“Sở thiếu hiệp khách sáo rồi, nếu ngươi muốn ra ngoài thì cứ nói với ta, ta sắp xếp người dẫn ngươi đi du ngoan.” Ấn tượng của Từ Toại đối với Sở Lương không tệ, chỉ cảm thấy thiếu niên này hào hoa phong nhã lại có lễ phép, không giống như sư phụ của hắn viết hẳn hai chữ “lưu manh” lên trên mặt. “Không phiền phức, tự ta đi một chút cũng thoải mái hơn.” Sở Lương từ chối khéo, nói. Qua một lát, hắn ra khỏi Kiếm Lư. Đứng ở ven đường trong chốc lát, đợi một chiếc xe
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.