• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bị nhục bích gắt gao kẹp chặt làm cho Nhâm Thần Phong bị ép sắp điên mất , hắn không còn cách nào khác đành phải mạnh mẽ rút ra phân thân, lại thật mạnh đỉnh vào, nhục bổng cứng rắn cực đại thô bạo chống hoa huy*t trương rộng ra, Thư Liên bị lực đạo này đỉnh vào rốt cuộc không chống đỡ được nữa, ngã ầm về phía trước, thân thể trần trụi nằm úp xuống tấm thảm lông mềm mại, chỉ có cặp mông yêu kiều vẫn ngẩng cao lên không trung , thịt huyệt đỏ hồng ngừng co rút lại , giống như cái miệng nhỏ nhắn đói khát, tham lam hút lấy nhục bổng nóng như sắt nung của người đàn ông.

“Ô ──” Thư Liên cắn một ngụm lên đống quần áo hỗn độn, cố gắng nuốt tiếng khóc vào trong bụng, người đàn ông phía sau không hề có ý định buông tha cho cô, hắn mở rộng hai chân cô ra, mỗi một lần vào đều cắm vào tận gốc, mỗi một lần rút ra đều cực kỳ dứt khoát rút toàn bộ, thân thể va chạm phát ra tiêng ba ba rất lớn, d*m thủy chảy ướt chỗ hai người kết hợp tạo nên một mảng sáng bóng.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thư Liên đỏ bừng lên, không dám khóc ra tiếng, muốn kêu lại không dám kêu, người đàn ông dùng tiết tấu cuồng mãnh kịch liệt, tựa hồ cố ý muốn cho cô kêu lên, muốn cho tất cả mọi người trên thế giới này đều phải biết được là cô bị hắn cưỡi lên như thế nào, cuồng mãnh chơi cô ra sao , cô chỉ có thể bất lực lắc đầu, mái tóc hỗn độn lắc lư trong không khí, thân thể cong lên một độ cong cực kỳ hấp dẫn.

“Kỳ quái, mới chờ có một chút, Thần Phong lại mang cô ấy chạy đi đâu rồi.” Nhâm Khải Hoa vẫn đang đứng ngoài cửa chưa chịu rời đi, chưa từ bỏ ý định vặn lấy nắm cửa, âm thanh kia tuy nhỏ, nhưng đủ để dọa sợ Thư Liên, tim như muốn thoát lên cổ họng .

“Làm tình cách người ta chỉ có một mặt tường, có phải đặc biệt thích không?” Nhâm Thần Phong đem thân thể mềm mại ôm lên đi đến trước bàn trang điểm, dùng tư thế sáp nhập, giống như ôm trẻ đi tiểu, tư thế này làm cho cô càng nhục nhã gian nan hơn, cặp đùi tuyết trắng mở rộng, dâm dịch hỗn loạn không ngừng thuận theo bắp đùi chảy xuống dưới, hoa huy*t hồng hào bị nhục bổng thô to cắm vào vô cùng dâm mỹ, cùng với bộ dáng e lệ của cô tạo thành sự tương phản cực lớn, “Nhìn em xem, có bao nhiêu dâm đãng, bị anh cắm vào chắc thích lắm, chậc chậc.”

“Không, không phải…” Thư Liên đưa hai tay lên che lấy gương mặt nóng bỏng đỏ bừng của mình, cô không muốn thừa nhận người phụ nữ dâm đãng bị người ta làm cho mặt đỏ tai hồng trong gương kia chính là mình, tư thế xấu hổ như vậy, hai mắt phiếm hồng mông lung đầy xuân ý kia, làm sao có thể là cô.

Nhâm Thần Phong cũng không lập tức rút ra chọc vào, mà sau khi thưởng thức bộ dáng xấu hổ của cô xong, liền dùng hai cánh tay hữu lực nâng cô lên đi lại quanh phòng, mỗi một bước đi, phân thân thô to đều chui sâu vào co rúm trong tiểu huyệt, nhìn cô áp lực cắn môi dưới, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng phiếm xuân sắc, rõ ràng rất thoải mái, lại vì xấu hổ mà khẩu thị tâm phi, hắn quả thực khi dễ cô thành nghiện.

“Không phải?” hắn đem cô chặt trên bức tường bên cạnh cửa, cảm giác được Thư Liên khẩn trương , thân thể cong lên, Nhâm Thần Phong không muốn ẩn nhẫn nữa, thở hổn hển, theo đuổi dục vọng của chính mình ở trong cơ thể cô điên cuồng rong ruổi, “A, tiểu yêu tinh, em nhìn xem cái miệng nhỏ nhắn phía dưới đói khát như thế nào, em nghe xem, nó được anh cho ăn, òm ọp òm ọp kêu bậy kìa.”

“Ngô ──” Thư Liên đem môi dưới cắn đến chảy máu, cũng không ngăn cản được chính mình phát ra âm thanh, hắn sao có thể nói ra lời hạ lưu như vậy, nhưng mà khi hắn cứ nói lời nhục nhã cô như vậy, cô lại có thể cảm nhận được khoái cảm càng mãnh liệt hơn.

“Cái miệng nhỏ nhắn phía dưới, cái miệng nhỏ nhắn phía trên, cái miệng nhỏ nhắn phía sau…” Nhâm Thần Phong mỗi khi nói một câu, đều hướng thật mạnh vào hoa tâm đâm vào, “Đều là vì để cho anh chơi mà sinh ra !”

“A, a ──” thật đáng xấu hổ , nhưng mà càng xấu hổ cô lại càng nổi lên phản ứng mãnh liệt hơn, toàn bộ tế bào trên cơ thể cô đều bị lời nói dâm đang của hắn làm cho căng lên, kêu gào muốn thoát ra từng lỗ chân lông, tiếp nhận dục triều hắn mang đến, làm cho cô trầm luân, làm cho cô điên cuồng.

“Lão gia, không bằng để tôi đi lấy chìa khóa.” Giọng nói của Lưu Bá vang lên.

“Được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK