Diệp Tiểu Tịch cau mày:
- Không phải chứ? Gần đây cô ta an phận lắm mà nhỉ.
- Tôi nghĩ không phải cô ta muốn đối đầu với cô, mà là muốn đối đầu với công ty điện ảnh Thần Hi.
Hàn Tư Viễn nói.
Diệp Tiểu Tịch giật mình. Ngải Tư Tư ngậm quả đắng, không biết trút vào đâu, bây giờ biết công ty điện ảnh Thần Hi không liên quan tới Long thị nên nó mới trở thành chỗ xả giận của cô ta đây mà.
- Anh có tư liệu về studio của cô ta không?
Diệp Tiểu Tịch hỏi:
- Cô ta cướp vai diễn nào của chúng ta?
- Tôi đã gửi tư liệu vào email cho cô rồi.
Hàn Tư Viễn đáp.
- Tôi biết rồi, để tôi xem xem.
Diệp Tiểu Tịch gật đầu.
Cô mở máy tính của Long Mộ Thần, đăng nhập vào mail của mình rồi nghiên cứu tư liệu vô cùng nghiêm túc. Thậm chí Long Mộ Thần về rồi mà cô cũng không để ý.
Xem tư liệu xong, Diệp Tiểu Tịch không nhịn được mà nhíu mày.
- Có cần anh giúp dạy dỗ cô ta chút không?
Long Mộ Thần hỏi.
- Không cần, đây cũng không phải là biện pháp xử lý tận gốc…
Diệp Tiểu Tịch ngẩng đầu lên, nhìn thấy Long Mộ Thần đang ngồi cạnh mình thì bật hỏi:
- Anh về từ lúc nào đấy?
- Anh về một lúc rồi.
Ánh mắt anh vô cùng dịu dàng:
- Anh dọa em sao?
- Không phải, chỉ là em không nghĩ anh lại về sớm thế thôi.
Diệp Tiểu Tịch le lưỡi.
- Em định xử lý chuyện này thế nào?
Long Mộ Thần nhìn vào màn hình máy tính. Diệp Tiểu Tịch không muốn anh giúp thì chắc là cô đã có biện pháp của mình rồi.
- Em đang muốn bàn với anh đây.
Diệp Tiểu Tịch nói:
- Em suy nghĩ cẩn thận rồi. Ngải Tư Tư cướp được những vai diễn kia không hoàn toàn vì cô ta dùng thủ đoạn không chính đáng, mà là bởi Thần Hi vừa mới thành lập, mọi phương diện đều còn quá yếu, lại không có ngôi sao nổi tiếng và tác phẩm hay để giữ nhà. Cho dù Ngải Tư Tư không chọc gậy bánh xe thì kẻ khác cũng có thể dùng thủ đoạn để quấy nhiễu thôi.
- Xem ra em đã có ý tưởng rồi.
Long Mộ Thần nói.
- Vâng, hôm nay em đến tìm anh cũng là vì chuyện này đấy. Em muốn…
Diệp Tiểu Tịch do dự một chút rồi nói tiếp”
- Em muốn để Thần Hi tự quay một bộ phim, vừa có thể nâng đỡ nghệ nhân nhà mình, vừa có thể tạo dựng danh tiếng.
- Quay phim truyền hình hoặc phim điện ảnh mất rất nhiều thời gian, kéo vốn đầu tư cũng không dễ.
Long Mộ Thần phân tích:
- Huống hồ Thần Hi đã có một bộ phim đang quay dở rồi. Muốn quay bộ khác thì cũng phải chờ phim của đạo diễn Trương đóng máy đã.
- Vâng, em đã nghĩ dến chuyện đó rồi.
Diệp Tiểu Tịch nói:
- Cho nên em quyết định lần này không quay phim truyền hình, cũng không quay phim điện ảnh.
- Thế thì quay cái gì?
Long Mộ Thần hơi tỏ mò.
- Quay web drama, vừa quay vừa chiếu.
Ánh mắt của Diệp Tiểu Tịch sáng ngời lên lấp lánh:
- Tiền đầu tư cho web drama không quá cao, vừa quay vừa chiếu thì có thể thu hút vốn đầu tư rất nhanh. Nếu có có flop thì cũng chỉ là lỗ vốn nhất thời. Em chọn xong kịch bản rồi, là một bộ truyện mạng đang hot, được rất nhiều người yêu thích…
Long Mộ Thần mỉm cười, dáng vẻ nghiêm túc của Diệp Tiểu Tịch làm cho anh vui mừng quá đỗi. Cô nàng trước kia làm thư kí còn lo lắng đến ốm cả người, thế mà đã trưởng thành tới mức này rồi. Cô không chỉ gánh vác được một công ty, mà còn cực kì quyết đoán và dứt khoát, gặp khó khăn cũng nghĩ ra cách giải quyết ổn thỏa…
- Cho nên…
Diệp Tiểu Tịch nhìn anh bằng cặp mắt trông mong, nhưng lại thấy anh ngắm mình đăm đắm khiến tim cô đập mạnh. Cô đẩy anh một cái rồi nói với giọng dỗi hờn:
- Anh có nghe em nói không thế?
- Anh nghe mà.
Long Mộ Thần cười khẽ:
- Hóa ra Tiểu Tịch của anh đã có kế hoạch hết rồi à.
- Đương nhiên!
Diệp Tiểu Tịch nói với vẻ đắc ý rồi nhìn anh ranh mãnh:
- Sao nào? Anh nghĩ mấy hôm nay em chỉ mải vui thôi à?
- Sao mà thế được.
Long Mộ Thần nói nhẹ nhàng:
- Tiểu Tịch của anh có tầm mắt nhìn xa trông rộng nhất đấy.
Diệp Tiểu Tịch đỏ mặt, thẹn thùng nói:
- Đừng có đánh trống lảng, anh thấy thế nào?
- Kế hoạch không tồi, rồi sao?
Anh hỏi.
- Có cơ hội kiếm tiền tốt như thế, đương nhiên là em không quên an rồi ~
Diệp Tiểu Tịch cười láu lỉnh:
- Chủ tịch Long à, anh có hứng thú đầu tư vào bộ web drama này với em không?
- Em muốn Long thị đầu tư à?
Long Mộ Thần nhướn mày kinh ngạc. Trong tay Diệp Tiểu Tịch hẳn phải có đủ tiền mới đúng, bây giờ cô đâu cần anh phải đầu tư.
- Vâng.
Diệp Tiểu Tịch gật đầu:
- Thành lập công ty rồi, việc gì cũng phải chính thức chứ, không thể cứ lơ mơ như cũ được, rồi chẳng biết là tiền của em hay tiền của anh.
- Của anh chẳng phải là của em hết à?
Long Mộ Thần bật cười.
- Đừng đừng, làm gì cũng phải rõ ràng chứ.
Diệp Tiểu Tịch khăng khăng không chịu.
- Ừ, thế cũng được, em viết bản kế hoạch đi.
Long Mộ Thần nói:
- Để anh đánh giá thử xem có đáng để đầu tư hay không nào.
- Cảm ơn chủ tịch đại nhân!
Diệp Tiểu Tịch vui vẻ nhào vào hôn lên mặt Long Mộ Thần một cái. Anh chớp mắt, nở nụ cười rồi ôm lấy eo cô.
Nhưng đúng lúc định hôn thì lại nghe thấy tiếng bước chân rón rén.
Diệp Tiểu Tịch ngước mắt lên mới phát hiện ra Hàn Tư Viễn vẫn còn đang ở trong phòng chờ quyết định của cô. Xem ra từ nãy đến giờ anh đã thấy hết những gì cô và Long Mộ Thần làm rồi! Diệp Tiểu Tịch ngượng chín mặt, vội đẩy Hàn Tư Viễn ra.
Ánh mắt Long Mộ Thần lạnh xuống, anh nhìn Hàn Tư Viễn, thấy hơi hơi khó chịu.
- Tôi… tôi ra ngoài trước đây!
Hàn Tư Viễn cũng buồn bực không kém, ai mà ngờ hai người họ đang nói bình thường tự nhiên lại hon nhau! Anh đang định lén rời đi, còn bị Diệp Tiểu Tịch phát hiện!
Nói xong, anh lẻn ra khỏi văn phòng như chạy trốn.
- Tiếp không?
Ánh mắt của Long Mộ Thần nóng rực lên.
Diệp Tiểu Tịch càng đỏ mặt hơn, vội vàng nói:
- Đừng mà, để em đi viết kế hoạch… ưm…
Cô còn chưa nói xong thì đôi môi đã bị anh đoạt đi trong nụ hon lưu luyến. Trong văn phòng dào dạt sắc xuân.
Diệp Tiểu Tịch vui lắm, không ngờ cô lại có thể thuyết phục Long Mộ Thần nhanh như vậy. Bây giờ cô chỉ cần làm xong kế hoạch thì có thể bắt đầu triển khai được rồi.
Cô định làm bản kế hoạch cùng với Đường Tư Dĩnh, vì Đường Tư Dĩnh là trợ lý của cô mà. Bởi vậy nên vừa rời phòng của Long Mộ Thần là cô gọi cho cô ấy ngay.
Nhưng Diệp Tiểu Tịch còn chưa kịp gọi thì Đường Tư Dĩnh đã gọi tới trước.
- Tiểu Tịch à, tôi muốn xin nghỉ nửa ngày.
Đường Tư Dĩnh nói với giọng điệu rất gấp gáp.
- Sao thế?
Diệp Tiểu Tịch ngạc nhiên hỏi lại.
- Dì Vân bị thương, tôi phải vào bệnh viện một chuyến.
Đường Tư Dĩnh giải thích.
- Sao Vân Di lại bị thương?
Diệp Tiểu Tịch cũng cuống lên:
- Để tôi nói cho Mộ Thần…
- Đừng, tuyệt đối không được nói với anh ấy.
Đường Tư Dĩnh vội ngăn cô lại.