Sau khi dòng chính Phương gia biết được không những không sợ hãi mà còn nói thẳng, chỉ cần ai có thể bắt hoặc gϊếŧ được người của Huyết Sát Các thì Phương gia không thiếu khen thưởng.
Mấy câu nói kia lập tức khiến nhóm tu luyện giả Tuyền Thuỷ quận bùng nổ. Đặc biệt là mấy lão già Động Linh Cảnh ẩn dật trong Tuyền Thuỷ quận lâu nay cũng bị kinh động. Vì dù sao đó cũng là một trong hai thế gia lớn hàng đầu - Phương gia. Tuỳ tiện ban thưởng một chút thôi cũng đủ để bọn họ may mắn bước vào Động Linh Cảnh, sống lâu thêm mấy năm rồi, thậm chí nhân cơ hội đột phá cảnh giới luôn không chừng!
Tin này vừa truyền ra đã dấy lên một cơn bão truy tìm người của Huyết Sát Các mạnh mẽ.
Vài canh giờ sau, đêm đã dần khuya, màn đêm ảm đạm bao trùm Tuyền Thuỷ quận.
Trong Tuyền Thuỷ học phủ có vô số cường giả đang ẩn nấp khắp bốn phương tám hướng, ngay cả một con muỗi cũng không thể đến gần.
Kim Viên Chính đương nhiên cũng biết tin, cho nên ông ta đã mạnh tay điều động gần tám phần lực lượng thủ vệ bảo vệ xung quanh phòng Phương Thiên Minh. Nhưng cho dù có động tác lớn như vậy Kim Viên Chính cũng không yên tâm, tự mình đến đây trấn thủ để phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Vì dù sao nếu Phương Thiên Minh mà xảy ra chuyện gì thì chỉ cần một câu của Phương gia thôi cũng đủ khiến mọi người ở đây chết đau chết đớn rồi.
Trong phòng, Phương Thiên Minh vui vẻ lẳng lặng ngồi xếp bằng trên giường.
“Đêm nay sao Thiên Lang hiện ra, đúng là thời cơ gϊếŧ người tốt nhất, không biết Huyết Sát các ngươi có dám đến không, nhưng nhớ đừng có bị thế trận ở đây hù đến són ra quần rồi cụp đuôi chạy đấy.” Phương Thiên Minh trêu ghẹo.
“Thiếu gia nói chí phải, bây giờ trong học phủ có bốn Động Linh Cảnh, cộng thêm ta và Lưu công là tổng cộng sáu người. Hơn nữa còn có rất nhiều tu sĩ Uẩn Linh Cảnh và Nhục Thân Cảnh rải rác khắp nơi. Đông người như vậy, cho dù là Động Linh Cảnh cửu trọng đến đây cũng phải chào thua.”
Giọng điệu Phúc bá bây giờ khác hẳn với giọng cẩn thận lúc trước, hẳn là nhiều tu luyện giả có mặt ở đây đã mang đến cho ông ta tự tin rất lớn.
“Phát hiện một người ở phía trước, mọi người chuẩn bị sẵn sàng!” Một giọng nói bỗng vang lên.
“Một người ư?” Phương Thiên Minh giật mình.
“Thiếu gia ở đây đi, để ta dùng Tinh Thần Pháp xem thử.” Phúc bá vận Tinh Thần Lực phóng tầm mắt nhìn ra phía xa cho đến khi nhìn thấy một người toàn thân mặc đồ đen, bên hông vắt đao, đeo mặt nạ quỷ.
“Quận trưởng đại nhân đã nói người nào đến gần học phủ mà không báo thân phận đều xem là tới ám sát, ra tay!” Một vệ binh Uẩn Linh hậu kỳ của quận trưởng hét lên.
Sau đó không đợi vệ binh của quận trưởng làm gì thì đã có hơn mười tán tu Uẩn Linh Cảnh bay đến đánh thẳng tới La Quân. Hiển nhiên là ai nấy đều ghi tạc câu khen thưởng của Phương Thiên Minh trong lòng.
“Tên đầu tiên là của ta!” Một tu luyện giả nhanh nhẹn bay tới trước mặt La Quân trước, rút đại đao Hoàng giai trung phẩm bên hông ra chém tới La Quân.
“Ngươi cũng xứng dùng đao?” Giọng La Quân lạnh lùng vô tình vang lên.
Đồng tử tu luyện giả co rút, bởi vì đầu gã đang bị một bàn tay cường tráng nắm lấy.
Phụt!
Đầu của tu luyện giả bị La Quân vặn xuống, cảnh tượng vô cùng máu me.
“Không xong rồi, tên này ít nhất cũng là Động Linh Cảnh!”
Vài người trong đám người xông lên đầu tiên lúc nãy thấy vậy hoảng sợ kêu lên. Bọn họ phát hiện ra mình quá kích động rồi, bị lời hứa khen thưởng kia làm cho đầu óc mê muội rồi. Nếu đối phương thật sự là Động Linh Cảnh thì tép riu như bọn họ chạy lên chẳng khác nào đi cúng mạng cả.
Đáng tiếc sao La Quân có thể cho bọn họ có cơ hội muốn đến thì đến muốn đi thì đi được.
Hắn ta nắm vỏ đao bên hông lên, lẩm bẩm: “Đao thứ nhất, Phá Vọng.”
Bóng đao loé lên cực nhanh, mười mấy tu luyện giả Uẩn Linh Cảnh nháy mắt đầu lìa khỏi cổ. Máu văng tung tóe khắp nơi như bắn pháo hoa.
“Quá tàn nhẫn, Huyết Sát Các các người đều là kẻ điên gϊếŧ người như vậy sao?” Một người nuốt nước bọt, rõ ràng là bị cảnh tượng kia dọa sợ rồi.
Không chỉ thế, có vài tu luyện giả tâm lý yếu lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng máu me như vậy sợ tới mức hai chân run rẩy, không ngừng nôn mửa.
“Để lão đây thử tiếp vài chiêu với hắn ta xem sao!” Một người bay qua học phủ, từ trên không trung đáp xuống trước mặt La Quân.
“Là thái tổ Ngô gia, không phải có lời đồn rằng ông ta chết rồi sao? Không ngờ hôm nay xuất hiện lại đột phá Động Linh Cảnh rồi, lại còn là tam trọng nữa chứ!”
Nhiều người thấy vậy rất vui mừng, cảm thấy tên ma đầu tàn nhẫn này cuối cùng cũng sắp bị trừng phạt rồi.