Trên đỉnh núi thấp, sắc mặt Lâm Túc âm trầm đứng ở trên ngọn cây già nhìn chằm chằm vào mảnh đình viện tối thui bên dưới. - Rốt cuộc thì gã Dương Hoàn này đang làm cái quái gì vậy? - Tại sao lại từ bỏ một cục diện tốt như vậy? - Bí pháp Ngưng khiếu …. Lâm Túc nghĩ đến kết quả thì trong lòng thầm hận, nhưng hắn ta lại không thể giúp được gì. Một hồi lâu sau mới khôi phục bình tĩnh. - Tên Trần Mộc kia sẽ không bị vụ hỗn loạn này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.