• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Dù trên khuôn mặt của Hàn tiệp dư có một con gián vẫn tuyệt phần xinh đẹp, con gián ở trên khuôn mặt của Hàn tiệp dư thì hơn vạn người”- Thục hoàng tử biết Hàn Ngọc đang bối rối. Nên tìm cách chữa cháy. Nhưng lời của hắn nói không sai. Hắn đã yêu thầm Hàn Tiệp Dư mất rồi. Nếu nàng không phải thiếp của Hoàng thượng, hắn sẽ cố gắng mang nàng về nước. Nhưng giờ hắn chỉ bất lực nhìn nàng ra sức cho Tề Minh mà thôi.

“Cảm ơn Thục hoàng tử”

Cuộc chiến chuẩn bị bắt đầu. Hàn Ngọc nhẹ nhàng thướt tha với bộ đồ màu trắng và quân cờ màu trắng. Đánh đâu thắng đó khiến mọi người kinh ngạc. Ngay cả Thục hoàng tử cũng làm bại tướng dưới tay nàng.

“ Hàn tiệp dư quả không tầm thường”- Lỗ Lâm cùng với Chu hoàng tử nghị luận

“ Nếu nàng là nam nhi sẽ là rồng trong vạn người, nước cờ của nàng chứa thiên cơ rất cao”- Chu Hoàng tử lắc đầu. Lỗ Lâm cười nói “ Nhưng mà có lẽ Tấn hoàng tử sẽ không để nàng thắng đâu. Tài năng của Tấn hoàng tử là do quốc vương Tấn Quốc truyền dạy, có người từng nói năm xưa Tấn Quốc đánh trận rất giỏi, đánh đâu thắng đó. Và đi khắp thế gian Tấn quốc vương không có địch thủ về chơi cờ. Nên ít ai muốn đánh cờ với Tấn Quốc Vương.

Tấn hoàng tử bắt đầu đi nước đầu tiên. Hàn Ngọc cũng không chú ý gì đến xung quanh.

Đi được 30 nước, Hàn Ngọc cười nói

“Qủa thực nếu sống như Tấn hoàng tử đây thật uổng phí”.

Tấn Hoàng tử ngạc nhiên tròn xoe mắt “ Ngươi là ý gì’

Hàn Ngọc khớp một miếng trà, mỉm cười.

“ Nếu như người trong cuộc không thông, thì ta sẽ đả thông cho ngài, phải chăng Tấn hoàng tử đang phải đối đầu với 3 thế lực quay quanh”

Mọi người trong triều đều tròn xoe mắt nhìn, Tấn Hoàng tử khiếp sợ, môi run lắp bắp:

“ Làm, làm sao ngươi biết”

“ Nước cờ của Tấn Hoàng tử đây cứ lanh quanh không có lối ra, tuy đánh với những kẻ thường đều ăn nhưng đây không phải là điểm chí mạng của ngài sao. Nàng nên quyết định và theo chính kiến của mình, đừng phải đi chiêu nạp 3 thế lực này làm gì’

“Hàn tiệp dư có thể nói rõ hơn không”

“ Quân cờ trắng này của ta đại diện cho thế lực hậu cung, ngươi lại muốn tiến thân với ta chốn hậu cung, công kích từ dưới bàn cơ, cơ bản nhất để đánh ra, nhưng ngươi không biết rằng, một khi ngươi kết thân với hậu cung thì có một thế lực cách xa ngươi nhiều hơn”

“Ý ngươi là Tấn Quốc Vương”

“ Đúng vậy, người càng muốn cùng hậu cùng thành 1 phe thì Tấn quốc vương sẽ lo ngại ngôi vương của ông ta”- Nói rồi Hàn Ngọc dùng tay chặn đi một đường của Tấn hoàng tử, hóa giải giết sạch 1 cánh quân cờ của Tấn hoàng tử”

“ Ta vẫn còn 2 cánh quân, sẽ không sao hahahah”- Tấn hoàng tử cười lạnh, trong lòng đang dần được khai thông.

“ Cánh quân bên phải của ngươi tiếp cận với quan lại quý tộc, chơi trên cửa trên nhưng ngươi không biết thế lực nào mới là nhiều nhất sao” Nói rồi Hàn Ngọc dùng những quân cờ rải rác tập hợp thành một chỗ, giết sạch cánh quân bên phải của Hàn”

“ Ý Hàn tiệp dư là ta nên để ý đến những giai cấp dưới nữa”

“ Trong một đất nước phôn vinh, nhóm quý tộc và nhóm dân làm quan phải được cân bằng, nếu một thế lực nào hơn thì sẽ làm cho phía trên ngôi vàng bị lung lay. Đơn giản là nêu như ngươi ủng hộ quý tộc, thì hoàng hậu sẽ càng nắm giữ nhiều hơn quyền hành”

Tấn Quốc Vương trợn tròn mắt, há hốc mồm.

“ Còn cánh quân thứ 3, hoàng tử nghĩ mình khi tiếp xúc nhiều với Hoàng thượng thì sẽ an toàn và giữ vững ngôi vị sao”

“ Ý của nàng là”

“ Khi ngươi tiếp xúc gần quân cờ chính giữa, xung quanh những quân cờ đó sẽ đối địch với người. Nhất là những vị huynh đệ của ngài. Và ngài nghĩ. Họ mỗi người ở một phương khác nhau sẽ không làm ảnh hưởng đến ngôi vị của ngài sao”

Nói rồi hàn Ngọc dùng 2 cánh quân bên trái và bên phải dồn dập công kích

“ Bình thường 3 cánh quân này đếu đối đầu lẫn nhau, nhưng một khi cánh quân của ngài nổi bật, thì sẽ là điểm chung cho 2 cánh này công kích”

Mọi người trong triều đều nhấc lên một hồi nghị luận.

“ Vậy ta phải làm sao”- Tấn hoàng tử lo lắng nhìn Hàn Ngọc.

Ta chỉ cho ngươi một nước hóa giải toàn bộ quân cờ.

Hàn Ngọc nói thì im lặng cùng dùng một quần cơ đen nhanh chóng đặt vào bàn cơ. Nhanh đến mức người ở ngoài không thấy gì.

“ Hàn Tiệp dư đang muốn nhắc ta, muốn công kích đầu tiên phải đánh từ dưới dân đen lên quý tộc. Sau khi đả kích quý tộc thì sẽ ảnh hưởng đến hoàng hậu. Hoàng hậu sẽ ra sức ngăn cản hoàng tử sẽ làm cho Tấn Quốc Vương cảm thấy hoàng hậu thao túng quyền hành, nên càng chú ý tới hắn hơn. Vì vậy bất cứ những huynh đệ của hoàng tử, nếu muốn tính kế hoàng tử sẽ tự khắc đâm đầu vào lửa. Để Quốc Vương thấy rõ bản chất của họ.”- Tấn Hoàng tử nghĩ thầm

Bỗng chốc ngài cứng đờ, đôi mắt tỏa sáng. Mọi người đều không nhìn thấy quân cờ của Hàn Ngọc, Chỉ có hoàng thượng và Tấn hoàng tử thấy rõ. Và chỉ có 2 người mới hiểu ngụ ý.

Tấn hoàng tử lập tức quỳ xuống dập đầu cảm ơn.

“ Theo như quân cơ, quân đen dành chiến thắng”- Tiêu A Á nói chuyện và chuẩn bị bẩm báo kết quả cho mọi người thì bất ngờ Hàn Ngọc dùng quân trắng của mình đặt vào một chỗ trống làm 12 quân cờ trắng thẳng một hàn diệt toàn bộ quân cờ đen

“ Nhưng dù ngài có nắm ngôi vương, đừng tự ý đụng đến những nước xung quanh, nhất là Tề Quốc của ta nếu không toàn quân của ngài đều sẽ bị diệt như vậy”

Tiểu A Á á khẩu, miệng cứng đờ không nói chuyện.

Tấn hoàng tử cảm thán “ Tề Quốc có Hàn tiệp dư đây quả là một thứ trân quý nhất trên đời. Cảm ơn Hàn tiệp dư đã chỉ điểm cho ta, ta xin cảm kích, nếu như sau này nếu như có chuyện gì cần ta giúp đỡ, ta quyết sẽ không chối từ.

“ Trận đấu kết thúc, Hàn tiệp dư chiến thắng”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK