Khi họ đã ra khỏi phạm vi dò tìm 〖Cảm quan〗, tôi hạ cằm xuống đất rồi thè lưỡi.
Aro bò ra ngoài.
Con bé ngã xuống lăn cù từ lưỡi của tôi lên mặt đất.
Vì thành quả nước bọt của tôi để lại mà trên người nhóc toàn những mảnh thịt đất rục rã.
Xem ra nó rất kỵ nước.
Tôi muốn đi xúc miệng lại quá, thật đó…
“Gouh”
Nghe tôi gọi, Aro lảo đảo đứng dậy rồi nhìn lên.
Tôi lườm về nơi họ đã bỏ đi rồi quay mặt về con bé.
Anh muốn đi theo họ nên muốn nhóc lẩn trốn vào đâu đó.
Đó là ý tôi định truyền đạt.
Cô nhóc đã hiểu lời của tôi nhưng gục đầu xuống lo ngại.
Vì vẫn chưa có đầy đủ thông tin về bộ tộc mới.
Thật ra tôi không định chọc giận họ, vì không biết mà lỡ tay dẫn dắt con Manticore đến nơi họ cư trú.
Tôi muốn hành động cẩn trọng cũng như tránh bóng dáng Aro khỏi ánh mắt con người.
Nếu cứ giữ nguyên tình trạng này thì số nạn nhân của Manticore sẽ không ngừng tăng lên.
Phải sớm kết thúc vấn đề.
Với lại mục tiêu ban đầu của tôi là triệt hạ nó.
Giờ tôi đã rõ vị trí nơi nó ở, hãy ra tay khi còn có thể.
Tôi nhìn về hướng bọn họ đã rời đi.
Chắc chắn sẽ có ngôi làng Lithovar khác cũng như con Manticore.
Tôi muốn tiến vào và lắng nghe những gì họ biết, nhưng giờ đang có sự thù hằn với Long thần rồi.
Không nên xuất hiện với thân phận một con rồng được.
Một lý do để sử dụng 〖Hóa nhân thuật〗.
Lúc này đã có 〖Tự động hồi phục MP: Cấp 6〗, tôi có thể duy trì trạng thái trong gần một giờ.
Tìm hiểu thông tin là quá đủ.
Tôi sẽ đóng giả lữ khách và truy ra manh mối dẫn đến bằng chứng con Manticore cải trang làm con người.
Ở ngôi làng tôn thờ Long thần, nó đã lợi dụng nơi đó để trị thương.
Ngôi làng này chắc cũng không nằm ngoài cuộc.
Hơn nữa khi tôi ở trạng thái nhân dạng sẽ càng dễ dàng tiếp cận Manticore.
Nếu nó thấy bóng một con rồng sẽ lại bỏ chạy ngay lập tức, vì thế cần phải gài bẫy.
Nhân cơ hội sơ hở, tôi sẽ đánh trọng thương chân nó rồi kết liễu.
Lần gặp mặt thứ ba này sẽ là lần cuối cùng.
Thế nhưng… tôi sẽ đi vào ngôi làng trong tình trạng khỏa thân…
Biết sao được.
Hãy nói là bị quái thú tấn công lúc đang tắm rửa vậy.
Aro vẫn chăm chú nhìn tôi rồi đột nhiên hướng ra chỗ ngôi làng đó.
Con bé khẽ gật đầu.
“...Pa, ah… cẩ..n tr...ọng.”
Miệng cô nhóc mấp máy.
Việc nói chuyện chắc vẫn còn khó khăn vì cô bé liền ho dữ dội.
Vụn đất văng ra khỏi miệng.
Thanh quản vẫn chưa đủ mềm dẻo để phát âm.
Thật tội nghiệp con bé.
Tôi sẽ cố gắng bằng mọi nỗ lực, như thể cảm nhận được con bé muốn tôi ra tay giúp đỡ ngôi làng ấy.
“Guoh.”
Tôi kêu một tiếng đơn giản rồi rời bỏ Aro.
...Tôi đã nghĩ Aro xuất thân từ ngôi làng tôn thờ Long thần và sẽ xem bên này như đối địch, nhưng tôi đã đã lầm.
Dù có mối thù gì đi nữa thì họ vẫn là láng giềng, tôi tin vậy.
Từ góc nhìn của một đứa bé, chúng không có gì khác biệt cả.
Tôi lo Aro sẽ bị bắt gặp nên cứ quay đầu lại liên tục nhiều lần.
Cô nhóc ngồi dưới một góc cây, thấy tôi cứ để ý nên vẫy bằng cả hai tay…
Con bé sẽ ổn thôi nhỉ?
Tìm kiếm xung quanh kỹ lưỡng bằng 〖Cảm quan〗, tôi hướng thẳng đến ngôi làng chống đối Long thần.
Tiếng một dòng nước chảy phía xa, tôi tiến đến.
Nếu có nguồn nước thì ắt sẽ có khu định cư.
Lách qua bụi cây, tôi thấy một con sông đủ rộng để tôi ngâm mình.
Tôi còn có thể thấy vài mảnh quần áo rách và cái thau nước thủng đáy ở bờ bên kia.
Không thể nhầm được, đã gần tới nơi rồi.
Lại một chi tiết củng cố cho giả thuyết của tôi.
Ngoài ra còn có một cây cầu, nhưng tôi nhảy qua dễ ợt.
Đã sắp tới vùng đất thoáng, phải tập trung.
Lúc chuẩn bị nhảy, bóng hình dưới nước của mình khiến tôi chú ý.
Trong đầu chợt nảy ra sự quan tâm.
Kế hoạch là dụ con Manticore ra bằng 〖Hóa nhân thuật〗, nhưng nghĩ mà xem, chắc nó chỉ thích ăn thịt phụ nữ và trẻ con.
Người tôi cứu đầu tiên là một bé gái, như Aro.
Tôi chỉ có thể hóa thành người con trai trưởng thành.
Phải khiến nó mất cảnh giác ngay trong lần gặp mặt với nhau, nhưng…
Khoan, có rồi.
Dù không thể thay đổi vóc dáng của mình, nhưng giới tính thì không chừng có thể.
Thay vì một gã thanh niên lạ mặt thì một cô gái sẽ khó bị nghi ngờ hơn.
Ngay cả ngôi làng cũng sẽ không để ý.
Tôi chiêm ngưỡng gương mặt người bạn của mình.
“Gaa?”
Chủng loài Ouroboros được giả thích thế này:
【Ouroboros: Hạng A】
【Một loài rồng có sự bất tử hoàn toàn trái ngược với quy luật của thế giới này. Chúng không bị già đi】
【Loài rồng có hai đầu mang hai giới tính. Hình thái của nó mang ý nghĩa đại diện cho cả sự vĩnh cửu và cấm kỵ】
【Thế lực chống đối thần thánh, chúng có thể nắm lấy sự sống như thể thao túng ma thuật】
【Lượng HP và MP gần như vô hạn. Là chuyên gia về ma thuật hồi phục】
Vâng, cái vụ Song tính nghe là khoái rồi.
Theo lẽ thông thường, đó có nghĩa là loài có khả năng mang đặc điểm giới tính của cả đực và cái.
Nhưng với một con rồng mà như vậy thì có hơi…
Đó là lý do tôi nghĩ cô bạn mang giới tính cái.
Cô ấy sử dụng 〖Thông linh cảm thấu〗 với âm giọng cao, hoặc là chỉ dựa trên mẫu giọng nói của tôi.
Ngay lúc này tôi không muốn suy nghĩ nhiều vì nó đéo quan trọng, thử rồi mới biết.
Nếu suôn sẻ, tỷ lệ chúng tôi thành công hạ gục Manticore cũng như tìm hiểu được thông tin của ngôi làng rất cao.
247: Cô Bạn Biến Thân
Tôi giải thích kế hoạch cho cô bạn hiểu.
“Guuoh, guuoh”
Cô sắp được làm người rồi đấy, vui không?
Nếu thuận lợi thì cô hãy đi đến ngôi làng đối nghịch Long thần và thu thập thông tin.
Trong bất kỳ trường hợp nào khác cũng đừng manh động nhé?
Tôi đưa hết mọi chỉ dẫn cần thiết rồi, hãy cố mà thực hiện.
“Gaah!”
「Tuân lệnh! Cứ giao phó cho tôi!」
Cô nàng tự nhiên nhiệt tình dữ dội.
Sao cảm giác bất an gấp bội lần so với thái độ dửng dưng thường ngày vậy trời?
Hay tôi lại phải tự giải quyết nữa?
Tôi nghĩ đây cũng là cơ hội để chứng kiến người bạn của mình hóa nhân hình hoàn chỉnh.
Hoặc chỉ duy nhất có tôi sử dụng được thuật hóa thân, hãy gác lại suy nghĩ đó sau.
Sẽ tốn rất nhiều MP, nhưng nếu kịp thời ngừng lại thì nó vẫn sớm đầy nhờ 〖Tự động hồi phục MP〗.
Sẵn sàng chưa?
Bắt đầu này.
Tôi hỏi nghiêm túc, cô nàng phấn khích gật đầu hai lần.
Giống như cô ấy bảo tôi nhanh lên.
Tinh thần mạnh đấy, nhưng…
Tôi khởi động 〖Hóa nhân thuật〗, luồng nhiệt lan khắp cơ thể.
Dưới tác động của cơn nóng, thân hình tôi co lại.
Đây rồi.
Tôi cố rút vào bằng hết mọi sức lực.
“GuoOOOOOoOHoOOhh!”
Đau buốt khắp cả đầu.
Đau ghê vậy!
Thật kinh khủng!
Lần trước chúng tôi biến hóa, cô ấy đã gào thét lên.
Đầu tôi chìm dần vào bờ vai, nhưng rồi sẽ lấy ra được đúng không?
Thế giới tối đi, tôi kịp nhìn được gương mặt của cô bạn.
Trông như người lai với bò sát, hay thằn lằn nhân.
〖Hóa nhân thuật〗 có tác dụng với cô ta đến thế ư?
Khi nguồn nhiệt kết thúc, cảm giác ở đầu của tôi đã mất đi.
Với giác quan mờ ảo còn lại tôi thấy mình như đang nổi cộm trên một bề mặt.
Ban đầu chưa rõ, cứ như đang nhìn vào kính vạn hoa ấy, nhưng dần dần rõ nét hơn rồi.
Thế nhưng tôi không thể đảo mắt, cũng như nhắm chúng lại.
Gì vậy?
〖Hóa nhân thuật〗 đến đâu rồi?
Tôi thử đưa tay lên xem nhưng không thể.
Thay vào đó nó lại sờ xung quanh mặt.
“Ngaah!”
Một tiếng gào rống như con rồng.
Âm giọng cao của phụ nữ…
À, là người bạn của tôi.
Không khác đâu được.
Vậy là chúng tôi chia sẻ chung giác quan.
Cũng đỡ rồi.
Nếu cô nàng chiếm hết thì không thể tệ hơn nữa.
Theo tôi đoán, cô nàng là giống cái.
Nhưng gọi cô ấy là con gái thì chưa đúng lắm vì chúng tôi có cùng cơ thể.
Chỉ là một mẫu hình phụ nữ thôi.
Quái đản thật.
“Aah, ah, ah, aah! Ohh, nói, tôi nói được này! Đôi tay cũng cử động nữa! Tuyệt vời ông mặt trời!”
Còn một vấn đề nữa, cô biết nói hả?
Chắc vì dùng chung kỹ năng đặc trưng. (Trans: Ngôn ngữ Grisha…)
Tôi không lấy làm ngạc nhiên.
“Hay quá, tuyệt đỉnh! Cứ như chính cơ thể của tôi ấy!”
Niềm vui vỡ òa, cô ấy sờ hết một lượt vai rồi đùi.
Hơn nữa, tôi muốn cô ấy kiểm tra ngoại hình của mình trên mặt nước.
“Gaah!” (Trans: Ớ, sao lại kêu tiếng rồng?)
Cô ấy đáp vội rồi bước ra bờ sông.
So sánh với nhân dạng của tôi, cô bạn có phần thấp hơn.
Khoảng 1m6.
Mái tóc dài đến thắt lưng, màu da xanh nhạt có ít vảy. (Trans: rõ ràng tóc chỉ đến ngang vai nhưng chắc tác giả nhầm lẫn gì đó :v)
Cặp sừng bé tẹo nhô ra trên đầu.
Hrmm… Sừng rồi vảy…
Liệu người Lithovar có để ý đến không?
Chắc không sao, ngay cả ngoại hình con Manticore còn được chăm sóc y tế nữa mà.
Không thử sao biết.
Nếu tình hình xấu quá thì tốc biến.
Cho dù chỉ số giảm một nửa chúng tôi vẫn thừa sức đối chọi lại con người.
Gương mặt cô nàng hoàn chỉnh đấy.
Đôi mắt sáng, mũi xinh môi thắm.
Cô ấy có thân hình hấp dẫn còn hơn cả tôi. (Trans: mày muốn đổi vị trí lồi lõm à?)
Vì ánh mắt và vóc dàng mà trông cô bạn khá trẻ, như thể giai đoạn của một thiếu nữ…
Nhưng về cặp sừng và lớp vảy có thể khiến việc truy tìm thông tin khó khăn.
Thân hình cô bạn có nhiều đường cong mà tôi không muốn chăm chú vào…
Đi đến ngôi làng trong tình trạng này xấu hổ chết.
“Gaa~! Ga~! Gahaa~!”
Cô ấy mở to mắt nhìn gương mặt phản xạ lại, cử động cơ mặt.
Nhắc mới nhớ, chẳng phải có vài mảnh áo rách xung quanh sao?
Còn tốt hơn là ở truồng, cô mặc nó vào được chứ?
“Hmm…”
Cô bạn nhặt vài mảnh lên vắt cho ráo nước.
Sau một hồi loay hoay, cô ấy đã trùm lên được.
Trong lúc nãy tôi còn nghe thấy tiếng thứ gì đó bị xé toạt nhưng không để ý.
Cô bạn xem lại bề ngoài khi đã mặc áo xong, xoay người ngắm nghía trên mặt nước.
Chúng ta nhanh tới chỗ ngôi làng đi.
Thời gian duy trì nhân dạng cùng lắm là một giờ thôi.
Làm cho mau rồi còn quay về nữa.
Có cái thau nước ở đây, tôi không nghĩ ngôi làng xa hơn mười lăm phút đi bộ.
Chẳng ai lại một mình ra bờ sông giặt giũ cả, nên đây có thể là địa điểm thường xuyên lui tới của người trong làng.
Hay nói cách khác là không cần phải tìm kiếm xa xôi nữa.
Và nhờ 〖Cảm quan〗 chúng tôi không sợ nhầm đường.
Chúng tôi dự tính mất mười lăm phút cho chuyến đi và ba mươi lăm phút để dò hỏi những gì họ biết, mười phút còn lại để ra khỏi đó.
Cô nhớ chứ?
“Gaa?”
Cô ấy ngả đầu…
...Thôi được.
Giờ hãy nhanh chân đến đó là tốt.
Chúng ta sẽ tìm ra được dấu chân hay con đường nào đó, quan sát cho cẩn thận.
Chưa quen với đôi chân con người, cô ấy chạy đi chập chưỡng, vấp vớ…
Tôi muốn mau lẹ hơn nữa nhưng không còn cách nào khác.
Cô ấy đã chấp nhận rất nhiều yêu cầu của tôi rồi.
Vài phút trôi qua, có ba tín hiệu con người trên 〖Cảm quan〗.
Liệu có thuộc nhóm người trước đó.
Có lẽ cô ấy vẫn chưa nhận thấy, tôi thông báo về vị trí cũng như số lượng.
【Cấp độ Kỹ năng đặc trưng 〖Thông linh cảm thấu〗đã tăng từ 2 lên 3】
Ngon, lên cấp rồi.
Thấu hiểu lẫn nhau cực kỳ quan trọng nên tôi muốn nâng cao nó hơn nữa.
Chúng tôi vẫn chưa thấy nó có gì bất tiện.
Dù thế nào chúng tôi vẫn tiếp tục kế hoạch, dù gian khó, để có được thông tin.
Trông cậy cả vào cô.
Tôi sẽ nghĩ ra những lời cần nói rồi cô chỉ cần truyền đạt lại.
“Gaah!”
Trong trường hợp xấu đi cũng đừng làm hại họ.
Hãy tìm một lối thoát nhanh nhất.
Nếu để tình hình trở nên phức tạp sẽ rất bất lợi.
Chỉ cần xảy ra sai lầm quan hệ giữa cả hai bộ tộc sẽ càng trầm trọng thêm.
Khi đuổi theo cả ba, tôi sớm nhận ra nhiều tín hiệu hơn.
Gần đến rồi.
Ngôi làng đối nghịch Long thần có vẻ lớn mạnh hơn.
Được rồi, đã đến lúc chúng tôi thể hiện.