Người Dịch: Whistle Trong không gian tối đen như mực, sắc mặt Trần Mộc rất khó coi. Rốt cuộc là mình đã dính vào chuyện này khi nào vậy? Mà thôi mặc kệ đi, chạy khỏi đây trước đã rồi tính. - Chỉ Địa Thành Cương.... Chờ một chút. Trần Mộc đột nhiên nhíu mày. - Hình như mình đã từng trải qua cảm giác này rồi..... Hắn lại ngẩng đầu lên quan sát. - Vô hạn tuần hoàn.... Huyễn cảnh? Tuyết yêu? Đoạn hồi ức không mấy tốt đẹp khi còn ở Lãnh Nguyệt sơn lại ùa về. Thất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.