Có được câu hứa hẹn này, trong mắt nhỏ của Tiền Bảo Như vừa chuyển, lập tức ngừng tiếng khóc.
Chu Minh Lan ngầm hiểu, nhanh chóng đứng lên cùng Triệu Đào Hoa đem lão thái thái nâng dậy.
Bọn họ cũng đều biết, quan huyện không bằng quan quản, liền tính nhà họ Thẩm kia có bối cảnh thì sao, bọn họ cũng không thể trắng trợn táo bạo đối nghịch với chủ nhiệm cách/ ủy được.
Hơn nữa Vương Dũng Cường dã tâm lớn, hắn ta chính là mặt cùng tâm đều lộ ra bất hòa với Ngô Quảng Ninh, chỉ cần Ngô Quảng Ninh nguyện ý quản việc này kia hết thảy liền dễ làm.
Lúc này, Triệu Đào Hoa đột nhiên tiến lên hai bước đứng trước mặt Ngô Quảng Ninh mặt mày nghiêm túc nói : “Lãnh đạo, tôi muốn cử báo.
”Hai ngày này lực chú ý của cô vẫn luôn đặt ở trên đĩa quay rút thăm trúng thưởng, không có thời gian rảnh chú ý đến tên tra nam Thẩm Thiên Bách kia, nhưng thật ra làm cho nhà họ Thẩm có cơ hội nhảy nhót.
Lần này cô không cho bọn họ một cái giáo huấn khắc sâu, cô liền không phải họ Triệu!Ngô Quảng Ninh nhìn cô gái trẻ nhỏ nhắn đứng trước mặt mình, hắn hơi kinh ngạc : “Nhóc con, cô định tố cáo ai?”Dưới ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người ở đây, Triệu Đào Hoa vẫn bình tĩnh như cũ, “Tôi muốn tố Tcáo vị chồng sắp cưới trước của tôi Thẩm Thiên Bách, anh ta trước khi chia tay tôi đã có loạn quan hệ nam nữ với người khác.
”Đến nỗi tên cẩu nam nhân đó hãm hai nguyên thân cô chưa lấy ra được chứng cứ, tạm thời không đề cập tới đi.
Thời buổi này, làm loạn quan hệ nam nữ là hành động đặc biệt trơ trẽn, hơn nữa Thẩm Thiên Bách còn là thầy giáo ở trường tiểu học công xã.
Hắn ta không dạy học cho tốt lại dám làm hành động không gương mẫu ngược lại với cương vị của một người giáo viên.
Mặt Ngô Quảng Ninh trầm xuống nghiêm túc hỏi: “Cô gái, cô không được vu khống người khác, cô có chứng cứ thực tế gì có thể chứng minh sao?”Nếu không có chứng cứ thực tế, tùy tiện suy đoán thì hắn sẽ không bởi vì việc này đắc tội hoàn toàn với nhà họ Thẩm.
.
Danh Sách Chương: