"Ngài chớ qua sông, ngài đi qua sông. Qua sông mà ch, trách ngài sao đây?"
Cùng hổ bắt tay, liều mạng đánh cược, lần này ta đi, không biết có còn trở về được hay không.
Yến Từ lo lắng cho ta.
Trong nỗi lo ấy, phần lớn có lẽ là lo ta sẽ đi Tây Bắc vạch trần âm mưu của hắn.
Hắn hé miệng, một con bọ cạp nhỏ từ miệng bò ra, hắn ngậm con bọ cạp đỏ, ra hiệu cho ta há miệng.
Hắn nắm lấy cổ áo ta, buộc ta không thể không cúi xuống. Đã quen biết nhiều năm, đây lại là nụ hôn đầu tiên của bọn ta.
Theo nụ hôn ấy, con bọ cạp chui vào cổ họng ta, khiến thực quản đau mà nóng rát, nhưng đôi môi hắn lại lạnh lẽo.
Một nụ hôn thật vấn vương, càng triền miên, càng nguy hiểm trí mạng. Lúc dừng lại, giữa đôi môi của bọn ta còn dính sợi tơ mỏng như mạng nhện.
Yến Từ nói, hắn đã gieo loại cổ độc vào ta.
Mẫu cổ ở trong người hắn, tử cổ trong người ta. Nếu hắn ch, ta cũng sẽ ch.
Ta là Quan Kỳ. Trước đây, ta là thiếu nữ bị bán vào Yến cung, là kẻ câm không biết chữ, dốt dặc cán mai, giờ ta còn là đồng phạm gắn kết vào sinh ra tử với hắn.
Yến Từ tin tưởng ta, hoàn toàn không chút nghi ngờ. Ngày hôm sau, hắn phái một đội binh tinh nhuệ hộ tống ta cùng vật tư gấp rút tiếp viện biên cương.
Hắn đích thân khoác áo choàng lông thỏ lên người ta, kéo tay ta chạm vào nốt chu sa giữa chân mày hắn, rồi nói: "Quan Kỳ, ta sẽ cầu nguyện với Phật Tổ, mong ngài phù hộ cho ngươi đi đường thuận lợi, bình an vô sự. Khi ngươi trở về, chúng ta cùng đi trả lễ."
59
Sau nửa tháng dầm mưa dãi nắng, ta đeo mặt nạ của Lâm Yến Ca, cùng đội binh tinh nhuệ này tiếp viện biên cương.
Đêm khuya, hành quân đến khu rừng rậm gió lạnh thổi vù vù, sự mệt mỏi sau nhiều ngày hành trình khiến trên mặt các binh lính lộ rõ vẻ uể oải. Ta nhìn về phía thủ lĩnh đội binh.
"Chúng ta nghỉ ngơi một lát rồi xuất phát tiếp", ta ra thủ ngữ. Hắn miễn cưỡng hiểu ý ta, rồi gật đầu đồng ý.
Là nữ nhân duy nhất trong chuyến đi toàn những người cao lớn thô kệch, suốt mấy ngày nghỉ ngơi vừa qua, ta là người đảm nhận việc nấu ăn, tối nay cũng không ngoại lệ.
Ta dùng đậu nành lên men và thịt muối nấu một nồi nước sốt đậm đà thơm phức. Không ai biết, ta đã bỏ thuốc mê vào nồi nước sốt đó.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Đám lính với bộ dạng lôi thôi, đầy râu ria cám ơn lia lịa rồi ngấu nghiến ăn cùng khoai lang, sau đó đắp chăn ngủ ngon lành.
Ngay cả bốn, năm người canh gác cũng không thoát khỏi cơn buồn ngủ, họ ngủ gục trước những chiếc xe ngựa.
Ta đưa hai ngón tay vào miệng, thổi một tiếng còi chim bồ câu sắc bén. Lập tức, trong khu rừng, lửa bùng lên, một đám sơn tặc cầm đuốc hò hét kéo đến, bao vây 20 xe rơm rạ và hơn 30 binh lính đã bị ta chuốc mê.
Ta bước chậm rãi ra khỏi đám lính bị hạ gục, tay vẫn cầm chiếc rìu, rồi đập mạnh xuống một chiếc xe ngựa. Rơm rạ tả tơi đổ xuống từ vách xe bị đập vỡ, ngay sau đó là những thỏi vàng lấp lánh.
Tiếng thở phì phò vang lên, có kẻ nhìn chằm chằm vào số vàng, có kẻ nhìn vào ta, nhưng ta là tâm phúc của Yến Từ, không ai dám động vào.