"Những người khác đâu?" Trần Mộc dò xét trái phải, không gặp Thành Minh, cũng không còn thấy Hà đạo nhân. "Chỉ có mình đệ, đệ lén chạy ra đây." Thành Minh cười hắc hắc. "Không sợ bị người bắt cóc à?" Trần Mộc trợn mắt. "Không ai có thể bắt cóc được đệ." Thành Minh lộ vẻ ngạo mạn. "Vậy nếu như ta bao ăn bao ở thì đệ có đi theo ta không?" Trần Mộc cười tủm tỉm. "Thật á!" Hai mắt Thành Minh lập tức sáng long lanh. "Xem đi, thật ra muốn bắt cóc đệ rất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.