• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vài ngày sau

Thiên Tà ôm lấy Huyền Nguyệt ngồi trên ghế, chậm rãi thưởng thức trà, hoàn toàn không để ý phía trước có ba vị mỹ nữ . Ba người này là Tiên Y Phương Tuyết, Độc Y Phương Hân và Cầm nữ Diệp Mộng Kỳ. Ba vị mỹ nữ xuất hiện khiến trong phòng sáng sủa lên không ít.

Phương Hân đứng đó nhìn thấy Huyền Nguyệt ngồi yên trong lòng Thiên Tà, vẻ mặt hạnh phúc, nói:

- Gian phu dâm phụ.

Nhớ tới cảnh tượng hôm trước khi nàng đẩy cửa phòng vào, nàng hận không thể xé xác hắn ra làm tám khối.

Thiên Tà đẩy Huyền Nguyệt ra, đứng dậy đi tới trước mặt Phương Hân, ngón tay khẽ nâng cằm nàng lên, ánh mắt tràn ngập đùa bỡn nói:

- Mỹ nữ, ta nghĩ nàng lên tìm kiếm từ khác để gọi chúng ta. Gian phu dâm phụ thì không đúng rồi. Hai người chúng ta người không vợ kẻ không chồng, đều là độc thân, yêu thích lẫn nhau, làm sao lại được gọi là gian phu dâm phụ.

Phương Hân sững sờ, khuôn mặt lập tức hồng lên, mặc dù qua lớp khăn che mặt hắn cũng có thể nhìn thấy. Nàng cả người run rẩy, nghiến răng nghiến lợi, nói:

- Ngươi... Ngươi... Khốn kiếp...

- Làm sao, không lẽ nàng ghen. Àiii hôm đó không phải Ta đã nói nàng muốn cũng có thể gia nhập sao.

Nhớ tới ngày đó, Phương Hân càng thêm xấu hổ, tức giận, nàng mở cửa xông vào khi hai người bọn họ đang xxx với nhau. Càng đáng giận hơn là tên hỗn đản dâm ma này thấy nàng xông vào chỉ nhìn qua một chút, sau đó lại càng thêm điên cuồng xxx cô gái dưới thân kia. Miệng còn nói nàng có thể gia nhập.

Nhìn thấy nàng đã tức giận mặt mũi đỏ bừng, Thiên Tà quay lại ghế ngồi, lại ôm lấy Huyền Nguyệt, tựa cằm trên vai nàng, nhìn ba người nói:

- Nói đi, đến đây làm gì?

Ba cô gái nhìn nhau một chút, Diệp Mộng Kỳ nói trước:

- Từ lần trước so Cầm cùng Công tử, Mộng Kỳ học được rất nhiều điều. Mà đại lục này những người Cầm kỹ giỏi như Công tử rất ít. Đa số bọn họ đều là lánh đời cao nhân, không dễ được tiếp xúc. Lên Mộng Kỳ đã xin phép Viện trưởng chuyển đến Bắc Viện sống bên cạnh công tử, để học tập.

Từ lần so Cầm lần trước, nàng quả thật rút ra được rất nhiều điều, cộng thêm một chút tình cảm gì đó không rõ trong lòng, lên nàng mới quyết định đến đây.

Thiên Tà nhìn nàng một chút, sau đó lại nhìn qua Tiên Y Phương Tuyết ở bên cạnh, hỏi:

- Còn nàng thì sao, sao lại chạy tới đây.

Phương Tuyết như là đã có chuẩn bị từ trước, nói:

- Ngươi là duyên phận của ta. Nếu ngươi đã xuất hiện ta tất nhiên phải ở cạnh ngươi.

- Không phải ta đã nói rồi sao. Ta không tin vào những thứ đó.

- Chỉ cần ta tin là được. Không lẽ ngươi không muốn ta ở bên cạnh ngươi.

- Tốt, muốn ở bên cạnh ta, trước gọi Công tử nghe một chút.

- Cô...ng tử.

- Lại đây.

Thiên Tà nói xong để cho Huyền Nguyệt đi ra khỏi lòng mà, đợi Phương Tuyết tới gần rồi kéo nàng ngồi xuống trên đùi mình. Khiến hắn bất ngờ là nàng cũng không tránh lé, dãy dụa mà ngồi im trong lòng hắn. Đã vậy thì được nước lấn tới, không tin cô nàng này không vùng vẫy. Hai tay đặt trên ngực của nàng, cách quần áo xoa xoa. Miệng còn nói:

- Cảm giác rất tốt.

Phương Tuyết mặt hơi đỏ lên một chút, cũng không có đẩy tay hắn ta, mà chỉ là ngồi im, rúc đầu vào trong ngực hắn.

- Tốt... Đã như vậy, bản Công tử để nàng ở bên cạnh ta.

Nói xong cánh tay trên ngực càng thêm dùng sức xoa bóp. Ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Phương Hân, không hiểu sao hắn rất thích trêu chọc cô nàng này.

- Độc Y Phương Hân thì vì lý do gì đây.

Phương Hân lúc này đã cực kỳ tức giận, nàng chỉ muốn rút kiếm chém vào khuôn mặt đang cười cười trước mắt mình. Cố gắng tỉnh táo lại, nàng nở một nụ cười quyến rũ, giọng nói mang theo đầy mị hoặc, nói:

- Ta cũng như Phương Tuyết tỷ tỷ nha. Không lẽ ngươi không muốn thu nhận.

- Không thu..

-...

Thiên Tà lập tức trả lời. Không chút gì do dự. Phương Hân nghe xong hơi giật mình một chút, sau đó cơn giận dữ bị kiềm chế khi nãy lại bùng lên, mất kiểm soát.

- Khốn kiếp... Tên dâm ma nhà ngươi sao lại không thu ta. Ta cùng tỷ tỷ giống nhau như đúc, là song sinh ah. Không phải nam nhân các người muốn tỷ muội thu sạch sao.

Thiên Tà kinh ngạc nhìn nàng, mà phía trong ngực Phương Tuyết cũng ngẩng đầu lên nhìn muội muội.

- Tốt, tháo khăn che mặt ra cho ta xem một chút. Nếu giống thì ta sẽ suy nghĩ lại. Phương Tuyết cũng tháo ra cho ta xem Cựu Bách Hoa Bảng là như thế nào.

Hai người cùng tháo khăn ra, Thiên Tà nhìn không chớp mắt. Đẹp. khuôn mặt trái xoan, đôi mắt to tròn đầy đáng yêu, ngũ quan thanh tú, làn da trắng hồng, đẹp không gì tả nổi, có thể sánh ngang với Huyền Nguyệt. Đặc biệt là hai ngàn giống nhau vô cùng, từ đôi mắt, mũi, đến đôi môi đỏ mọng.

Phương Hân thấy ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào hai người, nàng còn nghe thấy tiếng nuốt nước bọt, kiêu ngạo nói:

- Thế nào, giống không.

- Gi...ống.

Thiên Tà vô ý thức nói, sau đó giật mình tỉnh táo lại.

- Che... Che lại đi.

Theo Tà cũng không dám nhìn tiếp. Hắn sợ mình hóa thân thành lang nhào vô hai người này. Đeo lại khăn che, đắc ý, nói:

- Thế nào, xem cũng xem rồi, như vậy có...

- Không thu.

-...

Không đợi nàng nói xong, hắn đã quả quyết trả lời. Huyền Nguyệt ở bên cạnh không nói gì từ lúc bắt đầu, nhưng lúc này nàng cũng vô cùng nghi hoặc. Công tử đang chơi trò gì, mỹ nữ đưa đến miệng mà không ăn. Đồng dạng Diệp Mộng Kỳ cũng vô cùng kinh ngạc. Tiên Y và Độc Y lại là chị em song sinh, hơn nữa còn giống như đang cố gắng thuyết phục hắn thu mình.

Phương Hân lúc này đã vô cùng tức giận, nói:

- Tên Dâm ma, lúc đầu ngươi không phải nói tháo...

- Ta chỉ nói sẽ suy nghĩ lại, chứ không nói chắc chắn sẽ thu. Được rồi, Mộng Kỳ, Phương Tuyết kiếm căn phòng nào nghỉ ngơi đi.

Nói xong rồi kéo Huyền Nguyệt về phòng mình, dù sao mấy mỹ nữ trước mắt quá kích thích dâm tính của hắn rồi. Không đi xả chạm một chút thì làm sao chịu nổi.

Phương Hân thấy hắn rời đi, nghiến răng nghiến lợi, nói:

- Dâm ma, ngươi đứng lại cho ta.

Thế nhưng giường như không có tác dụng, Thiên Tà đã kéo Huyền Nguyệt đi vào phòng, còn đóng luôn cửa lại. Phương Hân dậm dậm chân, nói:

- Khốn nạn, Cô nãi nãi nhất định sẽ khiến ngươi phải đồng ý. Chỉ cần cô nãi nãi còn sống thì dâm ma ngươi chắc chắn không chạy thoát khỏi tay ta.

Cả đại điện chỉ còn lại ba vị mỹ nữ đứng nhìn nhau, không biết nói gì. Nhìn nhau một chút rồi mỉm cười, mỗi người đi một hướng.

Mà trong phòng, lúc này Huyền Nguyệt ngồi trong lòng Thiên Tà, hỏi:

- Tại sao Công tử không thu Phương Hân, người không thích nàng sao?

- Không phải không thích, mà là muốn trêu đùa nàng cho vui. Nguyệt Nguyệt không thấy bộ dáng của nàng ta như vậy chơi rất vui sao.

- Công tử xấu quá rồi.

- Ta đâu có làm gì đâu mà xấu.

- Thế tay người đang làm gì vậy?

- Hừm... Tiểu Nguyệt Nguyệt đã nói ta là người xấu, không xấu một chút thì không phải có lỗi với danh hiệu này.

Một tháng chớp mắt trôi qua. Một tháng này Thiên Tà thu hoạch khá tốt. Vài vị mỹ nữ ở bên cạnh, dạo chơi cũng khá vui. Quan trọng là hắn cũng đã chiếm được trái tim của các nàng. Bất cứ lúc nào cũng có thể kéo các nàng xuống, biến thành thiên thần sa ngã. Tiên Y rồi Cầm nữ, Độc Y, khoảng cách thiếu nữ biến thành thiếu phụ chỉ còn là vấn đề hắn muốn hay không. Mà cô nàng Độc Y cũng đã bớt nghịch ngợm hơn, lúc trước hai chị em có một số mâu thuẫn, nhưng trải qua một thời gian bị Thiên Tà cưỡng bức, dụ dỗ, khuyên nhủ, cuối cùng cũng chịu hòa giải. Bây giờ thường xuyên nói chuyện với nhau hơn. Có thể nói là Hậu cung, ah không Bắc Viện khá hòa bình.

Hôm nay hắn quyết định đi vào trong Thiên Nam Sơn Mạch một chút cho đỡ buồn chán, rồi sau đó về Băng Nguyệt cung một chuyến. Ba người kia muốn đi theo nhưng bị hắn từ chối. Dù sao lần này hắn cũng muốn về Băng Nguyệt cung một chuyến. Lâu rồi không gặp, hắn cũng có chút nhớ mọi người ở đó. Cho ba nàng đi theo cũng không tiện lắm.

---- Rất nhiều tình tiết các bạn góp ý trong phần bình luận đã được ta ghi lại. Sau khi suy nghĩ cẩn thận,bản nhân sẽ cho những ý kiến góp ý tốt nhất vào bên trong truyện. Bản nhân hy vọng có nhiều hơn nữa những ý kiến hay, có thể thực hiện được, được các bạn nói ra. ----

ĐinhChiểu

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK