"Kỳ thực lúc chúng ta chuyển tiếp tới PU-31, hệ thống Thiên Khung đã cho chúng ta gợi ý rất quan trọng!" Cậu nhanh chóng nói: "Trọng điểm chính là Ouroboros! Như tôi nói trước đó, Ouroboros là một vòng tròn, chúng ta ở trên vòng tròn lưu lại dấu vết sẽ không phân biệt được trước và sau, vô luận từ điểm nào nhìn lại cũng có nhân quả tương hỗ, vì thế chúng ta vẫn không thể tìm được điểm đột phá trong vòng tuần hoàn này. Thế nhưng...."
Tâm mọi người bị giật thót nảy lên tới cổ họng.
Quý Vũ Thời nói: "Nếu chúng ta chọn một điểm thích hợp rồi bắt đầu kéo dài, hoàn toàn bao trùm tất cả những điểm trên vòng tròn thì sao?!"
Mọi người đều không hiểu cho lắm, thực tế muốn hiểu rõ thật sự rất khó.
Mọi người đều chờ vị thần tiên này nói tiếp, thế nhưng vị thần tiên này lại không nhanh không chậm nói với người bên cạnh: "Thang Nhạc, tôi mượn thông tấn khí của cậu dùng một chút."
Thông tấn khí của Quý Vũ Thời cùng Tống Tình Lam đã bị ném mất lúc bị người nam da đen kia bắt cóc.
Bởi vì tưởng rằng chỉ là một nhiệm vụ cấp A nhẹ nhàng dễ dàng nên thông tấn khí dự bị không nhiều lắm, chỉ có một cái. Vừa nãy đã kết nối với thiết bị dưới da, Tống Tình Lam làm đội trưởng đang sử dụng, vì thế trên người Quý Vũ Thời không có thông tấn khí.
"Dùng của tôi đi." Tựa hồ đã đoán được Quý Vũ Thời muốn làm gì, Tống Tình Lam đưa cái của mình qua: "Cậu tiếp tục."
Trời nắng chan chan.
Mọi người quay trở lại xe không gian, Tống Tình Lam bảo Đoàn Văn điều khiển xe không gian tiếp tục lái tới Kim Ô số 2 ở vị trí đối xứng.
Trên đường, Quý Vũ Thời mở công năng hình chiếu của thông tấn khí, dự định dùng hình vẽ để giải thích rõ ràng hơn.
Mọi người nhất thời cảm thấy hành động này rất tốt với đám cá mặn bọn họ.
Quý Vũ Thời một lần nữa vẽ một vòng tròn.
Nhìn ra được cậu có chút kích động, thần thái phấn chấn, gương mặt nháy mắt trở nên cực kỳ chói mắt, chói đến mức làm mọi người không thể dời mắt nổi.
"Như chúng ta đã biết, bởi vì điểm neo thời gian nên thời gian cùng không gian ở nơi này đều cố định, thay đổi duy nhất chính là chúng ta, chúng ta là biến lượng, cũng chính là những điểm này." Quý Vũ Thời chọn màu sắc bất đồng điểm trên vòng tròn màu trắng: "Mỗi khi chúng ta đoàn diệt thì sẽ dinh ra một chúng ta khác, nói cách khác là sản sinh ra một điểm mới. Tỷ như điềm màu lục này, coi nó là chúng ta bây giờ."
"Chúng ta xuất phát từ điểm lục nhỏ này, đi qua điểm đỏ này---- chính là tiểu đội số 1 lần đầu tiên đoàn diệt, lại trải qua điềm màu vàng này---- chính là tiểu đội số 2 sắp sửa đoạn diệt ở bên ngoài tiệm sách."
Vừa nói, Quý Vũ Thời vừa kéo điểm màu lục dọc theo vòng tròn, đi chồng qua hai điểm đại diện cho tiểu đội 1 và 2.
"Mọi người xem, ở trong đoạn thời gian này, tiểu đội số 1 chết thế nhưng tiểu đội 2 vẫn chưa, sở dĩ chúng ta cùng tiểu đội số 2 cùng tồn tại chính là thời không trùng điệp mà chúng ta vừa nói khi nãy, đúng không?"
Mọi người gật đầu.
"Cái này hiểu."
"Hiểu."
Phảng phất như đang ở trong một lớp học kiến thức thế giới khác kỳ quái, tất cả mọi người đều cực kỳ chuyên chú.
Quý Vũ Thời tiếp tục nói: "Không bao lâu nữa, tiểu đội số 2 cũng sẽ bị tiêu diệt, thế nhưng chúng ta vẫn phải tiếp tục tiến tới phía trước."
Điểm màu lục kéo dài theo đường vòng cung tiếp tục men theo vòng tròn kéo dài tiếp một đoạn mới dừng lại.
Sau đó ở vị trí điểm lục ban đầu cậu chấm thêm một điểm màu lam.
"Màu lam đại biểu cho tiểu đội số 5."
Quý Vũ Thời cũng kéo màu lam dọc theo hình tròn để nó vượt qua điểm tròn màu đỏ và vàng đại diện cho tiểu đội 1 & 2 cùng sợi lục đại biểu cho bọn họ, thẳng đến khi nó vượt khỏi lằn lục kia.
"Tiểu đội số 5 bởi vì nhóm chúng ta đoàn diệt mới có thể tồn tại, vì thế bọn họ có được kinh nghiệm cũng ký ức mà những lần chúng ta đi trước lưu lại, hiện giờ bọn họ đang đi ở phía trước chúng ta, so với chúng ta sống được càng lâu hơn, vì thế bọn họ có thể lưu lại đầu mối cho chúng ta, đảm bảo chúng ta có thể nhìn thấy."
Tống Tình Lam hiểu được ý của Quý Vũ Thời: "Ý cậu là thời không trùng điệp mà chúng ta thảo luận khi nãy có khả năng không chỉ vài lần như vậy, chí ý thì khoảng thời gian này có tiểu đội số 2, chúng ta, cùng tiểu đội số 5 đồng thời tồn tại đúng không?"
Quý Vũ Thời gật đầu, chỉ đường cong màu lục nói: "Bởi vì chúng ta là lần tuần hoàn thứ 3, phạm vi nhận thức đều nằm trong khoảng thời gian ngắn này, sau khi chúng ta đoàn diệt thì không biết lại có bao nhiêu lần đoàn diệt cùng bao nhiêu lần tuần hoàn bị mở ra nữa, những lần nãy không nằm trong phạm vi tưởng tượng của chúng ta."
Chu Minh Hiên nhịn không được nói: "Như vậy không phải trong khoảng thời gian này rất có thể có vô số chúng ta tồn tại cùng phân bố ở vị trị trí bất đồng trên vòng tròn à? Nói cách khác một ngày hai mươi bốn giờ, có lẽ hai giờ có ba tiểu đội, bốn giờ có năm tiểu đội, bảy giờ có tám tiểu đội?"
Quý Vũ Thời: "Đúng vậy."
Thời không trùng điệp sẽ làm đoạn thời gian tuần hoàn đồng nhất không ngừng gia tăng trùng lắp nhau.
Thật kinh khủng.
Mọi người chấn kinh.
Lý Thuần nhấc tay: "Em có một vấn đề."
Lúc này Lý Thuần đã cực kỳ nỗ lực, cậu hỏi vấn đề mà mọi người quan tâm nhất: "Quý cố vấn, trước đó không phải anh cùng Tống đội nói tiểu đội số 3 vì tiểu đội số 2 đoàn diệt mà sinh ra, mà tiểu đội 4 vì tiểu đội 2 né được xe không gian của tiểu đội 3 nhưng vô tình mở ra tuyến thời gian song song mà sinh ra. Tiểu đội 3 và 4 sinh ra đều có liên quan với tiểu đội 2, vì thế tiểu đội 3 và 4 có thể liên lạc với nhau nhưng không thể liên lạc với tiểu đội 2. Bởi vì nếu thay đổi quỹ tích của tiểu đội số 2 sẽ ảnh hưởng tới sự hiện hữu của chúng ta."
Mọi người gật đầu.
Bọn họ vô thức nhìn chằm chằm đoạn ngắn màu lục ở trên vòng tròn, bởi vì đó là tất cả những gì mà bọn họ có được bây giờ.
Lý Thuần hỏi tiếp: "Như vậy tiểu đội 5 sinh ra phải là vì nhóm chúng ta đoàn diệt mới đúng. Thế nhưng vì sao bọn họ lại muốn liên hệ chúng ta, chẳng lẽ không sợ chúng ta thay đổi quỹ tích của bọn họ, làm bọn họ không còn tồn tại nữa à?"
"Cậu nói đúng." Quý Vũ Thời nói: "Sau khi thay đổi quỹ tích thì quan hệ nhân quả sẽ trở nên hỗn loạn, không chỉ tiểu đội 5 biến mất mà cả cả vòng tròn này cũng sẽ vì thế mà sản sinh biến hóa, hợp thành nhân quả mới."
Lý Thuần hỏi: "Chính là Quý cố vấn, nếu chúng ta không bị đoàn diệt thì cũng sẽ không có tiểu đội 5, cũng không có chuyện bọn họ lưu lại manh mối cho chúng ta nhìn thấy, như vậy nó không phải cũng là nghịch biện à?!"
Học sinh mù cuối cùng cũng phát hiện được điểm sáng, Quý Vũ Thời vui mừng, này rõ ràng là màn nghịch tập của học tra a!
Muốn giải đáp vấn đề này, Quý Vũ Thời hỏi Tống Tình Lam: "Tống đội, anh còn nhớ hai hộp thuốc mà chúng ta từng thấy trong tiệm sách không?"
Tống Tình Lam gật đầu.
Quý Vũ Thời: "Một cái đã sử dụng qua, một cái thì không, điều đó chứng minh nó không phải kết quả của cùng một tuyến thời gian. Hộp thuốc bị uống mất hai viên kia không hẳn là thuộc về vòng tuần hoàn lúc tôi bị anh vách tường đông lưu lại, có lẽ nó thuộc về một đội ở tuyến thời gian đã tới tiệm sách sớm hơn chúng ta, đó rất có thể là tiểu đội số 5."
Vách tường đông?!
Từng tận mắt nhìn thấy tình cảnh đó qua ống nhòm, Thang Nhạc cũng Lý Thuần im lặng không lên tiếng.
Những người khác: "???"
Tống Tình Lam: "..."
Trọng tâm câu chuyện không thể bị lệch, Tống Tình Lam kéo trở lại: "Sau đó?"
"Hai tuyến thời gian đồng thời tốn tại." Quý Vũ Thời nói: "Cũng giống như chúng ta thấy tiểu đội số 2 vậy, chỉ cần tiểu đội số 2 vẫn chưa bị đoàn diệt thì chúng ta có thể nhìn thấy tất cả vết tích của bọn họ, mà bọn họ tự nhiên cũng có thể nhìn thấy chúng ta."
"Tôi hiểu rồi, có nghĩa là chỉ cần chúng ta chưa tới thời điểm bị đoàn diệt, người của tiểu đội số 5 cũng chưa chết thì chúng ta có thể tiếp nhận được tin tức của bọn họ!"
"Kia nghịch biện mà Thuần nhi nói có phát sinh không?"
"Tôi cũng hiểu rồi, này chính là bug a!"
Mọi người nhao nhao khó hiểu: "Chính là nếu cải biến quỹ tích của chúng ta thì cuối cùng bọn họ cũng sẽ biến mất, vì sao tiểu đội số 5 lại muốn làm như vậy?"
"Bởi vì bọn họ muốn để đội ngũ của chúng ta kéo dài." Tống Tình Lam hiểu được, anh nói: "Rất có thể vì cần tắt năng lượng nguyên của hai căn cứ mà trên đường gặp phải nguy hiểm, người của tiểu đội 5 không còn nguyên vẹn. Đối với bọn họ mà nói, tiểu đội ở tuyến thời gian số 4 chúng ta có thể hợp thành hai đội nhân mã AB là đội ngũ thích hợp kéo dài nhất trên vòng tròn."
"Không sai." Nụ cười lóe lên trên gương mặt Quý Vũ Thời: "Giống như Tống đội nói trước đó, mặc dù không nhìn thấy điểm cuối của vòng tuần hoàn, thế nhưng chúng ta không cần quay đầu lại, vẫn cứ tiếp tục tiến tới, bắt đầu từ tiểu đội số 5, chúng ta ở tương lai sẽ không ngừng tìm kiếm manh mối cho chúng ta hiện tại, mặc dù biết sẽ biến mất nhưng tiểu đội 6, tiểu đội 7 sẽ không ngừng tìm kiếm manh mối lưu lại. Như vậy, chúng ta ở tương lai sẽ không ngừng biến mất nhưng chúng ta ở hiện tại, cũng chính là đường xanh lục này sẽ kéo dài vô hạn trên vòng tròn, bao trùm hết thảy những điểm đã hoặc chưa xuất hiện----- thẳng tới khi hoàn thành nhiệm vụ mới thôi!"
Lời nói cực kỳ ôn hòa này gây nên một trận hỗn loạn không nhỏ trong lòng mọi người.
Thật khó tưởng tượng có bao nhiêu chính mình ở tương lai một đường xông tới trước!
Bọn họ vĩnh viễn không quay đầu lại, cho dù chết, cho dù đau khổ cũng cố gắng lưu lại manh mối quý giá, chính là muốn chính mình ở quá khứ có thể phá giải vòng tuần hoàn, hoàn thành nhiệm vụ!
Tống Tình Lam nhìn Quý Vũ Thời, ánh mắt không thể che giấu được ý tán thưởng: "Quý cố vấn, đây chính là phá cục mà cậu đã nói à?"
"Chỉ là một điểm trong đó mà thôi." Con ngươi đen láy của Quý Vũ Thời sáng rực: "Vẫn còn một chút nữa, nếu chúng ta có thể kịp lúc chạy tới Kim Ô số 2 thì có thể có được đáp án."
*
Ngoài căn cứ Kim Ô số 2.
Nơi này cùng căn cứ Kim Ô số 1 gần như giống như đúc, ngoại trừ tòa kiến trúc hình bát tròn khổng lồ độ sộ đến khó có thể tưởng tượng, mốt phía là khoảng đất hoang vu.
Điểm bất đồng chính là phía sau lưới sắt cao năm mét là đám tang thi mặc đồng phục màu trắng bị điện giật chết.
Nghe thấy tiếng xe, ở khoảng đất trống lại bắt đầu tụ tập một lớp tang thi mới, chúng đạp lên thi thể nám đen của đồng loại mà nhào tới lưới sắt.
Thiết bị an ninh ở lối vào căn cứ vẫn còn vẫn hành, thế nhưng hàng rào bị phá vỡ nên có tang thi ùa ra, sau đó bị xe không gian lao tới nghiền thành bùn máu.
Xe không gian một đường tiến thẳng vào trong chiếc bát tròn.
Bên trong tòa kiến trúc to lớn là đèn đuốc sáng trưng chói mắt, trên sàn nhà trắng tinh là hai vệt máu dài cùng phần tay cụt chân cụt.
Phía trước hơi mười mét đậu một chiếc xe không gian, cửa sau mở rộng, từ xa nhìn lại thì tình cảnh bên trong giống hệt như xe không gian của bọn họ.
Đoàn Văn: "Tống đội, đó là xe của tiểu đội 5 à?!"
Tống Tình Lam: "Ừm."
Quý Vũ Thời đã dự đoán nếu bọn họ như kịp thời chạy tới Kim Ô số 2 thì có lẽ sẽ có người của tiểu đội số 5 còn sống sót!
"Ô------"
Sâu bên trong không nhìn thấy điểm cuối, ở xa xa có vài cánh cửa kính mở ra, một đám tang thi phóng tới như điên.
Chúng xông tới trước xe không gian, từ mặt kính thủy tinh nhìn ra là một rừng gương mặt trắng hếu cùng con ngươi đục ngầu, cái miệng đầy thịt vụn hư thối cùng bộ quần áo lao động màu trắng bê bết vết máu, làm người ta không khó tưởng tượng tình cảnh lúc biến cố xảy ra khốc liệt cùng khủng bố đến cỡ nào.
Tống Tình Lam: "Mọi người chuẩn bị xuống xe."
Mọi người hành động, Quý Vũ Thời cũng đứng lên, tìm nước khoáng trong xe uống thêm một viên thuốc giảm đau.
Từ khi bị thương đến giờ cũng đã mấy giờ, trên đường không được ăn uống cũng không được nghỉ ngơi tốt, uống thuốc trong tình trạng bụng đói thế này phỏng chừng cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Thế nhưng trong tình huống này không ai nói người bị thương nên lưu lại trong xe, Quý Vũ Thời hiển nhiên cũng không có ý định làm như vậy.
Quý Vũ Thời kiểm tra toản thạch điểu, bổ sung băng đạn năng lượng: "Có lẽ chúng ta nên trực tiếp tiến tới phòng điều khiển!"
Tống Tình Lam bổ sung trang bị trên người, những chiếc túi trên đồng phục chứa đầy tới nặng trình trịch.
"Nghe theo Quý vố vấn, trực tiếp oanh tạc mở đường đến phòng điểu khiển: "Anh trầm giọng nói: "Trên đường chú ý manh mối, thấy bất kỳ người nào nghi ngờ là người sống thì không cần nổ súng, đừng sơ sẩy tự đánh gãy chân mình!"
Mọi người: "Rõ!"
Mở cửa xe không gian, tiểu đội trang thị hoàn mỹ nồi đuôi nhau tiến ra.
"Đùng đùng đùng!"
Khoảng sân trống trải vang vọng tiếng súng.
Một đường này có thể xem là thông suốt, tang thi sớm bị bắn bể đầu, da thịt sớm đã hư thối văng tung tóe bốn phía, mùi hương pha lẫn với mùi khí lạnh điều hòa làm người ta có cảm giác buồn nôn.
Có thể nhìn thấy nơi này trước đó đã trải qua một trận ác chiến.
Tiến vào một lối đi rộng rãi, trên tủ kính đặt trên đường trưng bày các tác phẩm của Kim Ô số 2 từ khi xuất hiện tới nay, thế nhưng chúng không làm người ta cảm thấy mới mẻ, ngược lại giống như đang ở trong một buổi triển lãm biến thái dị dạng.
Vô tính sinh sôi loài chim, sáng tạo ra động vật có vú, trứng không cần ấp.... còn có quả táo, quả lê, thậm chí là quả xoài sinh trưởng trên cùng một cây.
Đủ loại môi trường sinh thái quái dị mà người thường cảm thấy khó chịu nhưng ở tinh cầu thuộc địa này tựa hồ lại là phát minh làm các nhà khoa học kiêu ngạo.
Lúc đi ngang qua một chiếc tủ đen kịt, mọi người đều có chút mờ mịt.
Sau khi tỉ mỉ quan sát mời nhìn rõ bên trong là những con giun to dài đang ngọ nguậy trong đất.
Đó cư nhiên là tủ đất nhân tạo.
Đất nhân tạo dùng để trổng rất nhiều loại rau dưa mà bọn họ chưa từng nhìn thấy, dạng gì cũng có. Trong đó có một loại đậu màu lục được chia ra làm hai, trên vỏ đậu phủ đầy lằn gân có hình mạng lưới, giống như mạch máu màu xanh trên mặt tang thi, cực kỳ xấu xí.
Lại nhìn một chút thì bên dưới tủ có viết: Đậu Khắc Mông, rau dưa hữu cơ đầu tiên của PU-31 Kim Ô số 2, tinh phẩm kính tặng.
"Đệt." Lý Thuần lại muốn ói: "Ọe, em đã bảo là em không muốn ăn mà...."
"Câm miệng!!"
Mọi người nhao nhao phun nước bọt.
"..." Quý Vũ Thời cũng muốn gia nhập, theo nguyên tắc thà chịu khổ tinh thần hơn chịu đói thể xác, cậu đã chật vật ăn hết một hộp.
Công trình kiến trúc lớn như vậy, nhân viên làm việc trong Kim Ô số 2 ít nhất cũng có mấy ngàn người, lúc này lại giống như một cái lò sát sinh.
Huyết dịch tanh hôi của tang thi chảy tràn trên mặt đất lưu lại vô số vết chân đỏ sậm, chỉ cần không chú ý sẽ rất dễ trượt chân.
Quý Vũ Thời đi chậm nhất, cũng ổn định nhất.
Tống Tình Lam vài lần quay đầu lại đều nhìn thấy gò má thanh tú cùng dáng người thả lỏng nhưng thật vững vàng nằm chặt toản thạch điểu trong tay.
Hết thảy trước mắt liệu cậu ta có ghi nhớ không?
Tống Tình Lam đột nhiên nghĩ tới điều này, không khỏi nhíu mày.
"Tống đội!" Thang Kỳ ở trước nhất bắn phá một tầng tang thi, tựa hồ phát hiện gì đó.
Trong phòng triển lãm ở cuối hành lang, hình ảnh được chiếu trên màn hình làm tất cả mọi người đều ngơ ngẩn.
Đó là mô hình tình huống hiện tại của PU-31.
Trên màn hình toàn tức có một khe hở đen nhánh.
Tinh cầu tròn trịa nho nhỏ này ở ngay bên cạnh khe hở, xanh biếc dạt dào, sinh cơ bừng bừng.
Mặt trời nhân tạo nằm nghiêng ở bên trên, mô phỏng theo góc độ mặt trời chiếu rọi ánh sáng lên đại địa, mấy trăm thiết bị năng lượng truyền ra mặt ngoài tinh cầu, tạo ra năng lượng cho PU-31.
Kim Ô số 1.
Kim Ô số 2.
Thế giới giả tạo, sự xuất hiện của nó bắt đầu một giấc mộng sinh sôi quá tuyệt đẹp, thế nhưng hiện giờ, nó lại biến thành ác mộng.
"Kế hoạch Kim Ô không chỉ cung cấp nhiệt năng, quang năng mà còn cung cấp động năng, hết thảy năng lượng của thuộc địa này đều tới từ đó." Quý Vũ Thời nhìn PU-31, tròng mắt phản chiếu bóng dáng của nó: "Tường đen.... kì thực chính là kẽ hở trong vũ trụ song song song mà thôi, kế hoạch Kim Ô chính là thông qua kẽ hở này, từ vũ trụ hư vô thu hoạch được nguồn năng lượng phân bố cùng thiết bị truyền tải năng lượng để có được ánh sáng giống như thần sáng thế."
Đột nhiên, hình ảnh trước mắt lóe sáng, xuất hiện biến hóa.
Bên ngoài bề mặt PU-31 đột nhiên xuất hiện một vòng màu đen, tựa hồ thiết bị truyền tải năng lượng nằm trong phạm vi màu đen kia bị đồng loạt mất đi khống chế.
Lúc này thời gian trên màn hình biểu thời gian: [1470.08.05 142:53]
"Là đội B, bọn họ ở bên Kim Ô số 1 đã tắt nguồn năng lượng nguyên thứ nhất."
Âm thanh của Quý Vũ Thời có chút lành lạnh.
"Đó là tường đen!!!"
"Em biết rồi! Em biết rồi!! Anh, nó chính là con mẹ nó cái Ouroboros kia!!"
"Chính là cái làm tiểu đội 2 bị đoàn diệt?!"
"Này con mẹ nó hóa ra là tường đen mà chính chúng ta tạo ra!"
"Đệt!!"
"Tống đội!" Âm thanh của Đoàn Văn truyền tới, giọng điệu không bình thường.
Tống Tình Lam đi tới.
Chỉ một chốc sau, đồng đội bên cạnh Quý Vũ Thời cũng chỉ còn lại hai ba người.
Quý Vũ Thời dời tầm mắt khỏi màn hình toàn tức, đi nhanh về phía bọn họ phát hiện dị thường, phỏng chừng đã xảy ra chuyện gì đó.
Còn chưa đi tới nơi Quý Vũ Thời đã ngửi thấy mùi tanh tưởi nồng đậm.
Không giống mùi hôi thối của máu thịt thối rữa của tang thi, nó là mùi máu tươi đặc biệt tươi mới, phảng phất còn tràn ngập sinh mệnh lực.
Quý Vũ Thời vô thức nắm chặt toản thạch điểu.
Thân súng lạnh như băng cũng giống như tâm cậu lúc này.
Ánh mắt xuyên qua dáng người cao lớn của nhóm đồng đội, chỉ kịp nhìn thấy trên mặt đất đầy máu tươi là một phần chân cụt mang đôi giày ống thấp màu đen.
Hình ảnh biến thành tối đen, mắt bị một bàn tay ấm áp nhẹ nhàng che lại.
Cậu nghe thấy Tống Tình Lam nói: "Đừng nhìn."
[end 21]