Núi thấp sân nhỏ, Trần Mộc tìm đến Hách lão để nghe ngóng tin tức. "Trước đây cũng không náo nhiệt giống như bây giờ." Hách lão cau mày hút thuốc. "Năm nay có chút không đúng lắm. Ngay cả dược điền được trông nom cẩn thận cũng không thoát khỏi." Hách lão cũng lo lắng. "Trước đây ứng đối như thế nào?" Trần Mộc hỏi. "Có dược phấn khu thú, pháp khí chấn nhiếp, cũng có thể thuần dưỡng dị thú để đối kháng và lùng giết." "Giống như Tống giám viện sao?" "Đúng." Hách lão gật đầu: "Nghe...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.