• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Hạ Khai nói bản thân xấu xí, Ngụy Thầm lại im lặng như pho tượng.

Hắn dùng ánh nhìn điềm tĩnh, sâu thẳm kia như muốn nói với Hạ Khai rằng bản thân hắn luôn muốn được trở thành một tín đồ trung thành nhất, thành khẩn hôn lên từng tấc da tấc thịt trên người cậu, và Ngụy Thầm sẽ làm điều đó chỉ khi bé ngoan của mình chấp nhận hắn, tự nguyện dâng hiến.

Ngụy Thầm muốn chiếm hữu tất cả, toàn bộ hơi thở ngọt ngào mê ly kia, muốn nuốt trọn sạch sẽ thiếu niên trước mặt mình.

Nhưng Hạ Khai chỉ nhìn thấy sự tĩnh lặng trong đôi mắt của Ngụy Thầm.

Người đàn ông Alpha trước mặt Hạ Khai vô cùng nguy hiểm, hắn rất giỏi trong việc kiềm chế bản thân, Ngụy Thầm như một con quái vật ẩn nấp dưới lòng đại dương khơi xa, đầy dữ tợn và đáng sợ nhưng lại truyền cho Hạ Khai tia ấm áp khôn cùng, có điều, đó cũng chỉ là một chiêu trò dụ dỗ con mồi, khiến Hạ Khai mãi mãi đắm chìm trong vòng tay của hắn mà thôi.

.

Cơn mưa bất ngờ ập đến, tâm trạng Hạ Khai cũng như bầu trời u ám bên ngoài, không có chút tinh thần nào, ánh mắt mệt mỏi, hầu hết thời gian cậu đều nằm co mình trên giường.

Kể từ sau lần đến thành phố Phồn Dạ, dường như nơi đó đã rút cạn năng lượng của Hạ Khai, cuối cùng cậu đã bị bệnh.

Kỷ Vãn phụ trách việc bào chế thuốc nhưng lại không thể điều trị bệnh vặt cho Hạ Khai. Ngụy Thầm đã cho bác sĩ đến kiểm tra cho cậu, cuối cùng đã đưa ra quyết định không truyền dịch mà chỉ kê thuốc kết hợp với chế độ ăn kiêng, mỗi ngày Hạ Khai đều uống thuốc trước mặt người giúp việc trong căn biệt thự rộng lớn rồi sau đó đi vào nôn ra hết toàn bộ với gương mặt vô cảm.

Cơ thể cậu từ ngoài vào trong đều phản kháng việc uống thuốc, dạ dày cuộn lên như trận bão thét gào nhưng vẻ mặt Hạ Khai vẫn không hề có tia cảm xúc gì.

Tháng bảy, Hạ Khai mặc áo khoác đi xuống lầu, xung quanh không có ai, mọi cử động của cậu đều có người giám sát trong bóng tối, thường thì chỉ cậu không chủ động lên tiếng thì mọi người sẽ hiếm khi xuất hiện trước mặt cậu.

Hạ Khai mở thiết bị liên lạc của mình, hình ảnh hiện lên là bản tin trực tiếp của Liên Bang.

Hạ Khai chăm chú nhìn, sắc mặt càng lúc càng lạnh lẽo, rồi bất ngờ tắt đi, tầm nhìn dần mờ đi mà thiếu niên lại im lặng không nói gì.

Bản tin đang phát sóng một sự kiện bất ngờ xảy ra ở trung tâm thành phố, một Omega đột ngột ph át tình không có dấu hiệu báo trước đã khiến các Alpha xung quanh xảy ra xung đột và đánh nhau. Mãi đến khi lực lượng cảnh sát Liên Bang đến hiện trường mới dập tắt được sự cố, tất cả những người liên quan không bị đưa vào đồn cảnh sát mà chuyển thẳng đến bệnh viện cách ly và kiểm tra.

Những sự việc liên quan đến Omega mất kiểm soát trong lúc ph át tình khiến Alpha ẩu đả tranh giành đối phương như thế, mỗi năm đều xảy ra vài vụ và thường những bản tin này dễ dàng gây ra phẫn nộ trong cộng đồng Omega, tiếp theo là những cuộc chỉ trích trên mạng. Ngược lại, Alpha thường lạnh lùng, vờ như không biết, trước đây Hạ Khai không có hứng thú với loại tin tức này, chỉ đến khi tự mình trải qua, mới hiểu rõ nỗi đau và sự phẫn nộ từ đó.

Những hình ảnh trong bản tin khiến Hạ Khai ôm bụng, cậu đã bước vào kỳ phát nhiệt đầu tiên, nếu không có gì bất ngờ thì tiếp theo chính là kỳ ph át tình.

Những hình ảnh trong bản tin về Omega mất ý thức bị Alpha vây quanh tranh giành cứ liên tiếp hiện ra trong đầu Hạ Khai, giống như xem một bầy sói giành giật con mồi mất khả năng chống cự trước mặt chúng. Nếu không có cảnh sát kịp thời có mặt ngăn cản, e rằng Omega đó đã bị họ xé xác rồi, trong khi chính bản thân lại không hề biết gì, đó là cái cảm giác không thể làm chủ bản thân của mình.

Omega trong giai đoạn đặc biệt không còn khả năng chọn lựa, toàn bộ thân thể và ý thức đều hoàn toàn nằm dưới sự điều khiển của người khác.

Hạ Khai cảm thấy lạnh toát người, tầm nhìn mờ đi, ánh sáng trước mắt cũng bị che lấp, đắm chìm trong những suy nghĩ mơ hồ.

Kỷ Vãn vừa vào phòng khách, thấy Hạ Khai gần như mất ý thức, dựa vào sofa, liền bước tới đỡ cậu dậy, lấy từ túi một lọ thuốc, mở nắp và đặt trước mũi Hạ Khai.

Một lúc sau, Hạ Khai mơ màng nhìn về phía người trước mặt, nghe Kỷ Vãn nói: “Cậu nên đi gặp bác sĩ tâm lý.”

Hạ Khai vẫn chưa thoát khỏi bóng ma trong lòng, tình trạng của cậu đã nghiêm trọng đến mức ảnh hưởng đến cả sinh hoạt và sức khỏe.

Kỷ Vãn tiếp tục: “Cậu giống như tôi ngày trước, không thể thoát khỏi nỗi ám ảnh của đứa trẻ bên trong mình.”

“Hạ Khai, có lúc chúng ta cần phải buông tha cho chính mình, càng sợ điều gì, càng không thể tránh khỏi điều đó, chỉ có chiến thắng nó mới là con đường duy nhất.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK