“Nhà của ta chín đời đều đơn truyền, ta còn chưa kịp sinh con nối dõi, các ngươi không thể giết ta!” Phù! Ánh Tâm Chúc lại bắt đầu chập chờn. “…” Lâm Bắc cũng cạn lời. “Ngay cả cầu xin tha thứ mà ngươi cũng nói dối cho được.” “Ta không có.” Nam tử ngại ngùng lúng túng, nói: “Chỉ là nhà hàng xóm của ta có một đứa con trai, thật ra đó là con của ta, chuyện này bình thường ta cũng không nhớ đến… Chỉ có một đứa này thôi, mai này cũng không thể dưỡng lão cho ta
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.