Mục lục
Nông Phu Gia Tiểu Kiều Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỳ thật thời điểm hoài thai, trong lòng Quế Nha vẫn luôn thấp thỏm. Nam nhân là trưởng tử, cha mẹ chồng trong miệng chưa nói, trong lòng khẳng định là muốn tôn tử. Đặc biệt năm đó nương nàng vẫn luôn sinh không ra nhi tử, nãi nàng luôn là ác độc mà mắng nương chính là gà mái không ra trứng, thậm chí mắng ba tỷ muội các nàng cũng là về sau khẳng định giống nương.

Quế Nha trong miệng tuy rằng không có nói qua việc này, kỳ thật trong lòng vẫn luôn nhớ kỹ. Sinh không ra nam đinh rất khổ, nàng nhìn mười mấy năm, thật không muốn chính mình lại qua cuộc sống như vậy. Cũng may mắn nam nhân luôn an ủi nàng, nói trong nhà nhi tử nhiều, nữ nhi ít, xem muội muội với Điểm Điểm là biết, cho nên nếu thật sinh nữ nhi không cần sợ cha mẹ không thích, chắc chắn coi như bảo vật trong trong tay. Bởi vì vậy Quế Nha mới có thể an ổn trong lòng chút.

Kỳ thật nếu thật sinh ra nữ nhi, nàng cũng thích, nhưng thai đầu sinh hạ nhi tử, sau này nàng cũng không có gánh nặng tâm lý như vậy. Hiện giờ vứt đi gánh nặng tâm lý, Quế Nha thành thành thật thật ở nhà ở cữ, ngày ngày để Mai thị bồi bổ, Lưu Thúy Lan thỉnh thoảng còn tới cửa bưng tới đồ bổ làm cho nàng, cũng bởi vậy thời điểm ở cữ xong, bị bồi bổ đến trắng hồng nộn nộn.

Bởi vì trong nhà còn có hiếu, tiệc rượu trăng tròn của Tráng Tráng tự nhiên là không thể làm lớn, cũng chỉ có một nhà nhị phòng cùng hai vợ chồng Chu Tiến, cùng với một nhà tam phòng ngồi cùng nhau ăn một bữa. Người nhà quê giữ đạo hiếu không có quy củ quá lớn, cũng không phải không thể uống rượu ăn thịt. Chỉ cần không trương dương đi ra ngoài.

Khi nhị phòng bên này náo nhiệt, đại phòng bên kia lại thê lãnh đến lợi hại.

Mới vừa rồi Hồ thị lại cùng Thôi thị cãi nhau một hồi, cũng là oán hận chất chứa đã lâu. Hồ thị ghi hận Thôi thị đem thuế ruộng trộm cho Lư Quế Lệ một nửa, một nửa kia lại khóa vào, ngày ngày lấy từng chút đưa ra. Lấy một lần liền nhắc mãi một lần, làm cho bọn họ ăn tiết kiệm, bằng không bữa tiếp không có mà ăn.

Lúc này Hồ thị tự nhiên sẽ không bởi vì là ăn lương thực của Thôi thị mà cảm thấy có cái gì hổ thẹn, ngược lại càng hận Thôi thị trợ cấp nữ nhi. Cũng bởi vậy trước kia còn biết thúc giục Lư Quảng Nhân ra ngoài đi làm công, gần đây ngược lại đã quên chuyện này.

Bị đuổi đi về phòng, Hồ thị bị nói giày xéo đồ vật buổi tối không thể ăn cơm, tức giận đến cả người thẳng run, ngực lại đau.

Đại phòng nhiều ngày không thấy thức ăn mặn, Lư Minh Xuyên lại ở bên ngoài làm việc phí sức, nói thật thèm thịt đến lợi hại. Nhìn trên mặt đất mơ hồ còn có thể nhìn ra bộ dáng gà vịt thịt cá, Lư Minh Xuyên lập tức đen mặt, tát Hồ thị hai bàn tay. Lúc này, Thôi thị sờ soạng từ một cái ngăn tủ khác mang sang hai cái chén tới. Ở nông thôn nhiều chuột, đồ ăn ăn không hết đều sẽ không để ở bên ngoài, mà là đặt ở trong ngăn tủ.

“Cũng may mắn ta nghĩ chúng ta có thể phân ra ăn vài bữa, để lại chút, bằng không đều bị bà nương này giày xéo.”

Lúc này tiểu Hồ thị đem cơm cũng làm xong, Thôi thị bảo nàng cầm đi hâm nóng, ba người tính cả Nữu Nữu liền uống cháo loãng ăn thịt heo. Vừa ăn, Thôi thị còn vừa đau lòng nói: “Nếu Hồ thị không giày xéo, chúng ta có thể ăn được mấy bữa.”Thật vất vả chờ nàng thuận lại khí, liền nghe nhà chính có động tĩnh, nàng tiến lên ra bên ngoài xem, liền thấy Thôi thị đem đồ ăn nhị phòng đưa để trong hộp đồ ăn, sau đó xách theo hộp đồ ăn liền đi ra ngoài. Không cần phải nói, đây là nương ăn ngon không quên nữ nhi, đưa đi cho Lư Quế Lệ.

Hồ thị trong lòng càng hận a, lập tức lao ra, đem đồ ăn Thôi thị đặt ở ngăn tủ bếp lấy ra vứt trên đất dẫm đạp. Nàng trong lòng mới thống khoái. Chờ Thôi thị sau khi trở về, vừa thấy đầy đất hỗn độn, tự nhiên lại cùng Hồ thị nháo ầm ĩ lên.

Cũng là vừa khéo, hôm nay Lư Minh Xuyên trở lại, vừa thấy nhi tử Thôi thị liền cáo khởi trạng, nói nàng chính mình cũng không nỡ ăn, liền nghĩ để dành cho nhi tử mấy miếng thịt, để hắn ăn bồi bổ thân mình, đều bị Hồ thị giày xéo.“Nãi, hôm nay Tráng Tráng trăng tròn, bởi vì gia gia mới vừa đi, trong nhà cũng không thể bày rượu, liền người một nhà ngồi ở một chỗ tùy tiện nói chuyện coi như chúc mừng. Cha ta cố ý để ta đưa đồ ăn tới cho ngài, hài tử quá nhỏ, không thể ôm ra tới, ngày nào trời ấm áp hơn, ta liền đem hài tử ôm tới cho ngài xem xem.”

Thôi thị liên thanh thẳng đáp ứng, thuận tiện còn lấy khóe mắt đắc ý đi quét Hồ thị, chỉ kém đối với nàng nói, ngươi nói nhi tử đã quên ta, ngươi hiện tại lại xem. Lư Quảng Nghĩa đi rồi, Thôi thị liền đuổi Hồ thị đi: “Buổi trưa đừng làm cơm ta, ta ăn cơm nhi tử ta đưa cho ta.”

Thôi thị cố ý làm Hồ thị bực bội, giữa trưa còn gọi tiểu Hồ thị cùng Tiểu Nữu Nữu tới ăn cơm, chính là không kêu lên Hồ thị. Hồ thị bị tức giận đến ngực đau, che lại ngực ở trên giường đất nằm một hồi lâu, mới hơi chút thoải mái.Lư Quảng Nhân ngày ngày không về nhà, ai cũng không biết hắn đi đâu vậy, Lư Minh Xuyên lâu lâu mới có thể trở về một chuyến, mỗi lần trở về đều mệt sắp chết, lười đến nói một câu, việc trong nhà càng là không sờ chạm. Tiểu Hồ thị giống người câm, chẳng sợ Hồ thị tìm lỗi mắng hai mẹ con, hai người cũng chỉ là chịu đựng, cũng không phản bác một câu.

Duy nhất có chút nhân khí cũng chỉ có Thôi thị. Hồ thị cũng không có việc gì liền tìm Thôi thị cãi nhau hai câu, mắt thấy mới vừa rồi tam phòng một nhà đi ra ngoài, nàng biết hôm nay là trăng tròn tôn tử nhị phòng, đây là muốn đi uống rượu. Liền nhịn không được đi chính phòng xúi giục, nói nhị phòng gia thỉnh người ăn cơm, thỉnh tam phòng, sao không có tới thỉnh người thái nãi nãi này.

Kỳ thật trong lòng Thôi thị cũng đang bực bội, nhưng làm nàng trước mặt Hồ thị thừa nhận nhi tử không thích nàng, nàng lại không có mặt mũi. Chỉ có thể lấy lời nói đi đuổi Hồ thị, hai người đang cãi nhau, nhị phòng phái Lư Quảng Nghĩa lại đây đưa bàn tiệc tới cho Thôi thị. Kỳ thật nói bàn tiệc có chút khoa trương, chính là hôm nay làm đồ ăn ngon đều để riêng một chén, để tràn đầy hai hộp đồ ăn mang lại đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK