“Aa.” Ngô Diệp còn chưa phản ứng kịp đã bị cái lỗ đen hút vào, tại lỗ đen không gian phía dưới quản chi ngươi lại mạnh cũng chỉ có bị xoắn giết phần. Xung quanh chỉ để lại đang nằm trên mặt đất không có sinh cơ Trường Phong cùng Tề Hữu.
“Ực.” Nhìn Ngô Diệp một Vương Tôn cảnh vậy mà không kịp phản kháng bị lỗ đen xoắn giết mấy người không khỏi nuốt một miệng nước bọt. Nếu không phải còn thấy hai cái thi thể ở đấy mọi người còn tưởng rằng đó chỉ là ảo giác.
“Chấu chấu đã xe.” Đối với kết quả này Lạc Thiên không thèm để ý nói, tựa hồ hắn chỉ vừa giết một con kiến vậy.
“Không sao chứ, Ngô Diệp thế nhưng Thanh Huyền Môn người, hơn nữa còn rất được môn phái xem trọng đấy.” Nam Cung Thanh Thanh có chút lo lắng nói, nếu giết Trường Phong cùng Tề Hữu thì thôi, nàng cũng sẽ không cho rằng vì hai kẻ đã chết đi mà Ngọc Thanh Phái sẽ xử phạt Lạc Thiên. Nhưng Ngô Diệp lại khác, hắn là đệ nhất thiên tài của Thanh Huyền Môn, việc này e rằng bọn họ sẽ không cứ như thế mà bỏ qua.
“Một cái Thanh Huyền Môn mà thôi, không đáng để lo.” Lạc Thiên không thèm để ý nói, Thanh Huyền Môn trong mắt hắn ngay cả tiểu môn phái cũng không phải, cần gì phải để ý.
“Được rồi, ta phải rời đi, các ngươi tốt nhất hãy rời đi Thái Lượng Thành, nơi đây sắp tới sẽ không an bình .” Nhìn Nam Cung tỷ muội Lạc Thiên lạnh nhạt nói rồi biến mất tại chỗ.
“Hừ, lần nào cũng ra vẻ cao lạnh.” Nam Cung Oánh tức giận oán thầm.
“Được rồi, nếu hắn đã nói Thái Lượng Thành sắp có chuyện thì ắt sẽ không giả, chúng ta còn tranh thủ trở về đi.” Nam Cung Thanh bật cười nhìn muội muội nói.
Tại trên một dãy núi trong, Lạc Thiên trong tay xuất hiện một cái bình gỗ, khi cái bình gỗ này xuất hiện thời điểm, không gian nổi lên từng tuyến sinh mệnh, tựa hồ cho dù cái bình gỗ chưa mở nắp nhưng chỉ cần mùi thơm từ nó phát ra cũng sẽ khiến ngươi thọ mệnh tăng thêm ngàn năm lâu.
Lạc Thiên mở nắp đổ ra một chất dịch lỏng xuống một cái hố hắn đã làm sẵn. Chất lỏng nhìn như thạch tuyền được làm bằng ngọc, chúng có màu xanh lục, chỉ cần nhìn thôi đã khiến người tâm thần thằng hoa.
Đây là Sinh Mệnh Ngọc Tuyền, có thể khiến cho Luyện Hư cảnh phía dưới trực tiếp tăng lên năm vạn năm tuổi thọ, hơn nữa nó còn có thể giải được bách độc cùng hồi phục thương thế Thánh Dược. Có thể nói loại này Thánh Dược có thể khiến tu sĩ cảnh giới phía dưới Luyện Hư vì đó mà điên cuồng.
Đây là một lần kiếp trước lúc Lạc Thiên mới xuất sơn giết một tuyệt thế thiên tài có được chiến lợi phẩm, lần này hắn lấy ra là để mưu đồ một số việc nên lựa chọn Sinh Mệnh .
Làm xong hết thảy Lạc Thiên tay khẽ vẫy, không gian xung quanh hiện lên một tầng trận pháp, tại trận pháp này Thánh Tôn phía dưới không ai có thể vào được. Trận pháp được thiết lập tầm ba tháng sẽ tự động phá giải, như vậy thời gian hiển nhiên đủ cho Ma Tộc cùng Vũ Đế khác phát hiện và chuẩn bị đầy đủ, tới lúc đó sẽ có một hồi long tranh hổ đấu.
Tại một gian phòng trong, Lạc Thiên ngồi xếp bằng tu luyện, mọi thứ hắn đã chuẩn bị xong, chỉ cần gió đông nữa thì mọi chuyện sẽ bắt đầu.
Vận chuyển công pháp Lạc Thiên bắt đầu tu luyện, một năm qua đi, cảnh giới của hắn đã là Phá Cung đỉnh phong, chỉ còn thiếu chút nữa sẽ đột phá tới Trúc Cơ.
Trúc Cơ cảnh là giai đoạn cực kỳ quan trọng của tu sĩ, tại cảnh giới này có ba giai đoạn phải trải qua. Đó là Linh Hồn sẽ lột xác thành Nguyên Thần, Huyết Mạch diễn hóa ra thành Khí Huyết, cùng với Căn Cơ khi Trúc Cơ.
Nguyên Thần là một loại linh hồn lực lượng, nó có thể tấn công cùng với dò xét xung quanh khi không cần mở mắt, trong đó còn có thể phụ trợ luyện dược, bày trận cùng với dễ dàng khống chế sức mạnh…
Khí Huyết là một loại được diễn biến ra từ Huyết Mạch, bình thường tu sĩ Huyết Mạch càng mạnh thì khi diễn hóa ra Khí Huyết sẽ càng nhiều so với cùng giai, ví dụ như tu sĩ có Huyết Mạch Phàm Huyết thì chỉ có thể diễn hóa thêm 100 sợi, Thánh Huyết có thể diễn hóa thêm 200 sợi, Tiên Huyết có thể diễn hóa thêm 300 sợi, Thần Huyết có thể diễn hóa thêm 400 sợi.
Còn đúc luyện căn cơ khi tới Trúc Cơ cảnh là một loại cực kỳ khó, bởi vì mỗi tu sĩ đều chỉ có một lần trúc cơ. Khi bắt đầu Trúc Cơ ngươi sẽ phải áp súc một vòng trúc cơ mười lần, cứ như vậy tuần hoàn chín lần, ngươi sẽ phải áp súc chín mươi lần, bình thường tu sĩ nguyên lực có hạn, khi áp súc một phần nguyên lực sẽ thiếu đi một phần, có rất nhiều người vì nguyên lực không tinh thuần hoặc Nê Hoàn Cung quá nhỏ nên lúc Trúc Cơ thường thiếu nguyên lực để áp súc.
Thời Gian ba tháng trồi qua, đang ngồi Lạc Thiên bỗng nhiên mở mắt nhìn về một phía khẽ nói :” Tới rồi sao!.”
Tại một dẫy núi giáp ở giữa Thiên Huyền Giới cùng Đoạn Nhận Giới trong, có tụ tập một đám người, mỗi người trong đều là đế uy hạo dãng, quét ngang vạn giới, bọn họ hiển nhiên là Vũ Đế cùng Ma Đế, Yêu Đế của Thiên Huyền Giới cùng Ma Giới.
“Sư huynh, lần này bỗng nhiên xuất hiện Sinh Mệnh Ngọc Tuyền liệu có phải hay không là một cái bậy?.” Trong đó có một vị khuôn mặt thanh tú nam tử trong đám người nhìn một vị trung niên tuổi bốn mươi nhàn nhạt hỏi. Vốn hắn đang bế quan thì có đệ tử vào báo ở Nam Vực xuất hiện Sinh Mệnh Ngọc Tuyền nên nhịn không được muốn chiếm một số ít để sử dụng, dù sao có thể tăng năm vạn năm tuổi thọ không phải ai cũng nhịn được.
“Mặc kệ là bẫy hay không phải bẫy, chỉ cần chúng ta lấy được Sinh Mệnh Ngọc Tuyền rồi chạy đi là tốt rồi.” Vị trung niên phía trước ánh mắt bôi qua nhàn nhạt ba động khẽ nói.
Ở đây tất cả đều là tân tấn Vũ Đế của Thiên Đồ đại lục, vốn đều tính đột phá tới Vũ Đế lúc bế quan củng cố cảnh giới rồi đi lên thượng vị diện, chỉ là không ngờ lại nghe được Nam Vực vậy mà xuất hiện Sinh Mệnh Ngọc Tuyền nên không nhịn được muốn tới phân một hớp canh, chỉ là không ngờ lần này vậy mà nhiều người tới như vậy.
“Đây là Thiên Đồ đại lục, Ma Tộc các ngươi nếu muốn nhúng chàm đồ của Thiên Đồ đại lục chúng ta không khỏi quá không coi ai ra gì đi.” Một vị Vũ Đế trong đó nhịn không được rốt cuộc mở miệng nói. Hắn là Sơn Kiêu Môn một vị Vũ Đế tại Nam Vực, uy danh cực kỳ hiên hách.
“Đúng vậy, đây là Thiên Đồ đại lục mà không phải Ma Giới bọn ngươi, Sinh Mệnh Ngọc Tuyền vốn dĩ thuộc về bọn ta.” Một vị Yêu Đế cũng nhàn nhã nói, dù hắn không thích Nhân Tộc nhưng đứng trên lập trường vẫn phải nói một đôi câu.
“Kiệt kiệt, Đoạn Nhận giới bị chúng ta chiếm dữ lâu như vậy không thấy các ngươi ra tay can thiệp, bây giờ lại xuất hiện Sinh Mệnh Ngọc Tuyền thì xông ra muốn cướp, không cảm thấy xấu hổ hay sao mà còn dám nói như vậy?.” Một vị Ma Đế cười quái dị trào phúng nói, hiển nhiên rất khinh thường hành vi của mấy vị Vũ Đế cùng Yêu Đế.
“Vị này Ma Đế nói sai rồi, bảo vật người có duyên được, hơn nữa mọi việc đều có trước sau, Sinh Mệnh Ngọc Tuyền xuất hiện tại Thiên Đồ đại lục như vậy nên là thuộc về bản dân địa phương bọn ta, các ngươi làm như vậy sẽ chỉ trái với quy luật mà thôi.” Một vị Vũ Đế trong đó không cho là đúng cười nhạt nói.
“Phí lời thật nhiều, đã như muốn có được bảo vật như vậy xem ra phải dựa vào nắm đấm.” Vị kia ma đế cũng lười nói chuyện trực tiếp tế ra một món Đế Bảo, hiển nhiên chuẩn bị động thủ.
Mấy vị Vũ Đế cùng Ma Đế khác cũng lấy ra đế bảo, hiển nhiên chỉ cần một lời không hợp là muốn động thủ.
“Muốn động thủ sao, đã vậy ta co các ngươi thêm liều thuốc mạnh đi.” Lạc Thiên dùng Ản Không Gian đứng trên không cười nhạt nói. Đối với Ma Đế, Yêu Đế cùng Vũ Đế hai bên hắn chẳng muốn quản sống chết, một bên là kẻ thù muôn đời của Nhân Tộc, một bên khi Nam Vực bị Ma Tộc tiến công đều không muốn cứu giúp, bây giờ phát hiện Sinh Mệnh Ngọc Tuyền lại nói mình là người của Thiên Đồ đại lục, hắn mới không thèm để ý bọn họ.
Tay phải khẽ vẫy, không gian phía dưới rung động, Sinh Mệnh Ngọc Tuyền bắt đầu bốc hơi. Sinh Mệnh Ngọc Tuyền khi xuất thế nếu không có dụng cụ đặc chế để chứa đựng thì nó sẽ tự động bốc hơi, Lạc Thiên lần này là muốn mấy vị Vũ Đế sớm động thủ một chút nên mới làm vậy.
“Giết.” Một vị Vũ Đế nhìn thấy Sinh Mệnh Ngọc Tuyền bốc hơi không chờ được nữa gầm lên ra tay. Vừa ra tay đã là đế uy quét ngang bát hoang, vạn vực run rẩy, sinh linh tại đế uy phía dưới đều lộ ra nhỏ yếu.
“Giết.” Mấy vị Ma Đế cũng không chờ được nữa trực tiếp ra tay, mỗi người đều tế ra Đế Bảo trực tiếp tìm đối thủ.
Tại chiến trường trung các loại binh khí vung vãi khắp mọi nơi, thiên địa đều trần ngập hủy diệt khí tức, bóng đêm bao trùm lấy cả Nam Vực, khiến cho sinh linh run rẩy không hiểu tại sao.
Các môn phái Thiên Đồ đại lục đều nhìn lên Thiên Kính xem cuộc chiến, đây có thể nói là cuộc chiến kinh thiên nhất của Thiên Đồ đại lục, nhất là Nam Vực bọn họ càng muốn biết kết quả của trận chiến này, nếu Vũ Đế thắng thì như vậy Nam Vực bọn họ rất có thể sẽ chuyển cơ khi quyết một trận tử đấu cùng Ma Tộc.
“Aa.” Từng tiếng thảm thiết kêu rên vang vọng Thiên Đồ đại lục. Vốn Đế cấp chiến đấu hẳn là ảnh hưởng toàn bộ Nam Vực nhưng ngoại trừ đế uy trần ngập bừa bãi ra Nam Vực không hề bị Đế cấp chiến đấu thay đổi, điều này không có ai để ý, bọn họ chú ý là muốn biết kết quả của trận chiến này mà thôi, chỉ là không ai biết khi một vị Đế cấp ngã xuống thì máu của họ bị thấm vào đất rồi biến mất.
Tại chiến đấu trong một vị Vũ Đế sắp cướp được Sinh Mệnh Ngọc Tuyền thì bị mấy người khác vây công hóa thành huyết vụ, ngay cả kêu rên cũng không kịp.
“Là nên kết thúc.” Qua một đoạn thời gian Lạc Thiên nhìn có chút buồn chán chiến đấu kia hờ hững nhẹ nói.
“Oành.” Bỗng nhiên thiên không phát sáng, tại trên bầu trời quang mang bỗng nhiên nở rộ ra từng sợi tiên quang, chúng như được đúc từ hoàng kim, từng sợi tiên quang như chiếu rọi vạn giới, thắp sáng Thập Thiên Vũ Trụ.
“Hả.” Đang chiến đấu mấy vị Đế Cấp cùng người xem Thiên Đồ đại lục giật mình nhìn sang.
Chẳng biết lúc nào ở thiên không xuất hiện một nam tử quanh thân tiên quang trào dâng như vũ hóa phi tiên, nam tử tuổi chừng hai mươi linh, khuôn mặt hoàn mỹ vô song, vạn cổ khó có, tóc trắng dài tới hông càng lộ ra càng tang thương cùng thê mỹ, được lắm Vạn Cổ khó có mỹ nam tử.
“Là Thiên nhi.” Là ca ca.” Nam Cung Vân, Lạc Phong cùng Lạc Tuyết cùng mọi người Ngọc Thanh Phái giật mình kinh hô. Bọn họ trăm vạn điều không ngờ nam tử hoàn mỹ gần như vạn cổ khó có kia lại là Lạc Thiên.
Nhìn mấy vị còn lại Đế cấp Lạc Thiên lạnh nhạt mà hờ hững khẽ nói :” Nên ta thu hoạch thời điểm.”
Tay khẽ vẫy, không gian phong tỏa, tại không gian này phía dưới dù là vô thượng cự đầu cũng khó mà phá vỡ. ”Oanh” Bỗng nhiên mặt đất nổi lên một vật hình mâm tròn, một cái rất bình thường mâm tròn, chúng ở giữa có đựng lấy Sinh Mệnh Ngọc Tuyền cùng một chất dịch màu đỏ, đây là Bổn Nguyên Đế Lực của Vũ Đế, Yêu Đế cùng Ma Đế.
Bổn Nguyên Nguyên Lực là do Nguyên Lực lột xác mà thành, Bổn Nguyên Nguyên Lực khi lột xác ngoại trừ có thể giúp Đế cấp trở lên tu sĩ phát huy ra lực công kích gấp mười lần trở lên ra còn có thể giúp hậu bối tu sĩ khi đột phá Trúc Cơ gia trì Nguyên Lực để áp súc được nhiều Vòng Trúc Cơ hơn, tất nhiên tùy người thiên phú mà áp súc được mấy vòng trúc cơ, nếu là tu sĩ bình thường thì Đế cấp thường không nguyện ý tổn hao nguyên khí để giúp hậu bối Trúc Cơ.
“Vẫn còn thiếu một chút, mấy người các ngươi tới đi.” Lạc Thiên nhìn mấy vị Đế cấp còn sót lại nở nụ cười đầy mị lực khẽ nói, chỉ là trong mắt đám Đế cấp kia lại như tử thần mỉm cười vậy.
“Tư.” Không gian xung quanh bắt đầu trở nên phong bạo, mấy vị Đế cấp còn chưa kịp kêu thảm đã bị không gian cắt xé thành từng khúc, còn sót lại Bổn Nguyên Nguyên Lực thì bị Thập Thiên Phù Cơ hút vào.
“Ực.” Nhìn Lạc Thiên chỉ đứng im vậy mà giết mấy vị Đế cấp cả Thiên Đồ đại lục không khỏi nuốt nước miếng một phát. Đế cấp đối với họ mà nói có thể xem như thần linh, vậy mà bây giờ trong tay Lạc Thiên lại như gà đất chó sanh tùy ý mà giết vậy, cái này khiến người rợn cả tóc gáy lên.
Nhất là Lạc Tuyết đám người, bọn họ không ngờ Lạc Thiên từ khi xuất hiện vậy mà như biến thành người khác vậy, hắn tựa là như vậy quen thuộc lại tựa như vậy xa lạ, bọn họ cảm giác được mình càng ngày càng không hiểu Lạc thiên, điều này làm họ bắt đầu sợ hãi.
( bởi vì mình không biết miêu tả một đám tu sĩ ẩu tả với nhau như thế nào nên chỉ có thể viết tạm như vậy, nếu có gì không được mông ace thông cảm nhé! Khuyến cáo ae khi đọc truyện nên mở một bài nhạc nào đó khá kích thích rồi đọc nhé!)