Tiểu Lôi ngữ lục.
Ngày đến ngày đi.
Tiểu Lôi trong mê man hoàn toàn không biết rằng, hắn ngủ lần này, ngủ liền hai ngày hai đêm vẫn chưa thức dậy!
Trong lúc mê mê man man, Tiểu Lôi đang ngủ mê cảm giác toàn thân khô nóng khó chịu, đạo nhiệt khí trong người ngày càng nóng hơn, cả người giống như đang bị thiêu cháy, đạo nhiệt khí kia chạy khắp toàn thân, cả người hắn mồ hôi toát ra như tắm.
Từng giọt từng giọt mồ hôi to như hạt đỗ tương từ trong da thịt thoát ra, chảy theo bề mặt da ra ngoài. Y phục trên người nhanh chóng bị mồ hôi thấm ướt, cả người giống như mới chui từ trong nước ra vậy.
Tiểu Lôi thực sự không biết rằng, quả bàn đào kia do thiên địa linh khí sinh ra, mặc dù vẫn chưa chín muồi, nhưng mà thiên địa linh khí trong đó, há có thể để cho một người bình thường có thể hoàn toàn tiêu hóa sao?
Cho dù là một tu đạo gia tu hành lâu năm, nếu như ăn những loại linh vật này, cũng cần lập tức tu luyện, từ từ luyện hóa lượng linh khí đó trở thành của bản thân mới thành.
Mà Tiểu Lôi lúc đó, giống như một con rắn mà nuốt trọn một con voi lớn, no thì no, nhưng mà là no quá mức!
Linh khí cường đại nóng bỏng lưu chuyển toàn thân, làm cho toàn thân Tiểu Lôi bức ra từng lớp mồ hôi dinh dính.
Trọc khí hàm chứa trong mồ hôi do người bình thường ăn ngũ cốc tạp lương mà hình thành nên, toàn bộ theo mồ hôi thoát ra ngoài. Chỉ thấy trên da thịt toàn thân Tiểu Lôi ẩn ẩn hiện ra sắc hồng, trong suốt lấp lánh, giống như một khối huyết ngọc vậy. Mồ hôi xuất ra lớp này đến lớp khác, lông mày của Tiểu Lôi đang ngủ nhíu lại, lần này chảy ra bao nhiêu là mồ hôi, cả người đồng thời cũng mất đi từng đó nước, điều này làm cho hắn mặc dù đang ngủ, nhưng vẫn thấy miệng khô lưỡi rát, không chịu được, rên rỉ khe khẻ.
Cũng là do hắn may mắn, từ nhỏ đã nhận được sự giúp đỡ của Ngô Đạo Tử, khai thiên nhãn cho hắn, đả thông lục thức, linh khí trong người so với người thường cường đại hơn rất nhiều. Thêm vào đó, Ngô Đạo Tử đã truyền thụ cho hắn phương pháp điều hòa nội tức chính tông của huyền môn, mặc dù không phải là pháp môn cao thâm gì, nhưng tuyệt đối là thuật tu hành căn bản cực kì quan trọng của người tu luyện.
Lúc này toàn thân hắn trọc khí dần dần được bức ra, thân thể cảm giác được chút sảng khoái, chỉ là trong người vẫn nóng nực khó chịu như cũ. Một trong một ngoài, làm cho Tiểu Lôi lâm vào cảnh "thủy thâm hỏa nhiệt", là cảm giác đại khái được gọi là "đau đớn song hành cùng thống khoái".
Dần dần, trong sự hô hấp khi đang ngủ của Tiểu Lôi, thân thể hắn bắt đầu tự động vận chuyển phương pháp điều hòa nội tức huyền môn mà hắn đã tu luyện từ nhỏ, đây cũng là tình trạng phản ứng tự nhiên của cơ thể do hắn đã tu luyện mười mấy năm nay.
Nhất hô nhất hấp, dòng linh khí trong thể nội lập tức bắt đầu chiếu theo thuật điều hòa nội tức hướng đến thất kinh bát mạch. Linh khí cường đại trong thể nội do quả bàn đào mang đến này, vốn giống như giao thông ách tắc, bị ép buộc dồn lại ở trong bụng, lúc này, thuận theo phản ứng tự nhiên của thân thể Tiểu Lôi bắt đầu vận chuyển huyền môn nội tức, giống như được bật đèn xanh vậy , vui sướng theo van xả chạy đi.
Lượng linh khí dồn ứ rất lâu ban đầu một khi được khai thông dòng chảy, tốc độ lưu chuyển càng mãnh liệt hơn, cũng may Tiểu Lôi từ nhỏ tu luyện, kinh mạch so với thường nhân vững chắc hơn rất nhiều. Nếu như là một người bình thường, chỉ sợ linh khí lưu chuyển không đến hai lần, kinh mạch đứt đoạn, toàn thân tê liệt.
Linh khí tuôn ra giống như một dòng nước lũ cuồn cuộn, trong thời gian một lần hô hấp đã chuyển hóa toàn thân, theo nhịp thở của Tiểu Lôi đang mê man ngủ, cũng không biết đã chuyển khắp toàn thân bao nhiêu vòng rồi. Hắn trong miệng ngày càng khô rát, môi trở nên nứt nẻ, mồ hôi trên người cũng sớm chảy ra hết rồi.
Nếu như là người khác, lúc này cả người mất đi nhiều nước cũng không tránh khỏi mất nước mà chết. Chỉ là Tiểu Lôi suy cho cùng "phúc trạch thâm hậu", lão thiên dường như không muốn hắn chết. Cũng may, trong sơn cốc này, ngoại trừ Tiểu Lôi ra còn có một con xà tinh đắc đạo.
Qua một ngày sau, xà tinh kia lại từ trong thủy đàm bơi lên. Xà tinh này sống trong một động huyệt dưới thủy đàm, mỗi ngày đều bơi lên mặt nước thổ nạp một lúc, hấp thu thiên địa tinh hoa. Lần này nó lại bơi lên, dần dần bò đến lương đình bên cạnh. Lập tức cảm nhận được một luồng hơi nóng từ trong lương đình tán ra.
Xà tinh bò đến bên người Tiểu Lôi, chỉ thấy Tiểu Lôi toàn thân da thịt ửng hồng, môi miệng nứt nẻ, mồ hôi trên người sớm đã bay hơi hết, cả người nóng như phát sốt, trong thời gian hô hấp, mũi miệng cũng phun ra một dòng bạch khí nóng.
Xà tinh giật mình!
Nó cũng là con vật tu luyện đắc đạo, tự nhiên biết rằng tình huống của Tiểu Lôi lúc này vạn phần nguy hiểm. Hai quả bàn đào mà nó tặng, bất quá là chút tình cảm do Tiểu Lôi đã tặng nó quả trứng gà "Thiện duyên" mà thôi. Chỉ là xem ra hiện tại, quả bàn đào nó tặng, chỉ sợ không phải là tình cảm, mà ngược lại đã giết chết đối phương rồi.
Cái gọi là thiên đạo tuần hoàn, nếu như Tiểu Lôi thực sự đã chết rồi, khoản nợ này lão thiên tự nhiên tính lên thân xà tinh, sau này tu luyện chính quả, chỉ sợ thiên kiếp đến, cực kỳ bất diệu a!
Xà tinh sớm đã thông linh, ngay lúc này, cả thân hình bò đến cạnh người Tiểu Lôi mấy vòng, ngẩng đầu lên, cái lưỡi hồng tươi thò ra thụt vào, tựa hồ rất khẩn cấp.
Cuối cùng, nó chuyển đầu bò đến bên thủy đàm, cúi đầu uống no nước, sau đó lại quay về bên người Tiểu Lôi, há miệng, phun nước lên mặt Tiểu Lôi.
Xà tinh thân thể to lớn, lần này phun nước, thì giống như là hắt cả một chậu nước lên mặt Tiểu Lôi vậy, lập tức làm cho nửa người hắn ướt hết.
Tiểu Lôi trong cơn mê man miệng khô khó chịu, lúc này, đột nhiên dòng nước trong veo, mát lạnh giột xuống đầu, tự nhiên mở miệng ra…
Chỉ là nhiệt độ cơ thể Tiểu Lôi lúc này quá nóng, nước trên đầu trên người phút chốc bốc hơi hết, lượng nước mà đại xà kia phun xuống mặc dù có làm giảm chút nhiệt độ cơ thể của hắn, nhưng sau một chốc, nhiệt độ cơ thể lại tăng lên lại.
Xà tinh không biết làm sao, chỉ có thể gấp rút quay lại, không ngừng bò tới bên thủy đàm, sau đó lại phun nước lên mặt lên người Tiểu Lôi.
Tiểu Lôi trong lúc hôn mê tự nhiên là không biết, chỉ là miệng mở ra, cảm giác giống như có một dòng nước mát lạnh bên miệng, lập tức cổ họng dễ chịu, tùy ý để cho dòng nước chảy vào trong miệng…
Thủy đàm kia là thiên nhiên hàn đàm, thêm vào đó có một xà tinh tu luyện trong thủy đàm……hơn nữa xà tính thuộc âm, nước trong đó càng thêm âm hàn. Mặc dù không so được với quả bàn đào, linh vật thiên địa tạo hóa, nhưng nhờ xà tinh gấp rút đi về, thì giống như từng thùng nước lạnh giội lên người của Tiểu Lôi. Hô hấp của hắn cuối cùng dần dần nhẹ nhàng hơn một chút.
Xà tinh cố nhiên là mệt đứt hơi, mà Tiểu Lôi tất nhiên không hề biết gì.
Cuối cùng, xà tinh kia dường như không còn cách nào, bò đến bên người Tiểu Lôi. Thân hình to lớn cuộn Tiểu Lôi vào trong, thân xà trắng muốt lạnh giá giống như một khối băng bao bọc Tiểu Lôi vào trong……
Thân nhiệt nóng bỏng, cuối cùng cũng có biện pháp…… chỉ là thần tình xà tinh ngày càng mệt mỏi, muốn há miệng, cũng không đủ sức.
Có được sự tương trợ của xà tinh, nhiệt độ cơ thể Tiểu Lôi không tăng lên lại, cũng giúp hắn thoát khỏi nguy hiểm chết vì mất nước.Linh khí mà quả bàn đào mang lại cuối cùng cũng bình tĩnh lại, theo huyền môn nội tức lưu chuyển. Dần dần, trong lúc Tiểu Lôi hô hấp, dường như trong miệng thoát ra đạo đạo hơi sương. Hơi sương mặc dù màu trắng, nhưng tụ lại xung quanh thân thể Tiểu Lôi, không tán. Từ từ, rõ ràng giống như thực thể, hình thành nên một cái kén bằng sương khổng lồ, đem cả cái giường nhỏ, cùng với Tiểu Lôi và xà tinh bao bọc vào bên trong…
Vật đổi sao dời, mặt trăng mọc lên mặt trời hạ xuống, đủ ba mươi sáu thời thần, cũng chính là ba ngày ba đêm sau đó, cái kén bằng sương màu trắng đó mới dần dần tan đi.
Chỉ thấy trên giường, hai nhân ảnh quấn vào nhau, Tiểu Lôi vẫn còn mê man, hơi thở sâu ổn định, mà bên cạnh, một thân thể trắng muốt như con bạch tuộc bao bọc lấy hắn.
Mái tóc đen xõa tung lên đầu lên mặt Tiểu Lôi.
Chỉ thấy một nữ tử toàn thân lõa thể run rẩy một lúc, yếu ớt tỉnh lại, xà tinh cùng với Tiểu Lôi nằm một chỗ, ba ngày hóa kén mà ra. Đương nhiên dưới linh khí cường đại của quả bàn đào, một bước đã vượt qua đại quan khẩu của tu luyện, thoát khỏi hình rắn, biến thành hình người!
Xà tinh đã hoàn toàn biến thành hình dáng một thiếu nữ lõa thể, một khuôn mặt kiều mị động nhân không nói nên lời, cái cằm nhỏ nhỏ, chỉ thấy hàm răng nhẹ nhàng cắn vào môi, hai con ngươi nhìn thân hình mới, ẩn ẩn lưu quang chuyển động.
Lúc này cô ta vừa mới hóa thành nhân hình, toàn thân lõa thể, thân hình thon dài quyến rũ, yểu điệu động nhân, song phong căng tròn, một đôi chân dài thon thả mịn màng, đang quấn chặt lấy Tiểu Lôi. Da thịt thanh khiết như ngọc. Cả người giống như một mỹ nữ do ngọc khắc thành.
Bởi vì quả bàn đào là tiên giới thánh phẩm, Tiểu Lôi vào thời khắc sinh tử quan trọng nhận được sự tương trợ của xà tinh, hai người đồng thời hóa kén tu luyện, cho nên xà tinh sau khi hóa thành hình người, đương nhiên yêu tinh khí tức trên người cũng được luyện hóa hết! Trên người ẩn ẩn phát tán một chút tiên khí!
Xà tỉnh tỉnh lại, song nhãn nhìn Tiểu Lôi rất lâu, hốt nhiên phát hiện thân thể mình đã biến hóa rồi, trên mặt lộ ra mấy phần biểu tình quái dị. Đôi mắt nhìn Tiểu Lôi hiện ra mục quang phức tạp, giống như có phần cảm kích.
Nàng ta với thân xà tu luyện, cũng tính là một dạng yêu tinh. Lần này nhận được linh khí của quả bàn đào trên người Tiểu Lôi, đó là pháp môn cực kỳ tinh túy của huyền môn nội tức, tự nhiên giúp nàng luyện hóa hết yêu khí trên người. Từ nay về sau, nếu nàng tiếp tục tu luyện, tương lai đắc đạo chính quả, do không có yêu khí, đến khi trải qua yêu tinh thiên kiếp, liệu rằng sẽ có lợi rất lớn!
Nghĩ đến đó, thiếu nữ này từ từ đứng lên, đối với Tiểu Lôi đang hôn mê lạy đủ ba lạy, lại thắm thiết nhìn Tiểu Lôi một hồi, rồi mới bước ra khỏi lương đình.
Ánh mặt trời chiếu lên thân thể trần trụi của nàng, trông nàng vừa giống như một người ngọc tỏa sáng lấp lánh, lại vừa giống như một tiên nữ lõa thể, sau đó nàng bước vào thủy đàm, từ từ chìm xuống……