• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ông đưa ngón tay ra đi, tui há miệng cho ông mò bao tử.

Hoàng Nguyên chỉ định đùa thôi, không ngờ Tùng Linh lại dám nói thế, thằng này lập tức hình thành phản xạ nghi ngờ có điều kiện. Lườm mắt nhìn hai nhỏ bạn thân của mình ngay, rồi chép miệng nói:

- Miệng bà thúi như vậy, tui cho tay vào rồi biết lấy gì tẩy mùi đây.

Nhỏ liền bị ho sặc sụa vài cái, tức anh ách cái thằng bạn khốn khiếp. Nhỏ nổi nóng nhìn thằng Nguyên tức giận cố ý nói lớn giữa sân trường:

- Hoàng Nguyên à, ông có hai cái cửa sổ, chỉ nên mở một cái thôi. Cửa sổ ở trên của ông mở ra thì thôi đi, vì sao cả cửa sổ ở dưới của ông cũng mở luôn thì ai mà chịu nổi. Đứng gần ông phải tốn tiền mua khẩu trang rồi. Haiz.

Tất cả mọi người khi nghe nói đều đồng loạt quay đầu nhìn thằng Nguyên khiến thằng này đỏ cả mặt vì xấu hổ. Ai chẳng biết trong câu nói chứa đầy phép ẩn dụ của nhỏ hàm ý là cửa sổ trên chính là cái miệng, cửa sổ dưới chính là cái phẹc nơ tưa quần chứ. Nó mở cửa sổ chính là quên kéo khóa quần. Giữa sân trường này, mấy trăm người thế này, nói quen biết nhiều thì không nhiều, nhưng nói chung sống cùng một vòm trời cấp ba này, ra vào thể nào cũng gặp nhau. Thể diện còn đâu nữa, phải nói là mất sạch khi nghe mọi người cười hí hí sau lưng.

Thằng Nguyên thậm chí chẳng kịp nhìn bên dưới mình nữa, nó lấy tay che chắn phần dưới lại rồi lao nhanh vào tolet.

- Này, mai mốt trước khi ra đường nhớ đánh răng cho sạch, cũng đừng quên kéo khóa quấn nhá – Nhỏ Phương cố tình kêu lớn khi thằng Nguyên bỏ chạy.

Hai nhỏ nhìn theo thằng Nguyên mà ôm bụng cười bò. Đúng là tội nghiệp thằng này quá, đi đắt tội với ai không đắt, lại dám đắt tội với nhỏ. Tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa mà, tránh được cảnh nhỏ cắn tay thì cũng không tránh được một trận xấu hổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK