Tàn nguyệt treo trên trời, trên sông Tháp Hà sương mù mịt mờ. Bảy tám chiếc thuyền đang lao trong màn sương nhanh chóng chạy tới thượng du của sông Tháp Hà. Trần Mộc lúng túng ngồi ở mũi thuyền, tận lực khống chế để mình không quay đầu lại. Chỗ đuôi thuyền, cái khuôn mặt loang lổ của Lâm Xác đang đỏ lên, nhưng y vẫn như cũ đang không ngừng chèo thuyền. Con mắt của y trừng trừng tên tiểu đệ áo xám phía trước rồi hận đến ngứa răng. Y là một đường chủ của Kinh Hồng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.