Nói đơn giản hơn chính là, di chuyển gặp trở ngại. Sau khi sử dụng hết chân khí, Sở Lương thoáng nghỉ ngơi một lúc, dựa vào tảng đá lớn, ngước mặt lên nhìn trời. Tối nay mười lăm. Mặt trăng tròn vành vạnh. Một con chim bay qua mặt trăng, bóng dáng cô hồng chiếu rọi vào ánh trăng, giống như một bức tranh thuỷ mặc. Hửm? Nhìn hình ảnh này, Sở Lương đột nhiên hiểu ra gì đó. Công hiệu của Bàn Đào Tửu vẫn chưa hết, tư duy vốn đã nhanh nhẹn của hắn trở nên vô cùng thông suốt. Lập tức nghĩ đến
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.