Mục lục
Nông Phu Gia Tiểu Kiều Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhị phòng chứng kiến toàn bộ sự kiện. Đối với sự tình phát triển cho tới bây giờ, bọn họ chỉ có thể nói đây đều là mệnh. Lư Kiều Nguyệt lại là trong lòng vi diệu, nàng đã từ trong miệng Lư Quảng Trí biết được chuyện này là hắn làm ra tới.

Không đề cập thêm, mọi chuyện đã quyết định xong nên Tiền gia tiểu quả phụ liền vào cửa.

Tiểu Hồ thị cũng không phải ăn chay, mắt thấy chính mình đánh không lại, liền hướng trên mặt đất ngồi xuống, tê tâm liệt phế mà khóc lên.

“Lư gia ngươi táng tận thiên lương, khi dễ ta cô nhi quả phụ đáng thương, hai kẻ không biết xấu hổ kết phường lên đánh ta một người…… Tiểu nữu nữu a, nương ôm ngươi thắt cổ đi……”“Không để ý tới nàng ta! Bà nương này, liền thích làm ầm ĩ!”

Hai người như củi đốt gặp được lửa, tức khắc lăn đến một chỗ. Đang lăn lộn đến hăng say, đột nhiên cửa từ bên ngoài bị người đụng mở. Tiểu Hồ thị vọt tiến vào, không nói hai lời túm đầu tóc Khâu Thúy Hà liền kéo xuống giường đất.Tiểu Hồ thị tự nhiên hận đến nghiến răng nghiến lợi, phải biết rằng nàng lúc trước gả cho Lư Quảng Nhân, cũng không phong cảnh như vậy. Nàng tự nhiên không thể lý giải hàm ý Lư gia làm như vậy, hoặc có lẽ nàng trong lòng cũng minh bạch, chỉ là bị lòng đố kị che mất đầu óc.

Mà Lư Quảng Nhân, nhờ họa được phúc, lại làm tân lang thêm một lần.Tiểu nữu nữu ở trong phòng tiếng khóc quả nhiên là thê thảm đến cực điểm.

Thượng phòng bên kia, Lư Lão Hán bị tức giận đến liên tục đập xuống giường đất, Thôi thị thở ngắn than dài. Hai đứa con dâu đánh nhau, Lư Minh Xuyên làm cha chồng tự nhiên không nên ra mặt, Hồ thị bị phái lại đây.Bởi vì lúc trước hai nhà Lư Tiền thương nghị, nàng vào cửa tự nhiên không thể lén lút, phải ở trong thôn bày rượu mới được. Vì mặt mũi là thứ nhất, mặt khác cũng có muốn lấp kín miệng người trong thôn.

Ngày đó, Lư gia cùng Tiền gia từng nhà bày tiệc rượu, mời toàn bộ thôn dân tới ăn cơm. Một bữa cơm ăn xong, không còn có thôn dân đề cập đến việc bắt gian nữa.“Ngươi cái kỹ nữ này không biết xấu hổ, lão nương là ngăn cản không được ngươi vào cửa, bất quá ta là lớn, ngươi là nhỏ, từ giờ khắc vào cửa này liền chú định. Muốn động phòng hoa chúc, xem lão nương không xé rách bản mặt này của ngươi không?!”

Khâu Thúy Hà không ngừng giãy giụa, Lư Quảng Nhân đang ở cảm hứng dâng cao, liền bị đánh gãy như vậy, cũng là một bụng hỏa. Hắn vốn là ghét bỏ tiểu Hồ thị, lúc này thấy tâm can bảo bối bị đánh, tự nhiên muốn giúp đỡ tiểu tức phụ, hắn cùng Khâu Thúy Hà hai người cùng đi đánh tiểu Hồ thị.Lúc này, uống lên một ít rượu Lư Quảng Nhân đứng ở trước cửa đông sương, có một loại cảm giác chính mình thành hoàng đế. Hai cái tức phụ, đổi trước kia nghĩ cũng không dám nghĩ. Cũng coi như là nhờ họa được phúc.

Lư Quảng Nhân tất nhiên đi xốc khăn voan, đang muốn ôm Khâu Thúy Hà (tên của Tiền gia tiểu quả phụ) nghỉ ngơi, liền nghe được đông gian bên kia truyền đến tiếng nữ nhi khóc. Khâu Thúy Hà dựa vào trong lòng ngực hắn, hờn dỗi nhìn hắn một cái: “Ngươi không đi xem?”

“Nháo nháo nháo, các ngươi rốt cuộc muốn thế nào? Nếu là không muốn sống tiếp, đều cút đi ra ngoài cho ta!” Hồ thị hung tợn mà trừng mắt nhìn ba người, một bộ hận không thể nuốt tươi bọn họ.

Khuôn mặt Hồ thị tiều tụy, đầu đều có tóc bạc rồi. Trong khoảng thời gian này vì việc của đại nhi tử, nàng là bỏ tiền xuất lực còn bị nam nhân mắng dạy nhi tử không tốt, càng không cần đề nói đến những cái đồn đãi vớ vẩn cùng với ánh mắt chế giễu, còn có Hồ gia bên kia cũng phải do nàng hạ da mặt đi trấn an.

Ba người tức khắc im lặng, cũng không náo loạn. Bất quá có thể biết, cuộc sống trước mắt hẳn sẽ trôi qua vô cùng nhộn nhịp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK