• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thư Liên phát hiện, gần đây , nam sinh lúc trước nổ súng bắn Nhâm Thần Phong, vẫn luôn thường xuyên xuất hiện trong tầm nhìn của cô.

Ví dụ như cậu ấy rõ ràng là sinh viên năm nhất, lại cố tình đến lớp học của sinh viên năm ba.

Lúc đầu cô vốn có chút kinh sợ , bởi vì tư thế cầm súng ngày đó của nam sinh kia làm cho cô có cảm giác không thể nói nên lời, mấy phát súng kia rõ ràng là bắn Nhâm Thần Phong khai , nhưng ánh mắt cậu ấy, rõ ràng là nhìn cô.

Nhưng mà nam sinh này đến bây giờ vẫn im lặng, làm như chuyện ngày đó chưa hề phát sinh, tựa hồ cũng không biết cô, cậu chỉ ngồi lẳng lặng trong góc khuất nhất của phòng học, im lặng cúi mắt chăm chú nghe giảng, có đôi khi lại nhìn ngoài cửa sổ thất thần, nhưng lại không hề liếc mắt nhìn cô dù chỉ một cái.

Thổi thổi móng tay hồng nhạt vừa mới sơn xong, Tần Oánh một bên miễn cưỡng ứng phó với các nam sinh đang đến gần, một bên quan sát nữ sinh đang cuối đầu làm bài ở bên kia.

Làn da cô rất trắng, tóc đen mềm mại vén ra sau tai, mơ hồ còn có thể nhìn thấy được rất rõ mạch máu dưới làn da gần như trong suốt, giống như chỉ cần chạm vào một cái liền có thể vỡ ra.

Đây là nữ sinh mà Hàn Triệt yêu cầu cô chăm sóc? Bộ dạng quả nhiên thanh lệ, không phải vô cùng xinh đẹp, nhưng lại làm cho người ta rất khó bỏ qua sự tồn tại của cô, không chút nào khoa trương nếu nói, hình tượng của cô, hoàn toàn phù hợp với hình tượng tình nhân trong mộng của toàn bộ nam sinh.

Điều làm cô khó hiểu nhất chính là suy nghĩ của thiếu gia, thích thì phải theo đuổi , tại sao lại muốn cô ở bên cạnh người phụ nữ này, hơn nữa cậu ta còn từng cùng cô có quan hệ thân mật.

Một cô bé thanh tú xuất hiện trước mặt Hàn Triệt, khẽ cười : “Nếu như mình nhớ không lầm thì cậu đã cho phép mình ngồi ở đây rồi đúng không.”

Hàn Triệt nhìn cô một cái, không nói gì, nếu cậu nhớ không nhầm thì hình như cô gái này họ Tô.

Đối với sự lạnh nhạt của Hàn Triệt, Tô Tử Ân làm như không thấy, ngồi xuống mở sách giáo khoa ra, cô nhìn thoáng qua sách giáo khoa của Hàn Triệt , sắc mặt lập tức thay đổi

Thư Liên, Thư Liên, Thư Liên, hầu như toàn bộ trang sách, đều tràn ngập hai chữ Thư Liên này.

Bởi vì sự kiện đấu súng, quan hệ giữa Hàn Triệt ,Thư Liên còn có Nhâm Thần Phong đã sớm ở trong trường học lưu truyền ồn ào huyên náo, nhưng mà khi chính mắt mình nhìn thấy tình cảnh như vậy, vẫn làm cho cô có chút đố kỵ, cái người tên Thư Liên kia, chẳng lẽ có sức quyến rũ lớn như vậy sao?

Không bỏ sót ánh mắt Tô Tử Ân chọt lóe lên những mũi nhọn sắc bén, Tần Oánh thở dài, hóa ra lầu son gác tía thuần khiết trong truyền thuyết cũng chẳng đơn giản hơn làng chơi được bao nhiêu.

Xem ra nhiệm vụ mà cô nghĩ là thoải mái, bây giờ cần phải dụng tâm một chút rồi.

Đứng thẳng người lên, Tần Oánh duỗi thân xoay eo, bộ ngực ngạo nghễ làm cho nam sinh xung quanh được mở rộng tầm mắt một phen, cô trở lại với nhiệm vụ khó khăn của mình, không để ý đến ánh mắt của các nam sinh, cười vô cùng quyến rũ: “Muốn hẹ hò với bổn tiểu thư, xếp hàng đi.”

Tần Oánh biết rất rõ cách thức giao tiếp phù hợp với từng loại người, Thư Liên là một cô bé tâm tư vô cùng đơn thuần, khi cùng cô bé này nói chuyện câu đầu tiên, Tần Oánh liền hiểu được, Hàn Triệt bảo cô chăm sóc cho Thư Liên quả nhiên rất có đạo lý .

Cô đưa ánh mắt tới phương hướng Tô Tử Ân đang ngồi không ngừng đánh giá, Tần Oánh dám cam đoan, nếu như không có những người khác giúp cô chu toàn, Thư Liên nhất định sẽ bị người ta ăn đến xương cốt cũng không còn.

“Cuối tuần này trường học có tổ chức một buổi vũ hội, Thư Liên, mình vừa mới chuyển đến trường này, lại không quen biết ai cả, đến lúc đó cậu theo giúp mình được không?” Tần Oánh chống tay lên đầu, quyến rũ nháy mắt mấy cái, vài năm nay sống kiếp bán rẻ tiếng cười, làm cho cô sớm đã có thói quen làm sao diện giật người ta tốt nhất, tật xấu này trong thời gian ngắn khó lòng sửa được.

Thư Liên lại cảm thấy bạn học có dáng người nóng bỏng này tính cách rất ngay thẳng, có lẽ trong mắt cô cũng chẳng có ai là người xấu cả, cho dù phá hỏng không khí đi nữa cô cũng không thể từ chối, nhưng mà, nghĩ đến thân phận của mình, cô không khỏi khó xử.

“Cho dù muốn đi, cô ấy cũng phải đi cùng tôi.” Một giọng nam trầm thấp giúp cô tiếp lời, hai tay Nhâm Thần Phong khoác lên ghế sau đầu hai người miễn cưỡng nói, mới từ công ty trở về nên hắn vẫn còn mặc tây trang, chỉ là áo sơ mi đã cởi bỏ hai nút trên, cho nên dù là mặc tây trang cũng không dấu được vẻ cuồng ngạo toát ra từ trên người hắn.

“Chỉ cần cậu có thể đi, thì không còn gì tốt hơn .” lăn lộn phong trần nhiều năm, Tần Oánh trực tiếp xem nhẹ ngữ điệu vô cùng cuồng ngạo của người đàn ông này, vô cùng thân thiết nắm tay Thư Liên, “Bây giờ cũng sắp tan học rồi , chúng ta đi dạo phố đi, nhân tiện kiếm thêm cho cậu một bộ lễ phục.”

“Thần Phong học trưởng, tôi nghĩ chúng tôi đang hàn huyên chuyện phụ nữ với nhau, anh sẽ không muốn ngăn cản chứ.” Tần Oánh cười duyên trực tiếp cắt ngang lời Nhâm Thần Phong sắp nói ra, phía sau bọn họ, Hàn Triệt giống như đứa trẻ nhận được quà khóe miệng khẽ cong lên một nụ cười, cô không khỏi bội phục chính mình, quả nhiên cô rất biết cách làm cho kim chủ của mình vui vẻ.

A, tình yêu tay ba này quả thực rất kích thích nha!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK