"Chuyện đó không liên quan đến cô"_Hàn Dư tay cầm ly rượu, lắc nhẹ rồi uống.
"Ngài không thể coi thường Mộ Tư Phàm, ngài cũng biết đụng đến đồ của hắn, thỳ nhất định sông không yên"_người phụ nữ đó nói tiếp.
Cô ta là Sở Liễu Nghê, là cánh tay đắc lực của Hàn Dư, đi theo Hàn Dư đã lâu, và cô ta cũng thầm yêu Hàn Dư. Nhưng cô ta không ngờ Hàn Dư lại yêu Mục Lạc Anh người mới gặp lần đầu, còn Sở Liễu Nghê lại không được Hàn Dư để mắt đến dù chỉ là một giây.
Hàn Dư biết Sở Liễu Nghê thích mình chứ. Nhưng anh không muốn mình mất đi một trợ thủ đắc lực.
"Tôi biết điều đó "_Hàn Dư mấp máp vài giọt rượu cuối cùng, khổ sở nói. Trong ánh mắt thể hiện rõ sự u sầu.
Tất nhiên điều đó làm cho Sở Liễu Nghe càng thêm căm ghét Mục Lạc Anh.
Sở Liễu Nghe, trong lòng bực bội, chào tạm biệt Hàn Dư rồi rời khỏi.
Hàn Dư nhìn theo bóng dáng của Liễu Nghê, cảm thán:" Xin lỗi! Trái tim tôi đã bị Mục Lạc Anh chiến lấy".
- -------
Phàm thị
"Chủ tịch, đây là tài liệu mà trước đây thiếu phu nhân đã làm ".
Nghe ba từ" thiếu phu nhân", anh lại cảm thấy nhớ ai kia. Liền cầm lấy điện thoại:"Bảo bối, đang làm gì?".
"Anh im ngay cho em, bảo bối nghe mà nổi hết da gà"_cô vừa làm việc, vừa nghe ai kia nói.
"Đừng lạnh nhạt với anh như vậy chứ, anh buồn".
"Em cúp máy đây".
"Khoan, anh đói rồi em đem cơm trưa qua cho anh đi"
Cô cũng cảm thấy nhớ anh, nói:"Được rồi, đợi em 15 phút"
"Yêu em, bà xã,....moa"_anh như một đứa trẻ, hôn vào điện thoại.
Cô nghe vậy, cúp thẳng máy.
Cái tên này từ khi nào mà sến sẫm như thế!!!
- ----