Mục lục
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Điện Bảo Từ là nơi tụng kinh cầu phúc, trong sân đặt một cái lư đỉnh vuông vức, dùng để thắp hương đốt lửa, trong đỉnh quanh năm hương hỏa không dứt, khói bay lượn lờ.

Cây ngô đồng trong sân cao lớn rậm rạp, bóng cây có thể che khuất hơn nửa điện Bảo Từ, đúng lúc vào thu lá vàng, lá rụng xào xạc, rơi đầy thềm ngọc trắng.

Dưới sự hộ tống của Lý thượng cung đi vào, chỉ thấy hai ba tiểu cung nữ đang quét tước lá rụng trên mặt đất, động tác không nhanh không chậm.

Mấy tiểu cung nữ vừa làm việc vừa vui cười, trong đó có một người nghe thấy tiếng bước chân tới gần, lập tức dùng khuỷu tay huých người bên cạnh, mọi người phát hiện có người tới, lúc này mới đồng loạt thu lại tiếng cười, cúi đầu làm ra vẻ chăm chỉ làm việc.

"Thỉnh an Lý thượng cung."

Mấy cung nữ khom người hành lễ, lui sang một bên nhường đường.

Lý thượng cung không đặt ánh mắt lên mấy tiểu cung nữ, vẫn luôn lưu ý thần tình trên mặt, thấy không lộ ra vẻ gì bất mãn với điện Bảo Từ, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Tam nương tử không cần lo lắng chuyện cơm áo, những thứ này hạ quan tự sẽ sắp xếp ổn thỏa, Thái Hậu nương nương thương tiếc Tam nương tử, không nỡ để nương tử chịu khổ, hết thảy đồ dùng đều lấy thứ tốt nhất, Tam nương tử cũng không cần sợ chuyện Đại Lý Tự điều tra, Thái Hậu nương nương cũng sẽ dàn xếp cho người, chỉ cần an tâm ở lại, một tháng sau liền có thể về nhà."

"Ta biết cô mẫu quan tâm, nhưng lần này ta ở lại điện Bảo Từ, trên người cũng gánh tội danh, có thể vào ở đã là bệ hạ khai ân, thật sự không cần quá mức chiếu cố ta bên này, trong cung nhiều tai mắt, đồ dùng của ta nếu vượt quá, lời ra tiếng vào truyền ra ngoài, sẽ không tốt cho cô mẫu phải không?"

Nghe người nhà nói Thái Hậu nương nương và Vĩnh Ninh Hầu phủ dần thất thế, không còn vẻ vang như xưa, cho nên có chút ngại ngùng làm phiền Thái Hậu nương nương chiếu cố như vậy.

"Tam nương tử nói đùa, những lo lắng này đều sẽ không có."

Lý thượng cung cúi đầu ghé sát tai , nhỏ giọng nói: "Trung cung không chủ, hậu cung trống không, toàn bộ chủ tử trong hậu cung đếm trên đầu ngón tay cũng đủ, bệ hạ không để ý chuyện vặt vãnh trong hậu cung, hơn nữa Thái Hậu nương nương nắm giữ hậu cung nhiều năm, chút chuyện nhỏ này vẫn có thể làm chủ, những đồ vật tích góp lâu năm của Nội Thị Sảnh đều dùng không hết, Tam nương tử không cần lo lắng những chuyện này, ăn gì dùng gì chỉ cần phân phó một tiếng, tự sẽ có người đi làm."

"Như vậy, đa tạ Thái Hậu nương nương, đa tạ Lý cô cô chiếu cố."

"Tam nương tử khách khí."

Chỗ ở của được sắp xếp ở thiên điện phía sau điện Bảo Từ, nàng đang thu dọn quần áo tùy thân trong tẩm điện, chẳng mấy chốc có một cung nữ dung mạo thanh tú đi vào.

"Nô tỳ Thải Luyện, thỉnh an Tam nương tử." Thải Luyện đứng ở cửa tẩm điện, khom gối hành lễ với đang thu dọn màn che giường, sau đó vội vàng đi qua, đỡ  ngồi xuống ghế, "Những việc vặt này cứ để nô tỳ làm, nương tử ngồi xuống nghỉ ngơi, uống ngụm trà đi."

"Không cần không cần, đều là chút chuyện nhỏ, ta đều có thể làm."

Trong Vĩnh Ninh Hầu phủ cũng có rất nhiều nha hoàn bà tử hầu hạ ở Sưởng Hoan Các, nhưng  từ nhỏ đã tự lực cánh sinh, nàng đã quen tự mình làm, thường cùng nha hoàn bà tử làm chút việc vặt, nàng vốn là người không ngồi yên, coi như giãn gân cốt.

Ở điện Bảo Từ mấy ngày, không thể tùy ý ra ngoài, mỗi ngày nhiều nhất chính là đi dạo quanh điện Bảo Từ, ngày tháng trôi qua nhàm chán, nhưng cũng rất yên bình.

Chỉ là nhiều ngày không gặp Tiểu Bảo, Có chút nhớ Tiểu Bảo, cũng rất nhớ Hoắc thị.

Thái Hậu nhớ thương cháu gái, cách hai ngày lại để Lý thượng cung qua xem, gõ cửa răn đe đám cung nữ thái giám trực ở điện Bảo Từ, không thể để bất cứ kẻ nào coi thường con gái của Vĩnh Ninh Hầu phủ.

"Nghe nói hôm nay trong cung tổ chức tiệc, mời rất nhiều đại thần và gia quyến quan viên vào cung, ngự trù phòng bận rộn, cho nên hôm nay cơm canh sẽ đưa tới muộn một chút." Thải Luyện lấy cơm canh trong hộp ra, bày từng món lên bàn gỗ tròn.

"Cùng ngồi xuống ăn đi, mấy ngày nay đa tạ muội đã chăm sóc ta."  gọi Thải Luyện ngồi xuống ăn cơm.

"Không thể không thể, trong cung không có quy củ không thành phép tắc, hai chữ quy củ từ ngày đầu tiên vào cung phải khắc sâu ghi nhớ trong lòng, là điều cung nữ tuyệt đối không thể quên, Tam nương tử là chủ tử, Thải Luyện là nô tỳ, tôn ti rõ ràng." Thải Luyện cười từ chối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK