Bách Hoa Cốc quy củ khá chặt chẽ, không cho phép đệ tử được có nam nhân. Nhưng mà nữ nhân Bách Hoa Cốc cũng không phải không thể có nam nhân, chỉ là khi có nam nhân thì sẽ bị cho ra ngoài Cốc, phụ trách những việc bên ngoài.
Bách Hoa Cốc quy định cũng không có cứng rắn bằng Băng Nguyệt cung. Băng Nguyệt cung quy củ như thép. Tuyệt đối cấm đệ tử gả ra bên ngoài, mà trong cung lại không có nam nhân. Nếu như bị phát hiện có nam nhân bên ngoài, người đó sẽ bị toàn bộ Băng Nguyệt cung truy sát, không chết không thôi. Dĩ nhiên, Thiên Tà là một ngoại lệ, tên này cả Cung chủ và trưởng lão còn ăn.
Thiên Tà và đám người Huyền Nguyệt đi qua một thành trì khá gần Bách Hoa Cốc, hắn nghe thấy một tin tức làm hắn nổi lên hứng thú. Lần trước ở Dương Thành, khi hắn đang định nhào tới ăn tươi Thiên Tuyết thì cửa phòng mở ra, mỹ nữ đấu giá tiến vào phá hoại chuyện tốt của hắn.
- Nghe nói gì chưa, Bách Hoa Cốc bị ba phái khác liên thủ tấn công. Tình hình mới nhất là Ba phái kia đã bị đẩy lùi, nhưng lão Cốc chủ của bọn họ bị thương, không biết còn sống được bao nhiêu lâu nữa.
- Ta nghe nói Lão cốc chủ một mình đâỷ lùi ba đại cao thủ mới bảo toàn được Bách Hoa Cốc.
- Có vẻ như ba phái kia đang đợi, đợi cho Lão Cốc chủ bị thương qua đời rồi sẽ tấn công tiếp.
-....
Đám người Thiên Tà ngồi bên trong một tửu lâu nghe bốn phía sôi nổi bàn luận. Hắn nghĩ tới mẹ con Tuyết Cầm và Ngọc Linh, hắn cười dâm đãng một tiếng.
Rời khỏi tửu lâu, Thiên Tà định quay về Băng Nguyệt cung. Đối với việc của Bách Hoa Cốc hắn cũng không có ý định gì. Dù sao nếu Bách Hoa Cốc không thể phòng thủ được thì chắc chắn sẽ cầu viện Băng Nguyệt cung, đến lúc đó đi cũng không muộn.
Chỉ là lúc đi trên đường cái, một đám người chạy qua. Những người này đều là nữ nhân, người nào thân hình cũng vô cùng quyến rũ. Có điều bọn họ đều mang khăn che mặt, khiến người khác không thể nào nhìn rõ dung mạo của họ. Đám người này khá vội vàng, ai nấy đều nhanh chóng đạp không lao đi.
Thiên Tà cũng đứng sang một bên nhường đường cho bọn họ. Nhưng đối với đám nữ nhân thân hình nóng bỏng này, hắn cũng không nhịn được nuốt xuống một ngụm nước bọt, ánh mắt không tự chủ được đảo qua đám người vài lần.
Người nữ nhân dẫn đầu thân hình cực kỳ nóng bỏng, bộ ngực sữa cao ngất, mỗi bước chạy bộ ngực lại nhảy lên nhảy xuống, nhìn vô cùng đẹp mắt, mê người.
Đám người vọt qua Thiên Tà, nữ nhân dẫn đầu đột nhiên ra hiệu dừng lại, sau đó nàng nhìn về phía Thiên Tà, từ từ đi tới phía hắn.
Thiên Tà thấy vậy, thầm nghĩ:
- Hửm.... Không lẽ bản Công tử lớn lên quá đẹp mắt rồi. Đi đường cũng có mỹ nhân mê luyến trước vẻ phong lưu tiêu sái, anh tuấn vô song của bản Công tử. Hắc Hắc, đẹp trai quả nhiên là tốt nhất.
Người nữ nhân kia nhanh chóng đi tới trước mặt Thiên Tà, giọng nói mang theo vẻ bất ngờ, vui mừng, nói:
-Thiên Tà trưởng lão phải không? Thiên Tà trưởng lão của Băng Nguyệt cung.
- Đúng vậy... Nhưng chúng ta đã từng gặp nhau sao?
Thiên Tà vô cùng nghi hoặc hỏi. Hắn cũng không biết đã gặp người này hay chưa.
- Thiên Tà trưởng lão không biết có còn nhớ Tố Dao không.
Nói xong nàng kéo khăn che mặt xuống, một gương mặt vô cùng xinh đẹp, tinh xảo hiện ra. Ngũ quan thanh tú, đôi mắt to tròn, lông mi dài cong vút. Đôi môi đỏ mọng, mái tóc đen dài xõa xuống ngang vai, khí chất cả người giống như tiên nữ hạ phàm, không ăn một chút khói lửa.
- Không biết Thiên Tà trưởng lão còn nhớ Tố Dao không. Tố Dao không lâu trước đã tới Băng Nguyệt cung, được Thiên Tà trưởng lão đón tiếp.
Bạch Tố Dao thấy ánh mắt mê man của hắn, nàng cười nhẹ nói. Trong nụ cười vẫn không giấu nổi được sự thất vọng.
Bạch Tố Dao được người xưng là Bạch Y Tiên Tử, nằm trong số những mỹ nữ đứng đầu đại lục, số người theo đuổi nhiều không kể xiết. Không nghĩ tới người trước mắt này rõ ràng lại không có một chút ấn tượng nào về mình. Trong khi hai người đã gặp mặt cách đây không lâu.
Thiên Tà ồ lên một tiếng, cười nói:
- Thì ra là Bạch Tiên Tử. Tiên Tử càng ngày càng đẹp ra, khiến ta không nhận ra được. Mong Tiên Tử thứ lỗi.
- Tố Dao không dám. Tố Dao lần này phụng mệnh đến Băng Nguyệt cung cầu viện, không nghĩ gặp Thiên Tà trưởng lão ở đây. Không biết Thiên Tà trưởng lão có thể đến Bách Hoa Cốc chúng ta một chuyến không. Tình hình của Bách Hoa Cốc chắc Thiên Tà trưởng lão cũng đã nghe nói.
Bạch Tố Dao nhìn Thiên Tà nói. Lần này Bách Hoa Cốc có một chút nguy hiểm, lão Cốc chủ bị thương nặng, nếu như bị tấn công thêm lần nữa, Bách Hoa Cốc có thể sẽ thất thủ.
- Cái này...
Thiên Tà có chút chần chừ nói. Hắn cũng không có ý định đến Bách Hoa Cốc, mà hắn định quay về Thiên Nam Học Viện một chút.
- Thiên Tà trưởng lão. Bách Hoa Cốc và Băng Nguyệt cung đã ký kết hiệp ước liên minh. Không lẽ Băng Nguyệt cung không có ý định giúp Bách Hoa Cốc, hay là Thiên Tà trưởng lão định bỏ mặc một đám nữ tử trong Bách Hoa Cốc bị chém giết.
Bạch Tố Dao nhìn Thiên Tà nói, trong giọng nói có một chút u oán. Đôi mắt to ngập nước nhìn hắn, khiến Thiên Tà tâm thần có chút thất thủ, tựa như mình làm một việc vô cùng, vô cùng xấu xa.
- Được rồi. Ta đi.
- Tốt. Vậy chúng ta xuất phát
Thiên Tà quay về phía ba người Huyền Nguyệt nói:
- Ba người về Băng Nguyệt cung trước đi. Ai hỏi thì nói ta đi Bách Hoa Cốc một chút, rất nhanh sẽ trở về.
- Dạ. Công tử nhớ cẩn thận.
Ba người Huyền Nguyệt lưu luyến nhìn hắn một chút, sau đó rời đi.
Thiên Tà không muốn dẫn ba người theo lý do rất đơn giản. Chắc không cần đoán ai cũng biết là gì.
Bách Hoa Cốc khung cảnh khá đẹp đẽ, vạn hoa khoe sắc. Nơi đây giống như một biển hoa vậy, ong bướm, chim chóc ríu rít, vài dòng suối nhỏ róc rách chảy. Khắp nơi là những bông hoa to có, nhỏ có, màu sắc đủ loại, vô cùng rực rỡ. Hương hoa thơm ngát, tỏa ra bốn phía, có thể nói là trăm hoa đua nở. Đi trong nơi này khiến người ta có cảm giác tinh thần và thân thể có một cảm giác thoải mái, không tự chủ được trầm mê bên trong.
Bên trong Bách Hoa Cốc đều là nữ nhân đi lại, bọn họ đều là những người kiều diễm, xinh đẹp động lòng người. Nơi đây quả là một thiên đường của nam nhân, mà giờ Thiên Tà đang từ từ đi vào bên trong nơi thiên đường này.
- Thiên Tà trưởng lão, ngài thấy Bách Hoa Cốc của chúng ta so với Băng Nguyệt cung thế nào?
Bạch Tố Dao vừa đi vừa hỏi.
- Bách Hoa Cốc cảnh đẹp, hoa đẹp, người càng đẹp. Làm sao lại đi so sánh với một nơi quanh năm băng giá như Băng Nguyệt cung chứ.
Thiên Tà mỉm cười nhìn nàng nói. Ánh mắt nhìn nàng lại có một chút gì đó khác thường. Bạch Tố Dao cũng biết hắn nói gì, khuôn mặt nàng hơi đỏ lên, bước đi cũng nhanh hơn.
Không lâu sau, Bạch Tố Dao dẫn Thiên Tà tới Bách Hoa điện của Bách Hoa Cốc. Cửa điện đã có rất nhiều người, đa số là những nữ nhân xinh đẹp, nhưng bầu không khí có chút buồn bã. Còn có vài người nam nhân, nhưng Thiên Tà cũng không có hứng thú với họ, lên cũng không để tý đến. Thấy Bạch Tố Dao và Thiên Tà bước vào, mọi người đều mang ánh mắt nghi hoặc nhìn Bạch Tố Dao. Một người nữ nhân nhìn nàng, hỏi:
- Tố Dao, không phải nói tỷ đi Băng Nguyệt cung cầu viện sao, làm sao đã trở về?
Người nữ nhân này dung mạo không có một chút nào kém hơn so với Bạch Tố Dao, nàng cũng thuộc loại mỹ nhân khuynh đảo chúng sinh. Dáng người lồi lõm, vô cùng nóng bỏng, quyến rũ.
- Nguyệt Nhi. Vị này chính là Thiên Tà trưởng lão của Băng Nguyệt cung.
Người nữ nhân trước mắt này thì ra chính là Hoa Nguyệt Nhi, cũng là một trong những mỹ nữ của Bách Hoa bảng. Thiên Tà âm thầm đánh giá nàng một chút, thấy cũng không tệ, âm thầm quyết định phải thu nàng.
- A... Thiên Tà trưởng lão sao? Mời.... Mời ngài vào bên trong.
Hoa Nguyệt Nhi kinh ngạc một chút, sau đó nở một nụ cười nói. Thiên Tà gật đầu rồi theo hai người bước vào Bên trong.
Bên trong điện cũng có không ít người đang ngồi, một vài lão giả râu tóc bạc phơ, nhưng người nào người ấy khuôn mặt tràn đầy sức sống, không có một chút giấu hiệu của tuổi già.
Phía trên cùng có một mỹ phụ trung niên đang ngồi, mỹ phụ này dung mạo cực kỳ xinh đẹp. Khí chất cao quý, đoan trang, tràn ngập một loại khí chất thành thục.
Mỹ phụ này chính là Trương Hinh Dư, người đứng trong Cựu Bách Hoa bảng, cũng là Cốc chủ của Bách Hoa Cốc bây giờ. Nàng có lẽ là cùng lứa tuổi với Bạch Tố Dao, vì hai người cùng đứng trong Cựu Bách Hoa bảng, nhưng khí chất không giống Bạch Tố Dao chút nào. Thiên Tà đánh giá nàng một chút, sau đó cũng quyết định sẽ thu nàng, đồng thời muốn Bách Hoa Cốc là sào huyệt thứ hai của mình, sau Băng Nguyệt cung.
Bạch Tố Dao tiến lên, nói:
- Cốc chủ, vị này chính là Thiên Tà, trưởng lão của Băng Nguyệt cung.
Trương Hinh Dư nghe xong, đứng dậy, nói:
- Thì ra là Thiên Tà trưởng lão, lần này Thiên Tà trưởng lão đích thân tới, Bách Hoa Cốc chúng ta vô cùng cảm kích, mau mời trưởng lão ngồi.
Băng Nguyệt cung thời gian gần đây lên cao như diều gặp gió, đa số võ giả đều không biết lý do gì, nhưng những môn phái lớn, cao tầng đều biết đến người đứng sau giúp đỡ Băng Nguyệt cung chính là vị Thiên Tà trưởng lão này.
Trương Hinh Dư nhìn thấy Thiên Tà, trong lòng không khỏi vô cùng kinh ngạc .
- Thật là một thiếu niên tuấn tú, không nghĩ tới còn trẻ như vậy.
Trương Hinh Dư nhìn hắn một chút, sau đó vội quay mặt đi không dám nhìn nữa. Nàng sợ mình nhìn lâu một chút sẽ bị vẻ ngoài tuấn tú, đẹp trai vô địch của hắn chinh phục, khiến nàng làm ra những việc thất thố.
- Cốc chủ đừng khách khí, Băng Nguyệt cung cùng Bách Hoa Cốc kết minh, nếu Bách Hoa Cốc gặp nạn, chúng ta đương nhiên sẽ phái người trợ giúp.
Thiên Tà cũng mỉm cười nhìn nàng, hắn không một chút nào để ý đến vài ánh mắt ghen ghét của đám lão giả bên cạnh.