• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước cửa phòng tổng thống ở tầng cao nhất của khách sạn, Chu Phù Thế do dự một hồi lâu mới quẹt thẻ đi vào, nhưng vào trong rồi lại không thấy Lục Viện đâu.

Anh đi vòng quanh thì phát hiện cô đang nghe điện thoại ngoài ban công. Cô vẫn mặc chiếc váy dài màu sâm panh, mái tóc uốn xoăn xõa tung, đôi chân dài trắng nõn như ẩn như hiện dưới tà váy xẻ cao. Bóng lưng mảnh mai khiến anh có cảm giác cô càng gầy hơn, vòng eo thon gọn như chỉ cần dùng sức là có thể bẻ gãy.

Nhìn thấy bóng dáng Chu Phù Thế phản chiếu trên kính, Lục Viện mới cúp máy. Cô cầm điện thoại trong tay xoay một vòng, sau đó đi chân trần vào nhà: "Tôi còn tưởng anh không tới."

Anh quay lưng lại nhìn căn phòng sang trọng, có thể nhận ra dấu vết được sử dụng: "Bình thường em không ở nhà à?"

Cô đặt điện thoại di động trong tay lên bàn trà, "Sao nào? Muốn đến nhà tôi à?"

Cô không dừng lại, chậm rãi bước đến gần anh, đôi tay nhỏ bé nắm lấy vạt áo thun đen của anh, "Nhớ tôi nên anh mới về nước à?"

Bàn tay to lớn của anh nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô, "Lục Viện, em đã chơi tôi một lần rồi, nếu là người có tâm thì sẽ không......"

Anh chưa kịp nói xong, cô đã kiễng chân, ngẩng đầu lên, chậm rãi áp môi mình vào môi anh. Nhưng khi môi họ chỉ cách nhau chưa đầy hai centimet, anh lại nghiêng đầu tránh đi.

Cô chợt nhớ tới lúc họ còn ở Sudan, ở trong xe, cô ngồi trên đùi anh, từ từ cúi xuống hôn anh, anh cũng né tránh như thế này.

Cô sửng sốt một lát, sau đó mím môi trầm ngâm: "Xem ra là tôi nghĩ nhiều rồi."

Cô buông tay ra, xoay người trở lại bàn trà, cầm điện thoại lên, nghiêng đầu hất cằm với anh, "Đội trưởng Chu, tôi đưa anh về hay anh tự về?"

Anh sải hai bước lớn tới trước mặt cô, nói: "Lục Viện, em thật sự không có tâm."

Sắc mặt anh âm trầm, nhưng cô lại cười rạng rỡ: "Tôi có tâm không? Không phải vừa rồi anh đã chạm vào ư?"

Anh vươn tay giữ lấy gáy Lục VIện, cúi người cắn môi cô, môi răng gặm cắn môi dưới của cô, kéo mạnh, đầu lưỡi tiến quân thần tốc cuốn lấy chiếc lưỡi mềm của cô, quấn quýt triền miên, mút mạnh đến nỗi khiến lưỡi cô hơi đau.

Nụ hôn này như muốn phân cao thấp, đồng thời cũng mang theo chút trừng phạt. Dù rất đau nhưng cô vẫn không đẩy anh ra.

Cô chủ động đưa chiếc lưỡi mềm của mình vào sâu trong miệng anh, quấn lấy lưỡi anh, cảm nhận tưa lưỡi của anh đập vào đầu lưỡi mình, nước miếng không kịp nuốt chảy ra khỏi khóe môi cô.

Đôi tay cô quàng lên vai anh, ngón tay lướt tới lướt lui sau gáy anh, dịu dàng trấn an.

Khi tay cô đặt lên ngực anh, trái tim bồn chồn của anh dần được xoa dịu, nụ hôn trở nên dịu dàng hơn rất nhiều, môi lưỡi nhẹ nhàng liếm đường viền môi cô, há miệng ngậm lấy môi dưới của cô, nhẹ nhàng mút mát.

Bàn tay to lớn của anh luồn vào trong chiếc váy xẻ cao, ôm lấy đùi cô, ngón tay đẩy mép quần lót của cô sang một bên, chạm vào cửa huyệt đã nhớp nháp, "Cô Lục, mới thế đã ướt?"

Cô cắn nhẹ khóe môi anh, "Đừng nói nhảm, nhanh lên."

Anh khẽ nhếch môi, một tay đỡ lấy eo cô, đặt cô ngồi lên lưng ghế sofa, ngón tay móc chiếc quần lót của cô dùng sức kéo xuống, chiếc quần lót ren đen treo lủng lẳng trên cổ chân thon thả của cô.

Bàn tay thô ráp của anh như thực sự có ma lực, mỗi nơi anh chạm vào đều như đều có dòng điện chạy qua, khiến toàn thân cô nổi da gà.

Rốt cuộc ngón tay anh cũng cắm vào, thịt mềm bên trong lập tức hút cắn ngón tay anh.

Anh mới chỉ dùng một ngón tay đã khiến cô vô thức ngẩng đầu lên, rên rỉ: "Ưm..."

Anh lại đưa thêm một ngón tay khác vào, ngón tay uốn cong moi móc, đẩy phần thịt mềm sang một bên rồi chậm rãi thọc vào rút ra. Mật dịch chảy ra dần dần khiến ngón tay anh ướt đẫm.

Cô không chờ nổi nữa, đưa tay cởi thắt lưng và quần jean của anh, đôi bàn tay nhỏ xinh lấy côn th*t nóng bỏng ra khỏi quần lót, áp vào bụng mình: "Đội trưởng Chu, mau vào đi."

Anh nhanh chóng rút tay ra, côn th*t vốn đã cứng ngắc được đưa thẳng vào mật huyệt, rõ ràng bên trong rất ẩm ướt, nhưng côn th*t vẫn bị kẹt giữa chừng, nhất thời không thể biết là do cô quá chặt hay anh quá to?

Đường vào lập tức bị lấp đầy, cô hít một hơi, "Ừm... không được... ừm..."

Anh dừng lại không dám cử động, nhẹ nhàng hôn lên cổ cô, "Sao vậy?"

Cô mở đôi mắt mờ mịt nhìn xuống dương v*t sưng tấy đến đỏ tím lộ ra ngoài không khí ở nơi giao hợp của hai người. Nửa năm không gặp, hình như nó càng to hơn, "Anh to quá, có hơi đau."

"Em chặt quá." Anh nhếch khóe miệng, chậm rãi lùi eo về phía sau, "Tôi rút ra nhé?"

"Không được." Cô nhanh chóng vòng chân quanh đùi anh, không cho anh lùi lại. Khi ngẩng đầu lên nhìn thấy nụ cười trêu chọc của anh, cô mới biết mình đã bị lừa.

Cô cau mày, "Chu Phù Thế."

Anh thu hồi nụ cười, mở miệng ngậm lấy môi cô, lôi kéo, dùng lưỡi liếm khóe môi cô, "Tôi vào nhé?"

Cô cắn nhẹ đầu lưỡi anh, "Nhanh lên."

Anh dùng cả hai tay ôm lấy chiếc eo thon của cô, mở rộng hai chân cô hơn, dùng lực đẩy eo về phía trước, côn th*t cứng rắn phá vỡ tầng tầng trở ngại bên trong, cắm toàn bộ vào sâu trong hoa tâm.

Âm đạo bị lấp đầy đến phát trướng, cô không khỏi ngả người ra sau, để lộ chiếc cổ thiên nga xinh đẹp của mình, "A..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK