Vốn dĩ Kaylin định từ chối, nhưng thấy Y Giang cứ rủ cô đi mãi nên cô đành đồng ý. Cũng không muốn để Kaylin thành tiêu điểm nên Tinh Tuyết lại hóa trang cho cô nhìn có phần hơi lạ.
- Tinh Tuyết, không biết là cô có tài nghệ hóa trang Halloween luôn đấy. - Y Giang ngồi bên cạnh trêu đùa.
- Tiểu Diễm cần phải như vậy, nếu không có bức ảnh nào lọt ra thì ai chịu trách nhiệm. - Tinh Tuyết dặm lại phấn lên mặt Kaylin rồi nói.
Trước nay Kaylin rất ít dùng tới những dụng cụ làm đẹp này nhưng giờ thì cô cần phải làm nên cũng hơi quen rồi.
- Tiếc là cô không đi cùng được.
- Nơi nào có anh ta thì nơi đó không có tôi đâu. - Ánh mắt Tinh Tuyết hiện rõ lên tia lửa hận.
- Rồi rồi, tôi cũng đâu phải anh ta, cô định đem tôi ra để chút giận à?
Tinh Tuyết chợt nhớ ra, Nhất Thiên là bạn tốt của Zane, anh ta cũng giỏi nhìn thấu mọi chuyện nên việc có Kaylin ở đó là rất nguy hiểm. Chỉ sợ Nhất Thiên biết được chuyện này.
- Phải rồi, cô để mắt tới anh ta giúp tôi. Đừng để anh ta tới gần Tiểu Diễm.
- Được, tôi biết rồi.
Kaylin vừa ngồi để cho Tinh Tuyết trang điểm vừa nghe câu thoại giữa hai người. Cô thấy cả hai đều rất tốt đối với cô. Trước đây vẫn luôn nghĩ mình là vận xui xẻo khiến người khác chán ghét. Cô không nghĩ đến viễn cảnh mọi người yêu thương cô như bây giờ, chỉ nghĩ rằng bản thân sẽ không bị mọi người xua đuổi, chửi bới như trước nữa mà thôi.
Xong xuôi tất cả, Y Giang với Kaylin đi xuống dưới sân. Hôm nay thì Austin kiêm luôn việc làm tài xế cho hai người. Dù sao có anh lái xe thì họ sẽ thấy an toàn hơn.
- Anh có được vào không? - Austin quay mặt tỏ vẻ đáng thương hỏi Y Giang.
Cô đưa tay nhấn huyệt thái dương nói:
- Austin, anh đã hỏi câu này bao nhiêu lần trong ngày hôm nay rồi?
- Anh chỉ là muốn đảm báo tốt nhất cho hai người.
- Ở đó có gì không tốt? Em để mắt tới em ấy là được. Phải không Tiểu Diễm?
Kaylin ngồi ở ghế dưới mỉm cười gật đầu với Y Giang.
- Lyly, em bây giờ coi trọng cô ấy hơn anh.
- Anh lo mà tập trung lái xe đi.
Nhìn Y Giang hay lớn tiếng nói Austin như vậy nhưng anh lại chẳng hề phản đối câu nào. Kaylin thấy hai người bọn họ thật sự hòa hợp, cái gì cũng lo cho nhau. Trước đây có lẽ không hiểu rõ về tình yêu, nhưng giờ xem như cô gái nhỏ này đã trưởng thành mà hiểu rõ hơn rồi. Kaylin nhìn ra bên ngoài, những ánh đèn chiếu vào bên trong khiến mắt cô tựa như có vô số vì sao chứa trong đó vậy. Nhưng u sầu, không có niềm vui trong đấy.
Đi được hơn ba mươi phút, cuối cùng thì đã tới bữa tiệc. Báo chí, phóng viên vây quanh để chụp ảnh các ngôi sao. Y Giang trước khi xuống cũng đã dặn dò Kaylin đủ kĩ để cô đưa vé cho bảo vệ để được vào tiệc trước. Y Giang thì phải đứng nán lại chụp ảnh còn ký tên ở bảng to đừng gần đó. Xong rồi còn có một số phóng viên đến phỏng vấn cô về bộ phim sắp khai máy do cô thủ vai nữ chính nữa nên cô phải đứng lại để trả lời cho xong.
Kaylin đi vào trước, nơi đây toàn các ngôi sao nổi tiếng. Mọi người ai cũng lộng lẫy với những bộ cánh đắt tiền màu sắc khác nhau. Ai cũng đẹp đến điêu đứng người khác.
Trong khi còn đang lơ ngơ không biết nên đi đâu thì đã có nhân viên mời cô ra quầy gần bàn ăn để thưởng thức bữa tiệc này. Kaylin ngờ ngợ gật đầu mà đi ra. Có vài người sẽ nhìn cô với con mắt khác vì cô nhìn có hơi mất thẩm mỹ, gu ăn mặc thì thảm hại thậm tệ so với những người ở đây. Thế nhưng họ không nói ra, vẫn sẽ giữ hình tượng cho thật tốt.
Ánh mắt vừa va phải bánh kem có mứt dâu gần đó, ai ngờ đã có người lấy mất. Kaylin chỉ vô thức nhìn theo, nhưng người này quen thuộc mà cô vẫn không nhớ rõ là ai.
Người này cũng rất nhạy bén liền biết được cô đang nhìn mình. Đi lên phía trước, đứng trong một khoảng cách khá gần đối với cô.
- Cô thích cái này à?
Kaylin nghe thấy hỏi mình thì liền gật đầu. Nhưng khi đưa ra trước mặt cô thì cô lại từ chối. Dù sao là cái cuối cùng rồi, ai lấy được thì là của người đó. Hơn nữa anh còn lấy trước khi cô kịp để ý đến nó nữa.
- Tôi không thích ăn đồ ngọt, cho cô.
Vì cô vẫn lắc đầu nên anh đã tự tay đặt đĩa bánh vào tay cô. Ánh mắt có phần lạnh đi:
- Chiếc nhẫn này của cô cũng đặc biệt thật đấy.
Chỉ là một lời nói mà khiến Kaylin giật mình nhìn vào bàn tay của mình. Là chiếc nhẫn cưới với Zane mà cô chưa từng tháo nó ra. Đôi khi nó nhấp nháy ánh đỏ, nhưng có lúc lại là ánh bạc, cô cũng thấy nó có phần đặc biệt. Nhưng người đàn ông này để ý kỹ quá khiến cô lo ngại mà che tay đi.
- Tiểu Diễm, em ở đây mà chị cứ đi tìm em ở chỗ trình diễn thôi.
Giọng nói có phần hớt hải của Y Giang làm Kaylin quay người lại nhìn cô.
Y Giang vừa thấy, sắc mặt thoáng có sự biến đổi.
- Dương Nhất Thiên?
Nhất Thiên nhìn Y Giang, vẻ mặt anh cũng không có gì thay đổi. Anh cũng không định chào hỏi với Y Giang nên đã rời khỏi chỗ hai người.
Vừa rời đi thì Y Giang đã lại gần để kiển tra xem Kaylin có bị làm sao không. Cô không ngờ là Nhất Thiên lại bắt gặp Kaylin ngay chỗ này.
- Tiểu Diễm, anh ta không có làm gì em chứ?
Kaylin lắc đầu. Tuy vậy vừa nãy nghe Y Giang nói là Dương Nhất Thiên cô mới chợt nhớ ra là chồng cũ của Tinh Tuyết, còn là bạn thân của Zane nữa. Tâm cô có chút run sợ nhưng cố trấn tĩnh bản thân.
- Em có nghĩ anh ta nhận ra em không?
Nghe câu hỏi của Y Giang, Kaylin hơi suy nghĩ một lúc rồi mới lắc đầu:
"Anh ấy không nhận ra ạ."
Y Giang khi này mới thở phào nhẹ nhõm. Cô đứng ở đó nói chuyện cho Kaylin đỡ chán. Chỉ khi có vài người bạn thân quen bắt chuyện thì cô mới bảo Kaylin ở lại đấy chờ cô một lúc.
Đi cùng Y Giang, Kaylin không thấy mình bị thiệt thòi một tí nào. Cái gì ban tổ chức đưa cho Y Giang thì cô đều cho Kaylin hết. Còn cố giành vị trí thuận lợi để hai chị em có thể ngồi gần nhau hơn.
Chỉ là cho dù cô thấy ở đây rất tốt nhưng có gì đó khiến cô thấy hơi sợ hãi. Không rõ lí do nhưng trong lòng cô chỉ có khi nào Zane xuất hiện thì cô mới thấy cảm giác sợ hãi đó. Nhưng giờ không có anh nhưng cô vẫn cảm giác nó rất rõ, cũng không rõ lí do từ đâu. Chỉ đợi mãi đến khi về nhà rồi cô mới cảm thấy không còn gì nguy hiểm nữa.