- Ta là Hoa Thiên Tuyết, sư phụ của Trương Hinh Dư, đã Thiên Tà trưởng lão muốn Hinh Dư đi theo hầu hạ, ta là sư phụ nàng cũng không phản đối hay ngăn cản. Chỉ mong Thiên Tà trưởng lão cho nàng một danh phận, dù sao nàng cũng là Cốc chủ của Bách Hoa Cốc chúng ta.
Hoa Thiên Tuyết nhìn hắn, sau đó chậm rãi nói.
Thiên Tà vô cùng kinh ngạc, không nghĩ tới vị mỹ nữ Hoa Thiên Tuyết này lại nói chuyện thẳng thừng như vậy. Ho khan một tiếng, hắn nói :
- Hoa trưởng lão quá đề cao ta rồi, ta chỉ là một người bình thường, làm sao xứng với Trương Cốc chủ đây. Vả lại, vừa rồi ta cũng chỉ là đùa giỡn một chút, ngài không cần coi là thật.
Trương Hinh Dư nghe xong hắn nói, trong lòng nàng có một chút tức giận. Nàng dù sao cũng là một mỹ nữ, người theo đuổi nàng có thể xếp dài vài ngọn núi. Bây giờ đưa đến cửa lại bị người cự tuyệt, một người cho dù tâm tính tốt đến mấy cũng sẽ tức giận.
Hoa Thiên Tuyết nhìn hắn, tiếp tục nói:
- Thiên Tà trưởng lão tuổi trẻ, anh tuấn tiêu sái, không có một chút nào là không xứng với Hinh Dư. Mà Hinh Dư còn có chút không xứng với ngài, nhưng nàng cũng là một mỹ nữ đứng thứ nhất thứ hai trên đại lục. Nếu Thiên Tà trưởng lão kết hợp với Hinh Dư, ta nghĩ hai người chính là tuyệt phối, kim đồng ngọc nữ. Hơn nữa nếu hai người có thể thành đôi, Bách Hoa Cốc và Băng Nguyệt cung tình cảm càng thêm bền vững, đã thân nay còn thân hơn.
Thiên Tà nghe nàng nói vậy, hắn lại nở nụ cười nhìn nàng, nói :
- Hoa trưởng lão đã muốn thân càng thêm thân, ta có một đề nghị, không biết ngài thấy thế nào?
- Ồ. Thiên Tà trưởng lão cứ nói.
- Nếu Hoa trưởng lão đã nghĩ như vậy, sao nàng không gả cho ta. Như vậy không phải càng tốt hơn sao.
Nghe vậy đám người lập tức giật mình, sau đó biến thành tức giận. Nhưng nghĩ tới vừa rồi hắn cũng nói vậy với Trương Hinh Dư, lại nghĩ tới hắn chỉ nói đùa, cũng bình thường lại, sau đó nhìn về phía Hoa Thiên Tuyết.
Hoa Thiên Tuyết cũng luống cuống, khuôn mặt hơi đỏ lên một chút.
- Thiên Tà trưởng lão đừng nói đùa. Ta cũng đã già cả rồi, làm sao còn hợp với trưởng lão.
Thiên Tà cười cười nhìn nàng, sau đó nhìn mọi người nói :
- Được rồi, mọi người tiếp tục uống rượu đi. Chuyện này kết thúc ở đây được chứ.
Đám người cũng bắt đầu nói sang chuyện khác, không bao lâu sau thì bữa tiệc kết thúc.
Thiên Tà cũng đã đi dạo quanh Bách Hoa Cốc một chút, nơi này khá đẹp, hoa cỏ thơm ngát. Hắn đã tìm hiểu về đôi mẹ con Ngọc Linh và Tuyết Cầm, nhưng có vẻ như hai người đã có việc ra ngoài, không ở trong Bách Hoa Cốc. Hắn được cho nghỉ ngơi ở một căn nhà nhỏ giữa vườn hoa, mặc dù chỉ là nhà dựng bằng tre trúc, nhưng hắn cũng vô cùng hài lòng.
Ban đêm, Thiên Tà ngồi trước cửa ngắm trăng, một mình hắn cảm thấy vô cùng buồn chán.
- Đêm trăng sáng tỏ rệt tình thơ
- Trúc liễu buôn cong nét thẫn thờ
- Lộng lẫy hoa hồng khoe sắc nhớ
- Xanh màu nguyện ước ở trong mơ
- Đang tìm hạnh phúc sau tan vỡ
- Để khỏi buồn thương lúc dại khờ
- Sống phải bình yên không bước lỡ
- Trong lòng khát vọng đẹp duyên tơ.
( Khát vọng Đêm trăng - Xuân Đào)
Thiên Tà nhìn trăng ngẩn ngơ một chút, ngẫu hứng đọc lên một bài thơ. Lúc này, một bóng trắng nhẹ lướt đến bên cạnh hắn, mùi hương thơm đập vào mũi, khiến hắn không khỏi quay đầu nhìn lại.
Người tới chính là Trương Hinh Dư, nàng thấy hắn vẫn còn đang nhìn mình, khuôn mặt hơi đỏ lên, nói:
- Ta đẹp không?
- Đẹp. Ai dám nói Trương Cốc chủ không đẹp, thì ta đây sẽ là người đầu tiên thiến hắn.
Thiên Tà cười cười nhìn nàng, sau đó quay đầu đi. Hắn có một chút không dám nhìn nàng, dù sao đêm hôm khuya khoắt, cô nam quả nữ, mà lại là mỹ nữ xinh đẹp, hắn không đảm bảo được mình có biến thành cầm thú hay không.
Trương Hinh Dư u oán nhìn hắn, nói :
- Nếu thấy ta đẹp,tại sao lúc chiều lại không đồng ý với sư phụ ta.
Trương Hinh Dư cũng không biết tại sao nàng lại chạy tới nơi này tìm hắn, lại càng không biết vì sao muốn hỏi hắn như vậy. Có lẽ nàng đã động tâm với hắn, nàng cũng không tin dung mạo của mình không khiến hắn động tâm một chút nào.
- Làm sao? Không lẽ Trương Cốc chủ nàng động tâm với ta. Nếu vậy thì ta đi nói cho Hoa trưởng lão là ta chọn nàng. Được chứ.
Thiên Tà cười cười nhìn nàng, hắn không phải không động tâm với nàng mà là hắn đang động tâm với rất nhiều mỹ nữ trong Bách Hoa Cốc này, chưa biết nên bắt đầu ăn từ đâu trước. Nếu nàng tự đưa đến cửa thì ngu gì không ăn. Cười Hắc Hắc một tiếng, sau đó đi tới gần nàng. Bàn tay di chuyển đến cặp mông của nàng, xoa bóp. Đồng thời ghé miệng sát vào tai nàng, nói:
- Hinh Dư ah. Chúng ta cũng nên tìm hiểu một chút cách baby được tạo ra chứ, Hắc Hắc.
Trương Hinh Dư bị hắn bất ngờ tấn công, thân thể hơi nóng lên một chút, cảm nhận được bàn tay to đang xoa bóp mông mình, nàng hơi giãy giụa một chút để tránh thoát khỏi tay hắn. Nhưng mọi sự không như nàng nghĩ, nàng càng cố sức lách mông tránh né, bàn tay hắn càng thêm dùng sức xoa bóp mông nàng. Trương Hinh Dư cắn răng, đẩy hắn ra, nói :
- Ngươi... Ngươi làm gì.
- Không phải nàng muốn như vậy sao. Bản trưởng lão toại nguyện cho nàng còn gì.
- Ta.... Ta...
Trương Hinh Dư không biết nói gì, trong lòng nàng rất loạn, nàng cũng không phải là ghét hắn, khi hắn chạm vào mình, nàng còn có chút chờ mong, thoải mái. Nhưng thân thể từ nhỏ không bị nam nhân chạm vào khiến nàng rất khó có thể thích ứng được.
Thiên Tà tiến lại bên cạnh nàng, ôm lấy thân thể mềm mại của nàng rồi nhẹ nhàng vuốt ve. Thấy nàng không phản kháng, hắn hôn nhẹ cổ nàng một chút, một tay ôm lấy eo nàng, tay còn lại đặt lên bộ ngực nhẹ nhàng xoa bóp.
Trương Hinh Dư thân thể run lên, khuôn mặt cũng đã biến thành đỏ chót, giữ chặt lấy tay hắn, nhỏ giọng nói:
- Có thể vào bên trong được không?
Thiên Tà còn nghĩ nàng sẽ phản kháng, lại không ngờ tới nàng nói như vậy. Hắn vui vẻ bế nàng lên, bước vào trong phòng. Đặt nàng xuống giường, hắn tiếp tục đưa tay xoa bóp bộ ngực lớn của nàng. Sau đó chậm rãi cởi bỏ quần áo của nàng. Trương Hinh Dư rên rỉ một tiếng, nàng cũng mặc kệ cho hắn lột đồ mình.
Thiên Tà cởi bỏ nội y của nàng,một bộ ngực tròn trịa, đồ sộ hiện ra. Trên đỉnh núi có hai hạt bồ đào đỏ tươi, cặp vú trắng theo hô hấp của nàng mà không ngừng phập phồng lên xuống, cảnh tượng đẹp không kể được. Thiên Tà há miệng ngậm lấy một bên núm vú điên cuồng liếm mút.
Trương Hinh Dư thân thể run lên, nàng cảm giác cả người vô lực, nghĩ tới trinh tiết bảo trì nhiều năm chỉ một lát nữa là bị phá hủy, nàng không khỏi chảy ra nước mắt.
Thiên Tà một tay dùng sức nắn bóp vú nàng, tay kia cầm lấy tay nàng đặt vào giữa hai chân mình, xoa xoa. Trương Hinh Dư lúc đầu còn một chút ngại ngùng, xấu hổ không dám động tay, nhưng không lâu sau, nàng cũng chủ động nhẹ nhàng xoa bóp Cự Long của hắn qua lớp quần. Thiên Tà bàn tay chậm rãi di chuyển xuống phía dưới, cách lớp nội khố nhẹ xoa một chút. Sau đó cởi bỏ nội khố của nàng, một mảnh đất hồng hồng, cỏ cây um tùm hiện ra trước mắt hắn. Thiên Tà di chuyển xuống giữa hai chân nàng, hai tay dùng sức tách ra hai chân nàng, sau đó vục đầu vào dòng sông quê hương. Đầu lưỡi nhẹ liếm hai mép âm đ*o của nàng một chút, Trương Hinh Dư như bị điện giật, cả người tê dại, hai tay giữ chặt lấy đầu hắn.
Thiên Tà ra sức liếm mút, không lâu sau thì bên trong âm đ*o d*m thủy cũng tràn ra, hắn cũng không khách khí mà toàn bộ cuốn sạch vào miệng rồi nuốt xuống.
- Ân... Nơi đó.... Nơi đó không thể.... Không thể.... Ân.... Cảm giác thật.... Thật kỳ lạ.... Ân....
Trương Hinh Dư thân thể run rẩy, hai chân cố gắng khép chặt lại, nhưng không có hiệu quả, dần dần nàng cũng nằm im hưởng thụ hắn phục vụ.
Thiên Tà dùng tay tách ra hai mép âm đ*o của nàng, ánh mắt nhìn vào dải đất màu hồng hồng bên trong một chút, sau đó cắm đầu lưỡi vào. Phục vụ cho nàng một lúc, hắn cảm thấy phía dưới Cự Long đã cứng rắn khó chịu, liền đứng dậy cởi bỏ quần áo của mình. Cự Long khổng lồ thoát ra khỏi trói buộc, vươn mình ra không trung bay lượn, lắc lư giương oai.
Trương Hinh Dư nhìn thấy Cự Long của hắn, nàng hoảng sợ kinh hô:
- Lớn.... Lớn như vậy....
Thiên Tà cầm lấy tay nàng đặt lên trên Cự Long của mình, Trương Hinh Dư thật sự kinh hoảng. Vừa nghĩ tới cây gậy sắt to lớn, nóng bỏng này tiến vào trong cơ thể mình, nàng hoảng sợ rụt tay lại, thân thể run lên một cái.
- Há miệng ngậm lấy nó.
Thiên Tà dùng giọng điệu ra lệnh cho nàng. Trương Hinh Dư mặc dù không muốn cũng chỉ có thể há miệng ngậm lấy Cự Long vào trong. Nàng cố gắng hết sức mới ngậm được một chút vào miệng, sau đó chậm rãi liếm mút. Quá trình có hơi trúc trắc, nàng cũng chưa làm vậy bao giờ.
Thấy nàng kỹ thuật kém như vậy, Thiên Tà lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ sau này phải dành nhiều thời gian dạy dỗ nàng.
Để nàng liếm mút một chút, sau đó hắn cầm lấy Cự Long đặt trước cửa âm đ*o đã ướt đẫm d*m thủy của nàng ma sát vài cái.
Trương Hinh Dư bị Thiên Tà khiêu khích đã khiến cho âm đ*o tràn ngập d*m thủy, dục hỏa cũng tăng cao.
-Thiên Tà... Cho ta.... Ta muốn....
Trương Hinh Dư nhẹ giọng rên rỉ, cầu xin. Nàng lúc này tâm trí đã bị ngọn lửa dục vọng lấp đầy.
Thiên Tà cũng không từ chối nàng, bờ mông hơi dùng sức một chút, Cự Long tách ra hai mép âm đ*o từ từ tiến vào.
- Ân..... Thiên Tà.... Nhẹ một chút.... Ân..... Quá lớn.... Ân.... Phía dưới... Sẽ.... Sẽ bị xé rách.. Ân... Cầu ngươi....
Thiên Tà cũng không để ý đến nàng, Cự Long bị ngăn cản bởi một lớp màng mỏng, hắn biết đây là thứ gì, hít sâu một hơi, sau đó dùng sức một chút, Cự Long xuyên phá qua lớp màng mỏng đó tiến vào sâu bên trong âm đ*o của nàng.
- Aaaaaa....
Trương Hinh Dư hét to lên một tiếng, đau đớn khiến nàng nằm nhũn ra trên giường, đôi mắt trợn to lên.
Thiên Tà cúi đầu xuống ngậm lấy núm vú của nàng liếm mút, bên dưới phần eo hơi động một chút. Cự Long trượt ra bên ngoài mang theo một chút máu màu hồng.
- A... Đau.... Đau.... Thiên Tà.... A.... Nhẹ một chút.... Đau quá.... A.... Nhẹ một chút....
Trương Hinh Dư thân thể theo Cự Long từng lần ra vào hơi đung đưa một chút. Nàng nhẹ giọng khóc nức nở.
Cự Long mỗi lần rút ra, âm đ*o của nàng kẹp chặt lấy Cự Long của hắn không thả để rồi vài lớp thịt nhầy hồng hồng bị kéo ra theo. Cự Long cắm vào thì lớp thịt lại bị cuốn vào bên trong.
Thiên Tà từ từ tăng dần tốc độ Cự Long ra vào, đồng thời miệng cũng ngậm lấy núm vú của nàng không ngừng liếm mút.
Trương Hinh Dư rên rỉ liên tục, chân tay quấn chặt lấy người hắn.
- Ân.... Thiên Tà.... Ân.... Ta cảm giác.... Cảm giác thật kỳ lạ... Ân.... Nhẹ một chút... Ân.... Muốn... Muốn tiểu.... Ân... Tiểu rồi....
Trương Hinh Dư ôm chặt lấy người hắn, phía dưới âm đ*o cũng kẹp chặt lấy Cự Long, rồi một dòng d*m thủy từ sâu bên trong âm đ*o của nàng phun ra, hòa quyện với một chút máu đỏ còn sót lại chảy xuống giường.
Trương Hinh Dư cảm thấy mình không có một chút sức lực nào, hơi thở cực kỳ gấp gáp, nàng cũng cảm thấy âm đ*o của mình Cự Long thô to vẫn còn nằm im bên trong. Nàng nhớ tới Độ khổng lồ của Cự Long khi nãy nhìn thấy, bây giờ đang nằm trọn vẹn trong âm đ*o mình,cảm thấy thật thận kỳ