Cô đặt tay lên vai Ngọc Trà giọng lộ ra sự chế giễu:"cô nghĩ anh ta sẽ từ bỏ vợ đến bên cạnh cô sao, chả có ai vì hoa dại bên đường mà vứt bỏ khu vườn hoa mình nuôi mấy năm cả"
Nói xong Thuỷ Tiên không để ý cô ta nữa rời đi. Lúc gần đi đến phòng bệnh của ông Cao liền nhìn thấy một thân hình đi từ phòng ông Cao ra còn rất nhanh. Thuỷ Tiên nhíu mày nhưng cũng không can thiệp trực tiếp bỏ đi.
Lúc cô ra khỏi bệnh viện trời cũng đã tối. Thuỷ Tiên lết thân xác về nhà trọ. Lúc bước xuống từ taxi thì thấy thân hình đứng trước phòng cô. Lúc này Thuỷ Tiên mới phát hiện hình như điện thoại cô hết pin.
Thuỷ Tiên không nhanh không chậm kéo vali đến phòng trọ.
Thân hình lộ rõ. Thiếu niên đang đeo tai nghe, thiếu niên đứng trước cửa phòng cô, vẫn mặc áo học sinh, đây đang là mùa thu nhưng thời tiết vẫn nóng vô cùng, thiếu niên trên lưng áo ướt sũng, gương mặt cũng lấm tấm mồ hôi.
Đức khiêm cảm nhận phía sau có người quay người lại không kịp chuẩn bị liền chạm mặt Thuỷ Tiên.
Cô nàng nhìn thấy Đức khiêm liền không cười như trước hừ hừ hai tiếng bỏ lại Đức khiêm mà đi vào trong phòng, sau đó đóng sầm cửa lại. Ngay khi Đức khiêm còn đang ngơ ngác cánh cửa lại mở ra.
Thuỷ Tiên nghiêm khuôn mặt nhỏ nói:"có chuyện gì".
Đức khiêm nhìn tiểu gia hoả trước mặt liền không nhịn được cười, tức giận mà cũng đáng yêu như vậy. Thuỷ Tiên thấy thế muốn đóng cửa lại,Đức khiêm nhanh tay chặn cửa nghiêm mặt lại nói:"sao vậy!".
"Sao thì sao, lên trời mà hỏi"
Đức khiêm công nhận con gái chính là loài sinh vật khó hiểu nhất nhưng không cản trở hắn dỗ dành.
Thuỷ Tiên tức chính là tức vì hắn lén cô yêu đương mặc dù không chắc mà cũng phải dỗi.
Đức khiêm cảm thấy mình phải nói gì đó liền mở lời:"sáng nay mày gọi cho tao à"
"Sao định giới thiệu người yêu à"
"Không phải, sáng nay bầu lại hội trưởng hội học sinh điện thoại để bên ngoài, lúc đó có mấy học sinh khối dưới muốn vào hội nên khi mày gọi tới chính là một trong số đó nghe"
Trường có một quy định rất dời ơi đất hỡi, mỗi năm chọn lại hội trưởng, các hội trưởng chỉ đều là lớp 11.
Lớp 10 mới lên còn bỡ ngỡ, khối 12 còn bận ôn thi chính vậy khối 11 chính là lựa chọn sáng giá. Theo đó cái chức hội trưởng này chính là rơi vào người Đức khiêm.
Thuỷ Tiên không phải rất tức giận cô chỉ cảm thấy cả hôm nay chả ra cái gì, tâm trạng vốn không tốt, bây giờ chỉ muốn ngủ.
Thuỷ Tiên nghĩ ra chủ ý hay cả người tới gần Đức khiêm nói:"tao cũng đã nói gì đâu mà vội giải thích thế, sao thích tao đúng không" theo hành động bàn tay nhấc lên cầm lấy tấm thẻ học sinh kéo Đức khiêm người xuống.
Hai cái đầu cụm vào nhau Thuỷ Tiên nói:"tao chưa đủ tuổi".
Đức khiêm vội đẩy người ra liền nghĩ tới tiểu gia hoả này phản ứng chậm nhanh tay cô định người lại, mặt đỏ lên xoay người liền đi. Thuỷ tiên nhìn điện thoại đang sạc, hành loạt tin nhắn nhảy lên, 5 cuộc gọi nhỡ, rất nhiều tin nhắn đều cùng một người.
Sáng hôm sau không thèm đợi cô mà đi. Thuỷ Tiên có chút nghi hoặc, tiểu gian tặc này không biết có thể đi ra đường lớn hay không.
Khi đến trường cô nhùn thấy mấy nữ sinh tụm 3 tụm 7 đứng gần cổng trường, cô vốn không để ý nhưng khi nghe được một trong số nữ sinh trong đó nói:"Bích Diệp, cậu xem cậu xinh đẹp như thế này, hơn nữa còn giỏi sao có thể không xứng với học trưởng Đức khiêm".
"Tớ nghe nói bên cạnh học trưởng có cái đuôi nhỏ, còn thực xinh đẹp, hình như tên Thuỷ Tiên"
Nữ sinh bên cạnh liền phản bác:"cậu xem, đàn chị Trà My được miêu tả đẹp đến nỗi thư tình một bàn không không chứa được mà cũng không xinh đẹp bằng Diệp nhà ta thì cái chị gái bên cạnh học trưởng đã là gì".
Lúc này có một cô gái chú ý đến cô bên này, lúc này cô đang đeo khẩu trang, nhưng cô gái vẫn cảm thấy người này có đôi mắt rất đẹp, trong trẻo, sáng như sao, làn da cũng rất trắng.
Hiển nhiên chỉ cần nhìn như vậy nữ sinh cũng cảm thấy tim đạp chân run. Thuỷ Tiên vội rời đi. Nữ sinh bỗng nhiên nói:"tao cảm thấy, bạn gái đang đi kia thật xinh đẹp"