• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhiễm Phi Nhiễm cẩn thận quan sát thấy Đới Trung thổi nến rời khỏi thư phòng về tư phòng rồi thì nàng mới lén từ cửa sổ nhảy vào. Đời trước từng lẻn vào tìm kiếm, đời này nàng ra tay càng nhanh gọn hơn. Trong vòng chưa đầy một khắc đã đem trước rương chứa mộc bản của "Nam Phương đồng thoại" bản gốc dựa trên nét chữ của Trần Từ đem ra ngoài. Sau đó nhanh chóng trở vào để đem bức "Từ Mẫu" đi.

Tên Đới Trung đại học sĩ này chính là đỉnh cao của sự buồn cười. Bên ngoài ai ai cũng cho rằng hắn là con người đạo mạo có phẩm vị. Hơn nữa từ khi hắn thành danh đến nay đều gắn liền với câu chuyện hắn phi thường khinh rẻ những tác phẩm của Trần Từ. Lần hắn lỗ mãng cướp tranh từ chỗ Từ gia đã khiến Nhiễm Phi Nhiễm lần theo dấu vết và biết được, hóa ra, hắn là kẻ cuồng si Trần Từ, hay nói đúng hơn là cuồng si tác phẩm của Trần Từ.

Đời trước, đêm đó nàng lẻn vào thấy hắn để một bức "Từ Mẫu" giả ở trên bàn. Nàng vừa nhìn sơ qua đã biết ngay. Sau đó trong lúc tìm kiếm bức "Từ Mẫu" thật sự nàng đã tìm ra được không ít những tác phẩm khác của Trần Từ. Điều đáng nói là, những tác phẩm đó theo hiểu biết cảu nàng thì đáng lẽ ra đang nằm trong phủ của các gia đình vương gải quý tộc nổi tiếng khắp kinh thành.

Càng tìm kiếm, Phi Nhiễm càng kinh hãi hơn khi biết được rằng Đới Trung đã tự tai vẽ những bức tranh giả gần như giống hệt tranh thật của Trần Từ để tráo đổi với hàng thật.

Tuy nhiên Trần Từ vốn nổi tiếng với những bức tranh phong cách kỳ lạ không giống với phong cách tranh thủy mặc bình thường và bí mật màu vẽ mà Trần Từ dùng người bên ngoài không ai biết được. Cho nên dù Đới Trung có tài hoa cách mấy cũng không thể giả được hoản hảo.

Sau khi đã xếp gọn bức "Từ Mẫu", hiện giờ Nhiễm Phi Nhiễm khoan thai ngồi bên bàn trà đợi Đới Trung tới. Đời trước lúc nàng đang hành động dang dở thì hắn xuất hiện phá rối không ít. Đời này nàng đã sớm xong xuôi, nhàn rỗi.

Két!!!

- Ai đó?

Nàng không đáp lời, để mặc cho Đới Trung châm đèn rồi hướng ánh sáng về phía nàng.

Dưới ánh sáng mờ nhòe buổi đêm tối, mặt nạ quỷ của Phi Nhiễm càng thêm đáng sợ. Đến nỗi vừa nhìn thấy nàng, Đới Trung sợ hãi làm đổ cả cây đèn.

- Q-q-quỷ a!!!!

- Đới Trung! Trong lòng có quỷ, dĩ nhiên sớm gặp quỷ!

Nói xong nàng liền tiến đến điểm huyệt hắn và theo thói quen rạch ba đường "tính sổ" lên cổ hắn.

- Đọc sách thánh hiền mà không trung thực! Si mê tác phẩm của Trần Từ thì cứ việc nói ra, cớ sao phải lén lút như vậy?

Đới Trung cảm giác được nơi cổ mình tóe máu. Hắn sợ đến nỗi dưới quần đã ướt đẫm. Kẻ này chính là Quỷ nương tử nổi danh mấy tháng nay sao? Không phải nàng ta chỉ đi cướp giàu chia nghèo thôi sao, Đới Trung hắn đâu phải phú hộ giàu có....

- Một đường tặng ngươi vì dám sỉ nhục Trần Từ, dám đem đống cứt heo của ngươi giả làm tranh Trần Từ!

Đới Trung xanh mét, máu túa ra chảy khắp vạt áo, nhuộm thành một màu đỏ rực!

Không phải Quỷ nương tử đó thích nhất là rach ba đường không nông không sâu lên cổ nạn nhân rồi đếm tội họ sao, dù cho bao nhiêu tội Quỷ nương tử cũng đếm thành ba đường.... Tại sao đến lượt hắn bây giờ lại bị rạch đến như sắp cắt đứt cổ thế này???!!!!

- Một đường nữa thương thay cho những kẻ bị ngươi lừa dối, thương thay cho Thánh thượng nhìn lầm ngươi!

Đường thứ ba sâu nhất, nhưng chung quy Nhiễm Phi Nhiễm không có ra tay quá nặng, nàng không thích giết người nhưng không phải nàng là thứ tốt đẹp gì. Sống đã hai đời, nàng từng nhìn thấy những kẻ bị nàng trừng trị vẫn không quay đầu hối cãi. Nàng chỉ mong mình đủ nhẫn tâm để tận diệt những kẻ đó. Dù sao cũng mang danh ác phụ, ác thêm tí nữa cho nó "hài hòa"!

Đạp Đới Trung xuống đất, nàng lại theo thói quen tìm một cái khăn lụa trong căn phòng lau sạch máu trên kiếm, vứt khắn lên bàn rồi hiên ngang rời đi.

*

Phủ Phủ Doãn

- Phủ Doãn đại nhân! - bên ngoài cánh cửa đang khép chặt, người bổ khoái đang lưỡng lự. Đêm đã khuya, tuy phòng Phủ Doãn đại nhân vẫn còn sáng đèn, nhưng...

- Vào đi! - giọng nói bình ổn của một nam nhân trung niên vong ra. Bổ khoái liền thờ phào mấy cái rồi bước vào.

- Bẩm đại nhân....

- Cứ nói!

- Đại nhân.... lúc nãy có một hắc y nhân đến... y không làm gì quá phận mà chỉ để lại bức thư này.... Ti chức nghĩ rằng có chuyện hệ trọng nên lập tức đem đến cho đại nhân xem...

- Mang đến!

Bổ khoái nhanh chóng đem bức thư mở ra trước mặt Phủ Doãn đại nhân, đưa ngay tầm mắt của Phủ Doãn đại nhân. Hắn làm như vậy là vì đề phòng có kẻ hạ độc trong thư làm hại đến Phủ Doãn đại nhân.

Phủ Doãn đại nhân vừa đọc vừa cau mày, mặt lúc xanh rồi lại đỏ khiến cho tay cầm bức thư của Bổ khoái cũng run run theo.

Đọc xong Phủ Doãn đại nhân lên bức tranh "Lan Điệp Mộng" trên tường một hồi lâu rồi tức giận đập bàn.

- Hay lắm! Đới Trung! Ngươi hay lắm!

*

Nhiễm Phi Nhiễm sau khi giao trả đồ cho Từ gia rồi lại đem thư đến cho Phủ Doãn đại nhân. Nàng thật ra có thể chỉ cần để cho Phủ Doãn đại nhân xử lý luôn phần của Từ gia. Nhưng mà nàng ngại không sớm đem bức "Từ Mẫu" hoàn về, Từ đại lão bản sẽ u sầu mà bệnh mất. Thêm nữa khi Phủ Doãn đại nhân đến tra xét, "Từ Mẫu" và mộc bản của "Nam Phương đồng thoại" sẽ thành tang vật, lúc đó lại phải bị đem đi đến nhiều nơi kiểm định thẩm tra. Nàng sợ trong quá trình này, sẽ bị "sứt mẻ" không ít. Nên vẫn là đề phòng lòng tham của con ngưới, trả đồ về cho Từ gia đã.

Về phần Phủ Doãn đại nhân, đời trước nàng cũng sợ là một bức cáo trạng nặt danh, sau có thể làm Phủ Doãn đại nhân lay động mà lõ mãng đi động đến Đới Trung. Trong lúc nàng về nhà còn ôm ấp tính kế thêm thì lại hay được Phủ Doãn đại nhân đã "giải quyết" xong Đới Trung. Nàng chợt phì cười, Phủ Doãn đại nhân là người thông minh uyên bác, Đới Trung từng tiếp xúc qua "Lan Điệp Mộng" như thế nào, mờ ám ra sau chắc chắn ngài hiểu rõ. Hơn nữa tuy nàng chưa từng nhìn qua bức "Lan Điệp Mộng" hàng giả do Đới Trung vẽ nhưng nhìn sơ qua các bức tranh giả dang dở khác của hắn, nàng vẫn tìm ra được lối mòn sai lầm chung của hắn. Tất cả đều được nàng cẩn thận trình bày trong thư gởi cho Phủ Doãn đại nhân. Sau này muốn thẩm định tranh, có được những chi tiết đó ắt hẳn sẽ thuận lợi hơn nhiều.

Về đến tư phòng của nàng vừa kịp giờ hẹn với Hồng Đình.

Nhưng lúc tháo hết y phục dạ hành và mặt nạ ra nàng mới chợt nhớ.

"Ôi thôi! Quên mua thức ăn dỗ ngọt bé ham ăn nhà nàng rồi!"

14.05.2018

Phong Điệp Y

Y Y: Thật xin lỗi mọi người vì mấy ngày qua không có chương mới!

Y Y muốn nói là trong lúc viết dù Y Y có kiểm tra lại nhưng mà không thể nào hoàn hảo hết được nên mọi người có thấy lỗi sai chính tả hay lỗi đánh máy, v... v... nào đó thì cmt cho Y Y biết nha!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK