CHƯƠNG 241: HUNG HĂNG PHẢN KÍCH
Trịnh Thiên Hi mở cửa, thấy đầu gối của Mai Thùy Hân sưng lên tím bầm một mảng, đứng bằng một chân người dựa vào tường, hai tay khoanh lại, cô ta đắc ý mỉm cười: “Aiya, chị dâu, chị làm sao vậy? Ngã à? Chị sao không cẩn thận như vậy chứ? Có phải đi sàn bê tông, thảm của nhà chúng tôi chị đi không quen hả?”
Mai Thùy Hân thật sự không nói lên lời, Trịnh Thiên Hi cũng đã 25 tuổi, sao có thể trẻ con não tàn đến mức này chứ?
Nhìn chằm chằm nụ cười đắc ý trên khóe môi của cô ta, Mai Thùy Hân nhấn mạnh từng từ: “Trịnh Thiên Hi, loại trò chơi ấu trĩ như này cô vẫn là cất đi! Lần này tôi không tính toán với cô, nếu như còn có lần sau, tôi sẽ khiến cô không nhà để về!”
“Không nhà để về? Ha ha!” Trịnh Thiên Hi bật cười: “Tôi là cô chủ của nhà họ Trịnh, một tình nhân nửa vời như chị, còn muốn đuổi tôi đi? Thật sự không biết tự lượng sức!”
Hai tay Mai Thùy Hân khoanh trước ngực: “Trịnh Thiên Hi, đạo lý tôi chỉ nói một lần với cô. IQ của cô không đủ dùng thì đừng nên có tâm tư hại người. Hôm nay nếu như người lên lầu không phải là tôi, mà là thím Trương, là Tư Hàn thì sao? Mắt của Tư Hàn còn chưa khỏi, đi đường đều phải lần sờ, nếu như nó hôm nay ngã từ trên cầu thang xuống. Cô cảm thấy, anh trai cô sẽ tha cho cô sao?”
Trịnh Thiên Hi ngược lại không nghĩ đến trường hợp này. Cô ta mặc dù không thích Mai Thùy Hân, nhưng Tư Hàn là cháu ruột của cô ta, cô ta vẫn rất thương yêu cậu bé.
Nghe thấy Mai Thùy Hân nói như vậy, ánh mắt cũng lập lòe, chỉ là khí thế vẫn không chịu yếu đi: “Tư Hàn không phải không sao sao? Mai Thùy Hân, tôi thẳng thắn nói cho chị biết, tôi muốn hại chính là chị! Tôi chính là nhìn chị không thuận mắt, chị nếu như có ý thức về bản thân mình thì nên sớm ngày cút ra khỏi nhà của chúng tôi đi!”
Mai Thùy Hân mỉm cười: “Cô nhìn tôi không thuận mắt thì có liên quan gì đến tôi sao? Muốn kêu tôi cút, cô không có tư cách!”
Thấy Trịnh Thiên Hi còn muốn mở miệng, Mai Thùy Hân dùng ngón trỏ nhìn vào mũi của cô ta: “Trịnh Thiên Hi, cô im miệng cho tôi! Bạn trai của cô tên là Kỳ Phồn đúng chứ? Là người thừa kế của bất động sản Dương Quang đúng chứ? Cô nói, nếu như tôi đưa đoạn ghi âm trong tay cho anh ta, anh ta sẽ có phản ứng gì?”
Trịnh Thiên Hi sắc mặt lập tức thay đổi: “Ghi âm, ghi âm cái gì?”
Mai Thùy Hân giơ giơ chiếc điện thoại trong tay: “Vừa rồi, cô và một người đàn ông hình như ở trong phòng ngủ nói vài điều Kỳ Phồn không thích nghe lắm. Vừa khéo, tôi đều nghe thấy, dùng điện thoại ghi âm lại rồi.”
Mai Thùy Hân căn bản chỉ muốn dọa Trịnh Thiên Hi, kết quả cô ta coi là thật. Cô ta xông đến muốn cướp điện thoại.
Mai Thùy Hân căn bản đứng không vững, bị cô ta xông đến, suýt chút nữa thì ngã.
Vội vàng vịn vào bức tường để đứng vững: “Trịnh Thiên Hi, tôi thu xong đã chuyển vào email rồi. Cô hôm nay nếu như dám động vào một đầu ngón tay của tôi, tôi lập tức gửi đoạn ghi âm này cho Kỳ Phồn!”
Trịnh Thiên Hi giẫm chân, sắc mặt hết xanh lại trắng. Nhìn Mai Thùy Hân như nhìn thấy ma quỷ địa ngục.
Mai Thùy Hân khẽ mỉm cười, trước đây cô ghét nhất Trịnh Thiên Hi uy hiếp cô, bây giờ mới biết, thì ra chiêu uy hiếp này thật sự rất có tác dụng!
Đến bây giờ cô đột nhiên mới hiểu, tiếng rên rỉ của phụ nữ mà cô nghe thấy ở lầu hai lần đó, chắc chính là của Trịnh Thiên Hi!
Cô gái này, thật sự không khiến người ta bớt lo được!
Đôi mắt của Trịnh Thiên Hi đảo mấy vòng, sau đó mới nói giọng mềm mỏng: “Mai Thùy Hân, chúng ta làm một giao dịch đi, sau này, tôi sẽ không khi dễ chị nữa, nhưng chị phải trả đoạn ghi âm lại cho tôi, với cả xóa hết các bản sao đi!”
Mai Thùy Hân nghiêng đầu, mỉm cười với cô ta: “Như thế làm sao mà được chứ? Tôi làm sao biết cô lấy được đoạn ghi âm xong có nuốt lời hay không?”
Thấy dáng vẻ ‘ngây thơ vô tội’ của Mai Thùy Hân, Trịnh Thiên Hi tức muốn thổ huyết!
Cô ta hung hăng trừng mắt với Mai Thùy Hân, không nói ra được câu gì.
Mai Thùy Hân báo thù thành công, trong lòng thầm thấy sảng khoái: “Bỏ đi, tôi không muốn chấp nhặt với cô nữa. Cô dù sao cũng là cô của Tư Hàn, cũng rất thương nó. Chỉ cần cô sau này đừng động đến Tư Hàn, tôi bảo đảm đoạn ghi âm này sẽ không bị truyền ra ngoài. Cô sẽ thuận lợi kết hôn với Kỳ Phồn, sinh con đẻ cái,”
Trịnh Thiên Hi bất lực gật đầu: “Mai Thùy Hân, nếu như chị lừa tôi, chị sẽ không chết thoải mái đâu! Rơi xuống 18 tầng địa ngục!”
Mai Thùy Hân cười thoải mái: “Ok, thành giao!”
Danh Sách Chương: