• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Thấy hai mẹ con này rốt cuộc ngừng nghỉ, sắc mặt hắc trầm của Thẩm Viễn Chinh lúc này mới hòa hoãn một chút, “Anh cả không tới, muộn nhất là thứ năm tuần sau Chi Sơ sẽ đến.

”“Gì? Nhanh như vậy?!” Vương Tiểu Vân mở to hai mắt kinh ngạc ra tiếng, bà ta đã sớm đem việc liên quan đến người nhà họ Triệu vứt sau đầu, xoay người đi về gian phòng phía đông, vừa đi vừa nói thầm : “Tôi đây cần phải nhanh chóng thu dọn ra một gian nhà mới được, đứa trẻ Chi Sơ kia thân mình kiều quý, cũng không thể để cho thằng bé ở chỗ của thanh niên trí thức được.

”Chờ bà ta đi rồi, Thẩm Viễn Chinh nhìn về phía con trai rốt cuộc không hề áp xuống lửa giận, “Mày vào trong nhà với tao! Nói nói việc giữa mày cùng Triệu Miêu Miêu lại là sao?”Chi tiết vì sao lại từ hộ, Thẩm Thiên Bách cố tình che giấu rất nhiều, bây giờ hắn ta thấy cha mình nói như vậy, liền biết sự tình phát sinh ngày hôm nay cha hắn đã biết.

Hắn gục đầu xuống sờ sờ cái mũi, chỉ có thể bắt đầu nghĩ đối sách.


Chạng vạng.

Ngày thường nhà họ Triệu vô cùng náo nhiệt thì hôm nay có vẻ dị thường an tĩnh, Triệu Miêu Miêu lấy phần cơm của mấy người trong nhà mình rồi trở về phòng ở của nhà cô ta.

Trước bàn cơm, Chu Minh Lan không lên tiếng mà cho mọi người xới cơm, không ai chủ động mở miệng nói chuyện.

Triệu Đào Hoa nhìn trên bàn chính là một chậu canh rau chân vịt xuông, cùng một chậu bánh bột ngô, lúc này cô mới cảm nhận được người ở niên đại này sinh hoạt không dễ.


Mỗi người chỉ được chia một chén canh cùng một miếng bánh bột ngô, đối với người nhà nông dùng sức lao động làm việc một ngày tới nói số lượng thức ăn như vậy căn bản không đủ no.

“Anh hai, bánh bột ngô này cho anh, anh ăn đi, em không đói bụng.

” Triệu Đào Hoa đem miếng bánh bột ngô nướng ở trong tay mình đưa cho Triệu Chính Nam, mắt ngọc mày ngài, cười rộ lên đặc biệt xinh xắn.

Triệu Chính Nam xem xét liếc mắt một cái nhìn bánh bột ngô trên tay em gái, nghi hoặc hỏi: “Ý gì? Lại có cái gì nhờ vả anh sao?”“……” Tươi cười của Triệu Đào Hoa cứng lại, ngay sau đó cô nghĩ đến hành động ngày thường của nguyên thân, cũng liền lý giải hắn tại sao lại nói như vậy.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK