Mục lục
Nông Phu Gia Tiểu Kiều Thê
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi đó nàng không hiểu, chỉ là cho rằng chính mình làm không tốt, thậm chí trong lòng hoảng sợ, sợ sẽ bị ghét bỏ. Việc qua đã nhiều năm, thậm chỉ cả một đời, về sau lại hồi tưởng, phát hiện từ sớm đã có manh mối, chỉ là nàng ngu ngốc, chưa bao giờ nghiêm túc nghĩ tới hết thảy.

Đối lập lúc này, đồng dạng là trượng phu, đồng dạng là đại cô, bà bà, lại săn sóc như vậy, Lư Kiều Nguyệt nhất thời nghẹn ngào, không biết nên như thế nào hình dung tâm tình chính mình lúc này.

“Làm sao vậy? Ăn một bữa cơm còn nước mắt lưng tròng, không thích ăn ngọt, ta đổi chén cho nàng.”

“Hảo, ta biết nàng mới gả lại đây, trong lòng khẩn trương. Ta phía trước không phải đã nói sao, về sau nhà ta liền chỉ có hai ta, tỷ tỷ cùng ta tỷ phu sau lần này sẽ phải đi phủ thành, còn nương……” Chu Tiến dừng một chút, “Nàng cũng là phải rời khỏi đây.”

Thấy vợ chồng son đi đến, nàng hoảng loạn mà liền đứng lên. “Đã dậy rồi sao?”

Lúc này Trang thị không giống như người làm bà bà. Chân tay luống cuống, đầy mặt hốt hoảng. Chu Tịch Mai nhìn không được, đi qua đi đem nàng ấn ngồi ở ghế trên, cũng giảng hòa cười nói: “Nương, ngươi hoảng cái gì, có phải hay không bởi vì có con dâu, nhất thời không bình tĩnh. Mau ngồi xuống, Nguyệt Nhi còn phải kính trà cho ngài đâu.”Trang thị tay hơi hơi có chút run rẩy, thanh âm cũng là run rẩy, “Không cần, không cần quỳ.”

Lư Kiều Nguyệt không dự đoán được sẽ như vậy, quay đầu đi nhìn nhìn Chu Tiến.***

Theo lý thuyết, Trang thị làm mẹ ruột Chu Tiến hẳn là ở đông gian thượng phòng. Nhưng chỗ này chính là làm tân phòng, nàng liền cùng một nhà Chu Tịch Mai ở tại đông sương. Đông sương có ba gian phòng lớn, mấy người ở thoải mái còn dư. Lúc này Trang thị đang ngồi ở ghế bành thượng phòng nhà chính, chờ Lư Kiều Nguyệt tới kính trà.Lư Kiều Nguyệt lúc này mới nhớ tới chuyện của nhà chồng, không khỏi có chút áy náy chính mình không nên làm hắn nhớ tới những việc này, vội nói: “Ta về sau sẽ không.” Dừng một chút, nàng lại nói: “Về sau có ta bồi chàng…”

Nói đến cuối, thanh âm đã nhỏ đến làm người nghe không thấy. Chu Tiến lại là trong lòng ấm áp, cũng chưa nói cái gì, chỉ là vươn chiếc đũa gắp cho nàng đồ ăn.Hai người thực mau liền dùng xong cơm sáng, Lư Kiều Nguyệt đem cái bàn thu thập một chút, lại đi giường đất thu thập sạch sẽ, mới lại đi tiểu gian rửa tay rửa mặt, trở về ngồi trang điểm chải đầu, mới tính sẵn sàng.

Trong lúc này, Chu Tiến vẫn luôn nhìn nàng: “Đi thôi, đi kính trà cho nương.”Lư Kiều Nguyệt tất nhiên là không ra tiếng, chỉ là vẫn duy trì thẹn thùng của cô dâu mới. Mà Chu Tiến ánh mắt bình tĩnh, không biết nghĩ đến cái gì, vẫn chưa ngăn cản đại tỷ làm như vậy. Mặc kệ thế nào, đó là nương của mình, ly trà của tức phụ nàng nên uống.

Lưu bà tử bưng một chén trà tới, đưa cho Lư Kiều Nguyệt, Lư Kiều Nguyệt tiếp nhận tới, tiến lên hai bước liền quỳ xuống, lại bị Trang thị một phen đỡ.

“Nếu mẹ ta nói không cần quỳ, nàng cũng đừng quỳ.” Chu Tiến nói.

Chu Tịch Mai cũng nói cũng không phải cái gia đình giàu có gì, không thịnh hành cái quy củ này, Lư Kiều Nguyệt đành phải lại đứng thẳng thân thể. “Nương, uống trà.”

“Ai, hảo, hảo……” Trang thị đang muốn tiếp nhận trà tới uống, ngoài cửa đột nhiên vang lên một thanh âm.

“Ta nói ngươi đi đâu vậy, liền nhà cũng không trở về, đi cũng không đánh một tiếng? Đây là muốn cùng thân nhi tử ở cùng một chỗ, không tính toán trở về?” Theo thanh âm này, Hàn Lão Xuyên đi vào, phía sau hắn còn đại nhi tử Hàn Đại Sơn đi theo hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK