• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Thanh chưa đã thèm công bố dừng lại với Liễu Song Vân.

Bùi Dĩ đưa cô ra cửa, anh ta còn phải kết thúc buổi đấu giá, nên không rời đi cùng cô.

Thẩm Thanh tùy tay gọi một chiếc xe quay về, xe vừa lái đi, ba người đi ra ở cửa.

“Lão đại, cô ta chạy rồi làm sao đây?” Người đàn ông tóc vàng nhăn mặt nói.

“Còn có thể làm gì, đuổi theo, dù sao trên xe kia chỉ là người thường thấy cũng không sao, nhưng nếu biết được chỗ lấy bùa của cô ta, chúng ta sẽ phát tài!” Người đàn ông cầm điếu thuốc nói.

Lão đại kia trầm mặt không nói gì, đợt một lát mới nói: “Được!”

Ba người lập tức lái xe đuổi theo, bọn họ vốn chính là người thích tiền, làm thiên sư cũng chỉ là bởi vì có vài người rất dễ lừa tiền, học chút tâm lý học mở miệng là có thể nhận tiền mà thôi.

Bùa bình an bằng gỗ đào vừa lên sân khấu đã bị bọn họ chú ý, cho đến khi trận pháp sư kia được đưa vào hậu trường, lão nhị suy nghĩ biện pháp giả vờ lơ đãng đi theo sau, kết quả trong nháy mắt mở cửa nhìn thấy được Thẩm Thanh.

Sau khi hắn ta trở về đã nói chuyện này cho người còn lại, ba người tính toán, làm mẻ lớn…

Bắt người phụ nữ kia đi, dùng cô uy hiếp sư phụ của cô!

Từ đây là có thể sống những ngày tháng nằm không đếm tiền!

Nghĩ đến còn hơi sung sướng.



Thẩm Thanh ở trên xe đang nghiên cứu áp linh lực như thế nào, tay trái cô cầm một tờ giấy vàng, ngón trỏ tay phải điểm trên mặt, khống chế linh lực đổi thành một sợi nhỏ đi ra ngoài, vừa mới tiếp xúc, lá bùa kia vỡ thành tro tàn trong nháy mắt.

Tài xế đằng trước lén nhìn cô vài cái từ kính chiếu hậu, còn may không nhìn thấy một màn này, nếu không sẽ bị doạ trực tiếp dừng xe.

Ông ấy hồi thần thành thật lái xe, phía trước đột nhiên xuất hiện một mảnh sương mù, đang lúc ông ấy chuẩn bị giảm tốc độ, bên cạnh có một bàn tay trắng như ngọc, “cạch” một tiếng, nhẹ nhàng dán một tấm giấy vàng trên cửa sổ của ông ấy.

Ông ấy đang chuẩn bị quát lớn, lại thấy sương mù trước mặt biến mất. Lời nó trong miệng bị nuốt xuống, nhìn cô gái xinh đẹp lại bắt đầu đùa nghịch từng tấm giấy vàng trong tay qua kính chiếu hậu.

Tốc độ xe dần dần khôi phục, trong đầu ông ấy cuối cùng không bình tĩnh được, trong chốc lát nghĩ xem màn sương mù vừa rồi là gì, trong chốc lát nghĩ có phải gặp quỷ hay không. Nhưng kịch bản gặp quỷ không phải đều là nửa đêm gặp được người phụ nữ mặc váy trắng sao? Rõ ràng ông ấy đón vị khách này ban ngày.

Ông ấy nghĩ như vậy nhìn về phía trước, chợt thấy một người phụ nữ mặc váy trắng đứng bên phải cách xe 10 mét, đang rũ tóc đen, đôi tay cũng duỗi cạnh người, giống như trong ảo tưởng của ông ấy.

Trên trán chảy mồ hôi lạnh, ông ấy thả chậm tốc độ xe, nhìn xuyên qua kính chiếu hậu phát hiện trên đường lớn rộng mở chỉ có xe của ông ấy.

Bánh xe chạy về phía trước, “người” kia càng ngày càng gần, dần dần ngẩng đầu lên…

“Cạch” một tiếng, lại có một lá bùa vàng dán ở cửa sổ của ông ấy.

Tài xế hoảng sợ mở to mắt, gương mặt vặn vẹo nhỏ, run rẩy lau mồ hôi, lại không nhìn thấy người nào, chỉ là một gốc cây có diện mạo kỳ quái mà thôi.

Ông ấy nhìn lá bùa bên cửa sổ, không nhịn được niệm câu “A Di Đà Phật” trong lòng.

Sau đó ông ấy không dám tăng tốc, vô cùng cẩn thận thong thả lái về phía trước, mới vừa chạy chưa đến năm phút, dưới bánh xe như nghiền qua cái gì kẹt một cái, còn chưa đợi ông ấy phản ứng, phía sau truyền đến một âm thanh lạnh nhạt…

“Dừng xe.”

Thẩm Thanh nhíu này, cô biết phía sau có sâu đi theo, chẳng qua không để ý. Nhưng hôm nay quá tam ba bận, đã cho bọn họ cơ hội còn không biết quý trọng, mắt thấy lập tức sắp thành công lại bị đánh gãy, cô buông lá bùa trong tay ra đẩy cửa đi xuống xe.

Tài xế nhìn thấy cô giống như tâm bình khí hoà đi đến chiếc xe duy nhất ở phía sau kia, gõ gõ cửa sổ. Xuyên qua tấm kính phía trước, ông ấy nhìn thấy rõ bên trong có ba người đàn ông cường tráng có dáng vẻ lưu manh, nhất cử nhất động của Thẩm Thanh giống như là dê vào miệng cọp, ông ấy vội vàng xuống xe chuẩn bị hỗ trợ.

Thẩm Thanh nhìn người đàn ông tóc vàng ngồi bên ghế phụ, lặp lại một lần: “Xuống xe.”

“Người đẹp, gọi anh xuống xe làm gì?” Người đàn ông tóc vàng cười hì hì nói.

Thẩm Thanh mang theo nụ cười nhàn nhạt, túm nửa người của hắn ta từ cửa sổ kia ra.

“Đau đau đau, buông tay!” Người đàn ông tóc vàng kêu lên.

Thẩm Thanh lại dùng sức một chút, trực tiếp xách hắn ta ra ném xuống mặt đất. Cũng may dáng người của tên tóc vàng thiên gầy cùng cửa sổ lớn, không kẹt ở bên trong. Tài xế cách đó không xa nhìn một màn này yên lặng dừng chân lại.

Cô nói với hai người còn lại trong xe: “Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, học được chút bản lĩnh liền chạy đến hại người, xuống xe cho tôi!”

“Đừng tưởng rằng em rất lợi hại, chỉ là mấy anh không muốn so đo với em thôi.” Lão nhị đẩy cửa ra đi xuống nâng tên tóc vàng kêu rên trên mặt đất dậy.

Lão đại đi xuống từ phía sau, nở nụ cười nói: “Chúng tôi không muốn động thủ với người đẹp như em, không bằng em trực tiếp nói cho bọn anh biết vài chuyện đi.”

Thẩm Thanh nhướng mày: “Hay là tôi trực tiếp đưa các người đến cục cảnh sát.”

Mặt lão đại âm trầm xuống: “Nếu em không muốn hợp tác, chúng tôi đành phải dùng biện pháp khác rồi.”

“Lão nhị, lão tam bày trận!” Hắn rút vũ khí của bản thân ra bước đến vị trí thuộc về chính mình.

Lão nhị lão tam nhanh chóng đứng trên vị trí của mình, ba người đồng thời thủ thể cắt ngón tay, từng tuyến máu xuyên qua đến chỗ đối diện của Thẩm Thanh, rất nhanh đồ án sao sáu cánh màu đỏ hình thành dưới chân cô.

Lão đại nhìn cô tò mò cười một tiếng: “Đây là trận diệt hồn nổi danh, chỉ cần chúng tôi khởi động trận pháp, hồn phách của em rất nhanh sẽ bị gọi ra từ trong thân thể.”

Thẩm Thanh giật giật chân, quả thực có một loại cảm giác bị dính lại, đến linh lực cũng hơi đình trệ.

Cô như suy tư gì hỏi: “Các người muốn cái gì?”

Tên tóc vàng cười ha ha: “Cô gái nhỏ như em rơi vào tay các anh, các anh đây muốn tài muốn sắc, em có cái gì các anh đây muốn cái đó!”

Lão nhị tát hắn ta một cái: “Câm miệng!”

Hắn ta quay đầu làm ra hộ dáng lương thiện: “Người đẹp đừng lo, chúng tôi chỉ muốn mượn ít bùa bình an để dùng thôi.”

“Ồ? Dùng thế nào?”

“Đương nhiên là tặng bùa bình an cho một vài người cần trợ giúp, em biết thiên sư chúng tôi đều phải làm chuyện tốt để trời thưởng đó.”

“Anh biết tôi có bùa ở đâu?” Thẩm Thanh nghi hoặc.

“Đương nhiên là buổi…” Tên tóc càng đang hưng phấn chuẩn bị nói ra, bị lão nhị trừng mắt một cái ngậm miệng lại.

Thẩm Thanh hỏi ngược lại: “Nếu tôi không cho thì sao?”

“Vậy không có cách nào, người đẹp.” Ánh mắt của lão nhị lộ ra một tia lạnh: “Chúng tôi đành phải đưa em đi, đòi sư phụ của em. Chẳng qua như vậy cũng không hữu hảo, hay là bây giờ em gọi điện thoại cho sư phụ của em bảo ông ấy mang 1000 tấm bùa đến đổi em cũng được.”

“Tôi không có sư phụ.” Thẩm Thanh trả lời.

“A, đừng không biết tốt xấu.” Lão nhị cho rằng cô là vịt chết còn cứng mỏ không chịu nói, lại uy hiếp: “Không có cũng được, ba người chúng tôi cũng chưa cưới vợ, hay là em đến làm vợ chúng tôi, người đẹp như vậy cũng không lỗ.”

Thẩm Thanh biết được nguyên nhân chân chính của bọn họ thì không muốn tốn nhiều lời, nâng một chân lên trực tiếp đạp vỡ trận pháp, nắm tay, ánh mắt chậm rãi phóng đến trên người tên tóc vàng.

Tên tóc vàng:? Không phải chứ, lại là tôi?

“Đại ca, nhị ca giúp em!” Hắn ta bi phẫn hô một tiếng vọt lên.

Lão đại, lão nhị thấy vậy liếc nhau đi lên.

Chưa đến một phút, ba người đã nằm trên mặt đất, Thẩm Thanh tìm ra một bó dây thừng từ cốp xe của bọn họ trói bọn họ lại cùng nhau, gọi điện thoại cho Đặc Quản.

Đưa đến Cục cảnh sát thoạt nhìn rõ ràng không có tác dụng gì, loại này vẫn nên đưa đến Đặc Quản có tác dụng hơn. Mà ba người học trận pháp không tồi, xem có thể quản giáo thu vào sở hay không.

Một lát sau, đồng nghiệp Đặc Quản làm nhiệm vụ ở xung quanh đã đến đây mang ba người lên xe rời đi.

Thẩm Thanh gọi tài xế trợn mắt há hốc mồm quay lại xe.

Tài xế: Kinh ngạc! Hôm nay tôi gặp được một đại sư.

Trên đường ông ấy lén lút nhìn Thẩm Thanh rất nhiều lần, cuối cùng không nhịn được mua ba lá bùa bình an, một lá một trăm, sau khi trở về còn bị vợ mắng là bị lừa.

Tài xế yên lặng không mở miệng, biết đại sư này lợi hại thế nào không! Biết ông ấy tốn bao nhiêu công phu cầu đến không! Một lá một ngàn ông ấy cũng bằng lòng! Ông ấy hơi tủi thân nhét cho vợ và con mỗi người một lá, lại đi làm việc.

“Con nói xem ba con có ngốc hay không, mua mấy thứ vô dụng làm gì! Đừng là thấy đại sư kia xinh đẹp mà bị lừa nhé!” Người phụ nữ có dáng người mượt mà nhíu mày vuốt lá bùa bình thường trong tay.

“Mẹ đừng nóng giận, chúng ta đi dạo siêu thị đi.” Con gái nháy mắt nói.

“Được, được.” Người phụ nữ tùy tay nhét lá bùa vào người con gái.

Hai người vừa đi đến bên cạnh đèn đường, con gái đã kêu đau bụng phải về đi WC.

Người phụ nữ vội vàng ôm cô bé chạy về, vừa mới chạy hai bước, bên trái phía trước có một chiếc xe máy lao ra nghiêng nghiêng đâm “rầm” vào trên đèn đường, người phía trên cũng bị ném bay ra ngoài.

Người phụ nữ ôm con gái kinh ngạc nhìn một màn này, trái tim nhảy như nổi điên.

Nếu không phải con gái muốn đi WC, bây giờ hai người có lẽ đã bị đụng ngã rồi…

Con gái đột nhiên nói: “Mẹ, bụng con đột nhiên không đau nữa, chúng ta đi chơi đi.”

Người phụ nữ ôm chặt cô bé gật gật đầu, đợi đến khi giặt quần áo buổi tối mới phát hiện trong túi của con gái có một ít tro tàn, như cái gì bị thiêu đốt vậy.

Trong đầu bà ấy chợt loé linh quang, nhớ đến lá bùa mà lúc đi chồng nhét vào trong túi của con gái.

Chồng bà không lừa bà ấy, ông ấy thật sự gặp đại sư, trong lòng bà ấy niệm trăm câu cảm ơn, một sợi tín ngưỡng nổi lên từ trong người bà ấy bay ra ngoài.

Thẩm Thanh xin nghỉ xong về nhà, chuẩn bị cho “Thám hiểm nhà ma” vào thứ hai.

Cô đã có thể thuần thục nắm giữ việc sử dụng linh lực, vẽ một hơi một trăm lá bùa đặt trong túi tùy thân, sau đó thu thập một vali hành lý nho nhỏ…

Đoàn quay show đã thông báo nội dung quay chụp kỳ đầu tiên ở bên ngoài, cần mang theo một vài đồ dùng sinh hoạt để sử dụng khi cư trú bên ngoài.

Thẩm Thanh đặt pháp khí trong túi, kiểm tra lần cuối rồi đi ngủ.



12 giờ đêm, đúng là thời gian cú đêm hoạt động, một vài người vừa mới mở internet chuẩn bị load chuyện mới đã phát hiện “Thám hiểm nhà ma” lâu rồi không có động tĩnh đăng một bài Weibo.

Thám hiểm nhà ma V: Tiết mục kỳ này bắt đầu phát sóng trực tiếp trên Trái Cây TV hai giờ chiều mai, thành viên mới không thay đổi, hoan nghênh người mới kỳ này của chúng ta @Thẩm Thanh. Thân là “đại sư” mới bùng nổ nổi tiếng gần đây, cô ấy có thể mang đến cho chúng ta kinh hỉ gì?

Nhóm cư dân mạng chấn kinh trong chớp mắt mới trả lời.

[Đây căn bản chính là quan hệ không liên quan gì, làm sao đột nhiên lại công bố?]

[Tôi đã nói đại sư này rất khả nghi rồi, xinh đẹp lại nổi tiếng như vậy, có thể là muốn vào giới giải trí, cái này là thật đi.]

[Nam thần của tôi sắp cùng khung hình với nữ thần của tôi? Vui vẻ!!]

[Lầu trên cẩn thận anh trai nhà mình trở thành bàn đạp, hoặc là buộc CP hút máu nhé.]

[Cái quỷ gì, nếu không phải vì anh trai, tôi cũng lười cho người phụ nữ này một ánh mắt.]

[Chờ cô ta xuất hiện tôi sẽ đóng cửa, để cô ta ở một bên đi thôi, xem cô ta hút máu anh trai kiểu gì.]

[Còn có chị của tôi, chị của tôi thật vất vả mới có show thực tế, tôi thật lo lắng sẽ bị kéo xuống!]

[Nói chuyện cẩn thận một chút! Đại sư thì làm sao, có khi còn phải nhờ đại sư cứu chính chủ của các người!]

[Nếu cô ta có thể cứu, tôi livestream trồng cây chuối gội đầu!]

Vốn dĩ dưới Weibo bình thản cãi nhau thành một mảnh, anti fans thành công lui thân rời đi…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK