• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai tháng sau, Băng Nguyệt điện, Tiết Tiên Tiên tập trung toàn bộ trưởng lão và đệ tử nói có việc quan trọng cần bàn bạc.

Suốt hai tháng này, Thiên Tà cố gắng hết sức tìm hiểu về Cục gạch, thử mọi biện pháp phá vỡ cục gạch nhưng không thành công, hắn đang cảm thấy buồn chán thì nghe thấy tiếng chuông tập trung, hắn cũng chạy tới xem xét.

Tiết Tiên Tiên thấy mọi người tập trung đông đủ nói " Bản cung chủ mới nhận được tin tức, Huyền Anh bí cảnh trong vài ngày tới sẽ mở ra, lần này tập trung mọi người tới đây là để đề cử 10 người đi tới bí cảnh rèn luyện, tìm kiếm bảo vật, cơ duyên ".

Phía dưới những đệ tử nghe vậy bắt đầu xôn xao bàn tán.

Thiên Tà nghi hoặc nhìn ngồi bên cạnh mình Tuyết Ngọc Linh, nàng thấy ánh mắt nghi hoặc của hắn, nhỏ giọng nói " Huyền Anh bí cảnh mấy trăm năm mới xuất hiện một lần, bên trong có rất nhiều thiên tài địa bảo, truyền thừa...

Mỗi lần xuất hiện các môn phái đều phái người tới tìm kiếm tài nguyên ".

Tiết Tiên Tiên ra hiệu mọi người im lặng, nói tiếp " Lần này tầm bảo trong Huyền Anh bí cảnh do Thiên Tà trưởng lão, Ngọc Linh trưởng lão và Ngọc Dao trưởng lão dẫn đầu, đồng thời mười vị đệ tử tinh anh nhất của Băng Nguyệt cung đi theo, nhiệm vụ lần này cực kỳ quan trọng, tất cả đệ tử phải toàn bộ nghe lệnh trưởng lão, không được tự ý hành động.

Mọi người có ý kiến gì không " tất cả các đệ tử, trưởng lão cùng tỏ vẻ không có ý kiến, rất nhanh đi ra khỏi đại điện chuẩn bị đồ đạc.

Trong cung điện lúc này chỉ còn lại Thiên Tà đang nhìn chằm chằm vào Tiết Tiên Tiên, trên miệng nở một nụ cười dâm đãng.

Tiết Tiên Tiên thấy hắn còn không về chuẩn bị, đang định mở miệng ra nói vài câu thì trông thấy nụ cười dâm đãng kia, nàng lập tức hiểu nụ cười đó là ý gì, khuôn mặt đỏ bừng cúi đầu xuống, nói nhỏ " Thiên Tà, đây là đại điện mà, đừng làm bậy ".

Thiên Tà không nói gì, đi tới ôm lấy nàng, hai tay không ngừng vuốt ve khắp cơ thể nàng.

Tiết Tiên Tiên trải qua mấy tháng bị hắn điều giáo, khiến cho cơ thể cực kỳ mẫn cảm với hắn, bây giờ bị vuốt ve như vậy, làm sao còn biết được đây là đâu, chủ động cởi bỏ quần áo của cả hai người.

Tiết Tiên Tiên đúng là một cái mê chết người yêu tinh, tóc dài màu đen xõa ngang vai, đôi mắt to câu hồn đoạt phách người khác, môi đỏ mọng nước khiến người ta không nhịn được muốn cắn một cái.

Cơ thể trắng nõn, đầy đặn với những đường cong đầy quyến rũ, tản ra vô tận mị hoặc.

Cặp vú to lớn ngạo nghễ, trên đỉnh là hai hạt anh đào hồng nhạt, bởi vì hơi thở gấp gáp khiến chúng không ngừng phập phồng.

Nhìn thân thể mềm mại đầy mê hoặc trước mắt, Thiên Tà làm sao chịu nổi, một cỗ dục hỏa chạy khắp toàn thân, phía dưới Cự Long đã ngẩng cao đầu, bành trướng hết sức khiến hắn cảm thấy đau đớn.

Không đợi hắn làm gì, Tiết Tiên Tiên đã xoay người ép hắn xuống ghế, một tay cầm chặt lấy Cự Long đặt trước miệng đào nguyên đã nước chảy róc rách chậm rãi ngồi xuống.

Đợi khi Cự Long khổng lồ bị đào nguyên bao bọc toàn bộ, nàng mới rên rỉ một tiếng thỏa mái.

Tiết Tiên Tiên không ngừng uốn éo, lay động mông to của mình, hai tay cũng cầm lấy tay hắn đặt lên vú mình.

Hai người tiến vào tình dục điên cuồng, hoàn toàn không để ý đến bên ngoài Băng Nguyệt điện một thân ảnh khác đang há hốc mồm nhìn chằm chằm vào hai người.

Mây mưa kết thúc, Thiên Tà tinh thần sảng khoái đóng cửa bước ra khỏi đại điện, bỏ lại một mình Tiết Tiên Tiên còn đang hôn mê bất tỉnh trên ghế.

Đoàn người tập trung lại rồi nhanh chóng cưỡi yêu thú phi hành Phong Linh Điểu xuất phát.

Dọc đường cũng không xảy ra bất kỳ biến cố gì, ngoài việc Phong Linh Điểu chở Thiên Tà và Huyền Nguyệt thỉnh thoảng lảo đảo trên không trung, vài lần xuýt chút đâm đầu vào vách núi.

Mọi người nghĩ tới khả năng điều khiển của Huyền Nguyệt kém, nhưng Dương Ngọc Nhi và Tuyết Ngọc Linh lại không nghĩ như vậy.

Thật ra thì không phải Huyền Nguyệt điều khiển kém mà là nàng không tập trung nổi.

Trong quần áo có một đôi ma thủ thay phiên sờ loạn, từ phía trên cặp vú to đến phía dưới đào nguyên không ngừng bị khiêu khích.

Một đường phi hành vất vả đối với nàng cũng rất nhanh kết thúc.

Huyền Anh bí cảnh lúc này tập trung rất nhiều người, đa phần là đệ tử tinh anh của các môn phái, một số là tán tu.

Trong số đó có Thiên Ma điện và Huyền Nam quốc là khá đặc biệt.

Thiên Ma điện, một môn phái phát triển cực nhanh trong thời gian gần đây, thực lực tổng hợp đã ngang bằng với một số môn phái lớn nhất Thiên Nam đại lục.

Còn Huyền Nam quốc là một quốc gia thời cổ, tồn tại rất lâu, thực lực tổng hợp rất khủng bố, lần này phái Hoàng Tử mạnh mẽ nhất dẫn đội ngũ tiến đến.

Thiên Tà và đoàn người xuất hiện khiến oanh động nho nhỏ, nhất là một đám đệ tử nhìn thấy một tên mặt trắng nhỏ đi giữa một đám mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành khiến cho bọn họ trong lòng sinh ra cảm giác ghen ghét.

Một tên đệ tử có kiến thức nói " Đó không phải là người của Băng Nguyệt cung sao, sao lại có một tên mặt trắng nhỏ, không phải Băng Nguyệt cung trước giờ không thu nhận nam đệ tử sao?, không được, ta phải đi đăng ký vào làm đệ tử Băng Nguyệt cung ", một tên bên cạnh khinh thường hắn nói " Ngươi mới luyện khí tầng ba cũng đòi vào Băng Nguyệt cung, nghe nói Băng Nguyệt cung cao thủ như mây, mà lại là một đám mỹ nữ, nếu ta có được một vị trong đó thì dù sống ít mười năm ta cũng đồng ý ".

Đám người nghe nói vậy, lại nhìn trước mắt đám mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành, trong đầu không ngừng abcxyz nhịn không được nước rãi chảy đầy đất.

Đám đệ tử Băng Nguyệt cung thấy vậy, khuôn mặt buồn nôn, trong miệng thầm mắng lũ nam nhân kinh tởm.

Ánh mắt nhìn về phía bóng lưng phía trước cũng tỏa ra vẻ say mê, chỉ Thiên Tà trưởng lão là tốt nhất.

Bọn họ nghĩ vậy là vì trong thời gian ở Băng Nguyệt cung, Thiên Tà thường xuyên đi tới nói chuyện, chỉ điểm võ học cho họ, khiến một đám mỹ nữ cực kỳ say mê hắn.

Một tiếng huyên náo truyền tới cắt đứt ý nghĩ dâm loạn của đám nam nhân kia.

Huyền Anh bí cảnh mở ra, dòng người như một đàn kiến vỡ tổ lao vào trong, trong khi đó, đoàn người do Thiên Tà dẫn đội chậm rãi đi tới, vào được trong Huyền Anh bí cảnh cũng đã là những người sau cùng.

Đi được vài bước, Thiên Tà ngây người nhìn chằm chằm vào một bụi cây nhỏ bị người khác dẫm đạp nát bét.

Đám đệ tử nghi hoặc nhìn theo, trước mặt là một bụi cây nhỏ, nhìn qua không có gì đặc biệt, nhìn kỹ một chút sẽ thấy, dù bụi cây bị dẫm đạp không còn hình dạng nhưng những quả cây màu đỏ nhiều chi chít vẫn còn nguyên vẹn, không biến dạng chút nào.

Thiên Tà tiến lên, cẩn thận hái xuống toàn bộ số quả đó, cho vào nhẫn chứa đồ, thấy hắn cẩn thận như vậy, Huyền Nguyệt hiếu kỳ hỏi " Công tử, đây là quả gì vậy? ".

Hái xuống toàn bộ, Thiên Tà quay lại nói " Thanh Xuân quả, nguyên liệu chủ yếu để luyện chế Vĩnh Cửu đan, một loại đan dược dùng để bảo vệ dung nhan của nữ nhân, ăn vào có tác dụng làm dung nhan không bao giờ già đi.

Không nghĩ tới bây giờ vẫn còn loại quả này ".

Thanh Xuân quả là một loại quả vô cùng hiếm có, loại cây này mọc thành bụi, quả màu đỏ, điều kiện sinh trưởng vô cùng khắc nghiệt, vạn năm mới ra quả một lần.

Hắn còn nhớ vài nghìn năm trước một đám mỹ nữ đánh nhau toác đầu mẻ trán chỉ vì một quả.

" khi nào quay về Băng Nguyệt cung ta sẽ luyện chế cho mỗi người một viên Vĩnh Cửu đan ".

Nghe hắn nói vậy, đám mỹ nữ cực kỳ xúc động, dung nhan mãi mãi không già nữ nhân nào mà không muốn.

Một nữ đệ tử thầm nói " Quả nhiên Thiên Tà trưởng lão là tốt nhất, không như đám nam nhân ghê tởm kia ".

Huyền Nguyệt ở một bên nghe nói như vậy, tiến lên hôn hắn một cái, có người thứ nhất thì sẽ có người thứ hai, dần dần cả đám mỹ nữ mỗi người hôn Thiên Tà một cái.

Thiên Tà toàn bộ khuôn mặt bị che kín bởi những vết son môi, hắn vui sướng không thôi, một chút đan dược mà mua được nhiều tâm hồn thiếu nữ như vậy, chiêu này sau này phải thường xuyên dùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK