Thoát khỏi Mê Huyễn Cốc nên bọn người Thiên Tà cũng thoải mái hơn rất nhiều. Bọn họ rừng lại trong một cái nhà hoang nhỏ ở mép rừng nghỉ ngơi qua đêm.
Ban đêm, ánh trăng sáng vô cùng, Thiên Tà một mình đi ra bờ sông tắm rửa.
Cởi sạch quần áo, Thiên Tà nhảy xuống dòng suối bắt đầu tắm rửa. Vừa ngoi đầu lên từ dưới mặt nước thì tiếng bước chân truyền tới. Hắn vội vàng núp sau tảng đá, do trăng khá sáng lên hắn nhìn thấy hai bóng người mặc đồ trắng đang đi tới. Lập tức nhận ra đó là hai cô nàng đệ tử Dương Tuyết và Tô Phương.
Dương Tuyết, nói:
- Chúng ta tắm rửa một chút đi.
Sau đó bắt đầu cởi bỏ quần áo, từng kiện quần áo rơi xuống, Thiên Tà có thể nhìn thấy thân thể trần truồng dưới bóng trăng. Một bộ ngực to lớn bên trên có hai hạt đậu hồng. Phía dưới đào nguyên có vài sợi lông đen ít ỏi, lộ ra hai mép hồng hào. Tô Phương ở bên cạnh, nói:
- Tuyết tỷ tỷ thân hình đẹp quá.
Sau đó cũng cởi bỏ quần áo của mình. Cái yếm màu trắng rơi xuống, một đôi cực lớn thỏ trắng nhảy ra lắc lư trong không khí. Sau đó đào nguyên cũng nhanh chóng lộ ra, nhưng hắn không nhìn rõ vì quá nhiều lông lá. Thiên Tà núp sau tảng đá nhìn trộm mà máu mũi chảy liên tục không ngừng.
- Tô Phương muội muội bộ ngực lớn quá.
Dương Tuyết lấy tay cầm lấy bộ ngực của Tô Phương nhưng cầm mãi không hết, nàng kêu lên.
Tô Phương ngại ngùng, nói
- Lớn có gì tốt, muội muội muốn nó như của tỷ tỷ thôi. Chứ ngực muội quá lớn lên nhiều khi cũng vướng víu lắm.
- Muội lớn vậy mà còn không thích, nhiều người muốn lớn như muội mà còn không được đâu. Thôi xuống tắm đi.
Sau đó hai người xuống nước, bắt đầu chà sát thân thể. Tô Phương nói:
- Tỷ tỷ thích Thiên Tà trưởng lão phải không, mấy hôm nay muội phát hiện tỷ tỷ thường xuyên nhìn trộm Thiên Tà trưởng lão rồi cười thầm nhé.
Dương Tuyết nghe vậy hơi đỏ mặt lên, lắp bắp, nói:
- Ta... Ta không có, muội nhìn lầm rồi.
- Không có thật sao, sao mặt tỷ lại đỏ vậy, lại còn nói lắp nữa.
- Ta... Ta... Đúng vậy, ta thích Thiên Tà trưởng lão thì làm sao, đừng nói là muội không thích, ta không tin đâu.
- Đúng vậy nha, muội cũng thích Thiên Tà trưởng lão đó, mà không chỉ có muội, Băng Nguyệt cung có ai không thích Thiên Tà trưởng lão đâu.
Tô Phương cũng không cãi lại Dương Tuyết, nàng gật đầu.
- Tỷ tỷ, chúng ta có lên nói cho Thiên Tà trưởng lão biết không?
- Ta... Không biết, nếu như Thiên Tà trưởng lão không thích chúng ta thì sao.
- Nhưng mà không nói thì trong lòng khó chịu nha. Với lại muội nghĩ Thiên Tà trưởng lão cũng thích chúng ta mà , nếu không hắn làm gì tốt với chúng ta quá vậy.
- ...
- Nói cho tỷ một chuyện bí mật nha, muội thấy Thiên Tà trưởng lão rất hay nhìn chằm chằm vào ngực chúng ta. Mỗi lần bị hắn nhìn, người muội lại ngứa ngáy khó chịu, như có ngọn lửa nóng rực chạy khắp toàn thân vậy.
Dương Tuyết nghe xong, lẩm bẩm:
- Thiên Tà trưởng lão nhìn ngực chúng ta sao.
- Đúng nha.
- Đúng gì mà đúng, muội trở lên dâm đãng từ khi nào vậy, lại còn bị nhìn khiến toàn thân ngứa ngáy nữa.
- Muội... Muội đâu có... Tỷ tỷ trêu chọc muội.
Thiên Tà núp một bên nghe hai người nói chuyện, trong lòng thầm nói, không ngờ mình chỉ nhìn một chút lại bị phát hiện, quá sơ suất rồi. Sau đó lại ngẩng đầu lên nhìn hai người đang đùa bỡn dưới nước, thấy hai bộ ngực lớn bị nhào nặn biến hình, Thiên Tà nuốt nước miếng cái "" Ực "". Đang định nhẹ nhàng rời đi thì trượt chân ngã bùm xuống nước. Dương Tuyết và Tô Phương giật mình, hai tay che trước ngực, nói:
- Ai, Ai đó.
Thiên Tà biết mình bị phát hiện, trong lòng cười khổ, ngoi lên mặt nước, nói:
- Là ta...
- Thiên Tà trưởng lão, là ngài sao? Sao ngài lại ở đây.
- Ta đang tắm thì hai người đến lên mới phải núp sau tảng đá.
- Vậy là vừa rồi chúng ta nói...
- Ta... Ta không nghe thấy gì cả. Ta đi về trước.
Thiên Tà nói xong, từ từ tiến vào bờ. Dương Tuyết và Lãnh Dao cũng biết rõ là vừa rồi hai người nói chuyện với nhau đã bị hắn nghe thấy. Hai người đỏ bừng mặt, nhìn nhau rồi gật gật đầu. Tô Phương kéo hắn lại, nói:
- Vừa rồi Trưởng lão bị chúng ta đến khiến cho chưa tắm rửa xong, bây giờ đệ tử chịu phạt tắm rửa cho trưởng lão được không?.
Nói xong từ phía sau bắt đầu kỳ cọ cho hắn. Dương Tuyết cũng tiến đến giúp sức, sau đó nói nhỏ:
- Vừa rồi đệ tử nói chuyện trưởng lão đều nghe được phải không?
Biết đã không thể không thừa nhận lên Thiên Tà dứt khoát gật đầu.
- Nếu Thiên Tà trưởng lão đã nghe được, không biết trưởng lão có... Có thích chúng ta không.
Tô Phương nói, đồng thời còn dùng bộ ngực lớn của mình cọ cọ lưng hắn.
Thiên Tà làm sao còn chịu nổi nữa, hắn kéo Dương Tuyết vào trong ngực mình, gặm nhấm đôi môi của nàng, hai tay cũng vuốt ve khắp cơ thể nàng. Dương Tuyết cũng kịch liệt đáp lại hắn, phía sau Tô Phương cũng không nhàn rỗi, bộ ngực không ngừng cọ sát lưng hắn, hai tay cũng đã nhẹ nhàng nắm vuốt Cự Long.
Sau vài phút, Thiên Tà tách hai chân Dương Tuyết ra, Cự Long chậm rãi tiến vào đào nguyên, đâm xuyên qua một lớp màng mỏng. Dương Tuyết kêu lên đau đớn, nước mắt tràn ra, lần đầu tiên trong đời đào nguyên của nàng bị Cự Long tiến vào khai phá.
Dương Tuyết hai tay ôm chặt lấy hắn, chân quắp lấy eo của hắn, rên rỉ:
- Thiên Tà trưởng lão... Đệ tử đã là của người. Thứ của Trưởng lão cuối cùng cũng đã tiến vào... thân thể của ta. Đệ tử mong muốn như vậy... Từ lâu rồi... Nhanh di chuyển... Ta muốn...
Thiên Tà cũng không chậm rãi, Cự Long bắt đầu ra ra vào vào. Tô Phương đã đi tới bên cạnh hắn, nhẹ nhàng liếm mút núm vú của hắn.
Không biết bao lâu sau Dương Tuyết kêu to một tiếng rồi gục xuống, Thiên Tà đặt nàng xuống tảng đá, Cự Long từ trong đào nguyên của Dương Tuyết chui ra ngoài, trên thân còn dính đầy chất lỏng. Tô Phương cũng đã chịu không nổi nữa, nàng đẩy ngã Thiên Tà xuống tảng đá, há mồm ngậm lấy Cự Long liếm mút, cũng mặc kệ nó mới đi ra từ đâu và còn mang theo gì.
Sau khi cảm thấy miệng hơi mỏi một chút, nàng ngồi trên người hắn, tay cầm lấy Cự Long đặt trước miệng đào nguyên của mình rồi ngồi xuống. Một tiếng kêu đau đớn lại vang lên, Tô Phương cũng là lần đầu nhưng do nàng quá gấp gáp lên Cự Long một chút cũng không dừng lại mà cắm thẳng vào sâu bên trong. Nàng gục xuống ngực hắn.
Thiên Tà cũng biết nàng đau đớn lên không ngừng vuốt ve, an ủi nàng. Một lúc sau cảm giác đau đớn biến mất, thay vào đó là ngứa ngáy khó chịu, Tô Phương lại chậm rãi đung đưa cơ thể mình.
Ba người bọn họ vẫn tiếp tục điên cuồng thêm gần hai giờ nữa, tiếng rên rỉ vang vọng khắp nơi, toàn bộ số đệ tử khác cũng kỳ lạ đến xem sau đó đỏ mặt lén lút rời đi. Nhưng trong lòng ai cũng thầm mong muốn người bị Thiên Tà trưởng lão đè lên kia là mình.
---- Mọi người đọc xong để lại cái bình luận góp ý với... Ta không thấy ai bình luận gì không biết là làm tốt hay chưa... Có bị mấy thằng ngụy quân tử Nhạc Bất Quần đi rêu rao phản đối hay không... Hay lại như bộ trước. ----