"Bình thường ngươi không đến Ngọc Kiếm Phong chơi với ta, đương nhiên không nhìn thấy được." Từ Tử Tình nghiêng đầu oán trách một câu. "Ngọc Kiếm Phong... Làm sao ta dám đi.” Sở Lương cười nói. "Hừ." Tiểu cô nương hờn dỗi hừ một tiếng, đang định nói gì đó thì thấy Viên Chuyết quay lại cắt ngang cuộc trò chuyện giữa hai người. "Sở sư đệ, đây là công pháp song tu mà ngươi cần." Hắn đưa một cuốn sách thay vì một ngọc giản, khó trách cần tự tay đi lấy, cuốn sách này nhìn đi lên đã có chút năm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.