Về đến nhà sau, Triệu Chính Nam đem toàn bộ củ lạc vẫn còn dính bùn đất nắm xuống cho vào trong bồn.
Hắn vừa định nắm lên một việ cho vào miệng ăn sống đã bị Triệu Đào Hoa duỗi tay ngăn trở.
“Anh hai, nhiều lạc như vậy, không bằng chúng ta nấu lên ăn đi.
”Đây chính là chỗ đồ ăn duy nhất để cho cô có thể đạt được điểm tích phân của đĩa quay.
Đĩa quay yêu cầu món ăn đầy đủ sắc hương vị, chỗ lạc này nếu làm tốt cô tin tưởng mình sẽ lấy được một điểm tích phân.
Triệu Chính Nam nhìn lạc trong bồn, không tự giác nuốt nuốt nước miếng, nhưng khi hắn ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt mong chờ của Triệu Đào Hoa giống như khi còn nhỏ con bé đã nhìn hắn, không thể từ chối được lời đề nghị của cô.
“Anh không biết nấu, lát nữa để cho mẹ nấu cho chúng ta đi.
”“Không cần không cần! Em sẽ nấu! Chúng ta đừng làm phiền mẹ.
” Nếu để cho người khác nhúng tay, vậy thì cô sẽ không thể đạt được tích phân.
“……” Triệu Chính Nam không nghĩ tới em gái sẽ kích động như vậy, hắn cực kỳ nghi hoặc đem những viên lạc này đẩy đẩy về phía Triệu Đào Hoa : “Em muốn làm gì thì làm đi, đừng nấu đến không thể ăn được là được.
”Có những lời này của hắn, tâm tình Triệu Đào Hoa sung sướng đem toàn bộ những hạt lạc còn lại trên cây cũng nắm xuống, sau đó bỏ chậu rửa trong phòng bếp.
Canh lạc rườm rà nhất đó là bước rửa sạch, nếu có hạt nào bị hỏng nhất định phải lấy ra, bằng không sẽ ảnh hưởng rất lớn đến hương vị cả món.
Lạc mới từ trong đất lấy ra, trên hột còn mang theo mùi bùn đất.
Triệu Đào Hoa dùng gáo hồ lô múc một gáo nước đổ vào trong chậu nhôm, sau đó sắn tay áo, cong lưng bắt đầu rửa sạch từng củ lạc.
Da trên bàn tay, cánh tay của cô non mịn, vừa nhìn thấy đã biết là cô gái không trải qua việc vất vả.
So với nguyên thân được kiều dưỡng, đời trước Triệu Điềm Điềm ăn qua rất nhiều khổ, cô là một cô nhi, cô biết rõ chính mình không nỗ lực liền không có cơm ăn.
.
Danh Sách Chương: